Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 515:



Chương 515: Đi Chung

Ngày kế tiếp, Sunny rời khỏi Thánh Địa cùng với Người Giữ Lửa. Đi trong Đảo Xiềng Xích với tổ đội Cassie hóa ra khá là bất tiện - dù sao thì họ cũng không thể biến thành những cái bóng và nhanh chóng lướt qua sợi xích thiên đường như cậu - nhưng cũng an toàn và dễ chịu hơn hẳn cách mà cậu đã quen thuộc.

Thật ra thì đây có lẽ là chuyến đi thoải mái và yên bình nhất Sunny đã có ở thế giới Mộng Ảo.

Mặc dù tổ đội di chuyển chậm hơn, nhưng mà vẫn sẵn sàng chiến đấu có khả năng hơn bất cứ người Thức Tỉnh biệt lập nào có thể mơ đến. Mỗi người trong số những Người Giữ Lửa đều là những chiến binh tài năng với nhiều năm kinh nghiệm chiến đấu, và hơn thế nữa, họ chiến đấu như một cá thể, như một cỗ máy vận hành trơn tru.

Mặc dù Sunny không muốn thừa nhận, nhưng vẫn phải kể đến công lao của Cassie. Dưới sự dẫn dắt của cô ta, tổ đội này đã trở thành một cỗ máy chiến đấu phối hợp rất tuyệt vời chỉ trong ít hơn một năm. Cô ta chắc là đã học được không ít từ cách Neph xây dựng tổ đội, rồi quân đội khi ở Thành Phố Hắc Ám.

Việc những người nam nữ trẻ tuổi này có cùng quá khứ và đã trải qua địa ngục khủng khiếp kia cùng nhau chắc chắn là cũng góp công không ít.

Mỗi khi tổ đội chạm trán Sinh Vật Ác Mộng, Sunny cảm thấy một cảm giác rất kì lạ và không quen thuộc...gần như là cậu chả phải làm gì cả. Cậu thật sự có thể đứng yên, và không gì sẽ xảy ra với mình - những người đồng đội tạm thời này dư sức xử lý đám quái vật kia.

Đương nhiên, đó chỉ là vì con đường mà họ đi là đã trải qua lựa chọn cẩn thận để né tránh những nơi thật sự nguy hiểm. Còn một nguyên nhân khác nữa tại sao chuyến đi này lại đơn giản đến vậy...bản thân Cassie.

Đi cùng với một nhà tiên tri mạnh mẽ đúng là rất tiện. Không chỉ vì cô ta có thể dẫn đội tránh khỏi bất cứ thứ gì mà họ không thể xử lý, cô cũng có trực giác siêu nhiên khi đoán về những hòn đảo lúc nào sẽ tiến vào giai đoạn dâng lên, và lúc nào hạ xuống.

Nhờ vậy, họ đã có thể tránh khỏi Nghiền Ép, không phải chịu đựng nó hoặc là vội vã trốn đến hoàn đảo gần nhất - việc mà có thể khiến họ tiến vào một địa bàn của một Sinh Vật Ác Mộng hùng mạnh nào đó.

Cũng như trước kia, Sunny và cô ta phối hợp để đảm bảo không có gì bất ngờ xảy ra. Với trực giác của Cassie và hai cái bóng đi trước dò đường, tổ đội luôn luôn có dư dả thời gian để né những đợt chạm trán hoặc là chuẩn bị kĩ càng cho nó.

...Gần như quay lại những ngày tốt đẹp trước kia.

Việc Sunny - không như những Người Giữ Lủa, đã ở phần phía bắc của Đảo Xiềng Xích thời gian dài - biết khá rõ những vùng này cũng giúp không ít. Trên đường, họ đi ngang qua nhiều hon đảo mà cậu đã thám hiểm và đi săn trước đó.

Hơn nữa, bây giờ cậu có Hòm Hám Của, khiến mỗi lần dừng lại nghỉ ngơi và ăn uống sung sướng hơn nhiều. Nên, nói về việc di chuyển trong thế giới Mộng Ảo, thì chuyến đi này gần như là hưởng thụ.

Sau khoảng một tuần bình tĩnh và tương đối không đặc sắc, họ cuối cùng cũng đến được Đảo Thuyền Đắm.

Ở gần Xé Rách như này, những Sinh Vật Ác Mộng nguy hiềm và tà ác hơn nhiều. Sunny và những Người Giữ Lửa hiện đang ở hòn đảo mà cậu đã đến trước kia - đảo mà có chục những tháp đá đổ nát, mọc đầy rêu và những thứ sâu quái vật núp dưới lòng đất.

Họ vừa mới đánh đuổi một đám, và giờ đang đến gần mép đảo. Không lâu sau đó, cảnh tượng sợi xích khổng lồ vươn ra phía xa hiện ra trước mắt họ, và họ nghe thấy âm thanh kim loại gỉ kéo trên thứ sắt cổ đại bởi gió.

Những Người Giữ Lửa đứng lặng im và nhìn về phía Đảo Thuyền Đắm phía xa...và cái xác tên kim loại khổng lồ mà bị quấn trong sợi xích đứt, chậm rãi đung đưa trên vực thẳm hắc ám của Bầu Trời Bên Dưới. Họ cũng bị cảnh tượng này làm choáng váng không kém gì lúc Sunny thấy nó lần đầu.

Sau một lúc, một người lên tiếng:

"Vết thương trên ngực hắn...loại lực lượng gì mà có thể phá nát một sinh vật như vậy? Và cánh tay...chúng ta đã thấy nó rồi phải không?"

Sunny không trả lời, vì câu hỏi không phải đặt cho cậu, nên Khiếm Khuyết vẫn yên lặng.

Một Người Giữ Lửa khác ngập ngừng, rồi hỏi bằng giọng tò mò:

"Có lẽ chúng ta nên leo xuống và điều tra, sau khi chiếm được hòn đảo?"

Sunny liếc sang cô ta, rồi lắc đầu.

"Tôi khuyên là đừng."

Cô gái nhướng mày.

"Tại sao?"

Một nụ cười âm hiện lên mặt cậu.

"Cô cho rằng con quái vật trong thuyền là tệ? Cái thứ mà sống ở phần tối của hòn đảo là tệ hơn rất, rất nhiều. Tin tôi đi. Và tên khổng lồ kia nằm trong tầm với của nó. Thật ra thì tôi cho rằng nó dùng hắn làm mồi nhử để bắt đám Sâu Xích để ăn...và nhân tiện, những thứ đó là Ác Ma Ngã, và còn thuộc loại rất khó nhằn nữa. Nhưng mà chúng chỉ là kẹo với thứ kia mà thôi.

Những Người Giữ Lửa chuyển sự chú ý sang phần dưới của Đảo Thuyền Đắm, thứ được bao bọc trong bóng tối. Gương mặt họ chuyển thành nghiêm trọng, sau một lúc, một người hỏi

"Nhưng mà nó là gì?"

Sunny nhún vai.

"Không biết. Tôi chỉ thấy ngọn của rễ nó. Chắc đó là tại sao tôi còn sống...nếu thấy cả thứ thì chắc lúc này tôi không đứng đây để nói chuyện rồi."

Sau đó, mọi người im lặng. Sunny dùng thời gian đó để nhìn hai trụ đá cao mà vươn lên bầu trời từ kiến trúc đá cổ đại ở phía bên kia sợi xihcs.

Bây giờ cậu biết là con thuyền cổ đại kia từng là thứ biết bay, thì mục đích của những trụ đá này cũng trở nên rõ ràng.

Chúng là cầu cảng...hay nên nói là cột neo tàu. Dù sao thì con thuyền bay đó cũng phải cập bến ở nói nào đó, khi mà không bay trên bầu trời rộng lớn.

Việc này khiến cậu suy nghĩ...có vài trụ đá như này trên hòn đảo, có lẽ cho thấy Noctis không phải người duy nhất sở hữu một tàu bay ở quá khứ cổ đại. Có lẽ thuyền bay là cách mà mọi cư dân của Đảo Xiềng Xích đi lại giữa những khoảng cách để vượt qua Bầu Trời Bên Dưới.

Thật sự thì nghe có lý. Những sợi xích không hẳn là con đường thuận tiện, chỉ là những người Thức Tỉnh đã dùng chúng với mục đích đó.

Nhưng mà những thuyền trưởng của những con thuyền bay kia đã giải quyết vấn đề Nghiền Ép như thế nào? Hay là Đảo Xiềng Xích đã không có lời nguyền đó trước khi Hi Vọng thoát khỏi xiềng xích của nó?

Suy nghĩ của cậu bị cắt ngang bởi âm thanh ồn ào của sợi xích thiên đường.

Đảo Thuyền Đắm đang hạ xuống.

Những Người Giữ Lửa nhìn nhau. Gương mặt họ trở nên nghiệt ngã. Cassie nắm lấy chuôi của Vũ Công Yên Ắng, và nói, giọng nói cô bình tĩnh và từ tốn:

"Chuẩn bị. Mọi người đều biết kế hoạch, nên mình sẽ không nhắc lại. Mạnh mẽ, cùng nhau, và sống sót. Hôm nay, chúng ta sẽ chiến thắng!''

Sunny vặn cổ vài cái, rồi triệu hồi Cảnh Tượng Tàn Nhẫn.

'Hi vọng lần này trực giác của cô cũng đúng...'