Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 528: Phong Cách Cá Nhân



Chương 528: Phong Cách Cá Nhân

Vài ngày sau đó, Sunny đang ở trong phòng khách, nhìn Rain thực hiện động tác kia lặp đi lặp lại, trong mắt cô bé đầy sự quyết tâm, bướng bỉnh. Thanh kiếm tập giơ lên và ngã xuống, lặp đi lặp lại, chém không khí với từng tiếng cắt gió.

...Thật ra thì động tác của Rain không quá tệ.

Effie hiện đang di chuyển giữa những Thành Thị, nên cô đã không ra khỏi buồng ngủ từ một lúc rồi. Chỉ có Sunny và Rain, khiến những đợt tập luyện kém sôi nổi hơn nhiều.

'Cuối cùng, yên bình và tĩnh lặng...'

Mặc dù suy nghĩ như vậy, Sunny vẫn không nhịn được mà cảm thấy căn nhà cậu dạo gần đây có vẻ hơi trống rỗng.

Cậu thở dài.

Cũng có những thứ khác khiến cậu bận tâm.

Giờ thì phần thỏa thuận bên phía cậu với Cassie đã hoàn tất, chuyến đi đến Ác Mộng đang đến gần hơn. Cho dù Sunny có muốn hờ hững với cả vụ việc này đến mấy, thì cậu vẫn hiểu rõ rằng có một khả năng thật sự là cậu sẽ không thể quay trở lại từ thử thách kia. Kể cả nếu như làm được, thì cũng không gì có thể báo trước chinh phục Ác Mộng sẽ mất bao lâu.

Có nghĩa là thời gian còn lại với Rain là có giới hạn, và cậu không thể lãng phí nó.

Cậu phải gia tốc việc huấn luyện của con bé và dạy nó những kĩ năng chiến đấu thật sự.

Quan sát cô gái tuổi teen, người mà vẫn đang tiếp tục vung kiếm trong lúc những giọt mồ hôi chảy xuống mặt, Sunny trầm ngâm suy tư.

Cậu sẽ dạy con bé phong cách gì?

Rain là em gái cậu, nên bản năng đầu tiên là chia sẻ truyền thừa của mình, Khiêu Vũ Bóng với nó. Gần như thể họ là thành viên của một gia tộc...

Nhưng mà, đó không phải ý tưởng tốt.

Không chỉ vì tâm trí con bé không phù hợp với nghệ thuật chiến đấu không hình dạng, và quỷ quyệt đó, mà còn vì Rain hoàn toàn không đủ khả năng về thể chất để học được nó.

Vì mọi người được huấn luyện chiến đấu kĩ càng ở trường, không thật sự có quá nhiều người yếu ớt ở thế giới thức tỉnh. Nhưng mà Khiêu Vũ Bóng đơn giản là không dành cho người bình thường. Nó yêu cầu khả năng thể chất của tối thiểu là một người Thức Tỉnh.

Sunny đã chỉ có thể làm chủ bước đầu tiên với tư cách người Ngủ vì Phân Loại độc nhất của mình, hàng trăm mảnh bóng cậu đã hấp thụ ở Vùng Đất Lãng Quên, và việc phong cách kia được đặc chế cho cậu, bởi cậu.

Vậy thì, phong cách nào?

Nghệ thuật chiến đấu trôi chảy và khó đoán mà Nephis đã dạy cậu rất rõ ràng là hiện ra trong đầu. Dù sao thì nó quả thật được thiết kế để trở thành phong cách nền tảng hoàn hảo. Nhưng mà, Sunny lại không thích ý tưởng dạy nó cho Rain. Không chỉ vì cậu cảm thấy bản thân không có tư cách, mà còn vì nó đến từ gia tộc Bất Diệt Hỏa.

Sunny cho rằng nghệ thuật chiến đấu thích nghi thiên tài kia đã được tạo ra bởi một thiên tài võ thuật, chính Kiếm Gãy. Cậu cũng có suy đoán về những kẻ đã giết Kiếm Gãy. Ai biết được việc biết phong cách đó có thể dẫn đến những vấn đề gì?

Hiện tại, Sunny đã học được cả rất nhiều phong cách chiến đấu đa dạng từ Mộng Cảnh. Nhưng mà không có thứ gì khiến cậu cảm thấy quá ấn tượng.

Vậy có nghĩa là chỉ còn một lựa chọn. Tình cờ là cậu cảm thấy nó là phù hợp nhất.

Phong cách cứng cáp, vững chãi của Thánh.

Nó có vẻ phù hợp cá tính tỉ mỉ, yên tĩnh, suy tư của Rain. Nó cũng là loại kĩ thuật chuẩn xác và bài bản nhất mà Sunny biết, và một thứ mà mang lại phòng ngự tốt nhất. Mục tiêu của cậu là đảm bảo Rain có thể sống lâu nhất có thể, và có một phòng ngự không tì vết là một bước tiến dài trên con đường đó.

Hơn thế nữa, em gái cậu có vẻ như có mối liên kết với Thánh. Nếu con bé là fan cứng của ác ma duyên dáng kia, thì có lẽ có nguyên nhân. Dù sao đi nữa, học phong cách của idol của con bé chắc chắn không phải việc tệ nhất trên đời.

...Để ý thấy cậu đang nhìn chăm chú cô với biểu hiện u ám, Rain ngừng lại và thắc mắc nhìn Sunny.

"...Sao? Em làm gì sai sao?"

Cậu chậm rãi lắc đầu.

"Không. Thật ra thì tư thế của em đã hoàn hảo trong khoảng trăm cú chém vừa rồi."

Một nụ cười rộng lớn, phi thường sáng lạn đột nhiên hiện lên mặt cô bé tuổi teen mà thường có khuôn mặt bình tĩnh và từ tốn.

"Aha! Thấy không! Em đã luyện tập mỗi ngày trong lúc anh rời khỏi. Đám bạn em đều cho rằng em bị điên rồi. Mấy tên ngốc đó thì biết gì chứ!"

Khóe miệng Sunny hơi giật giật.

'...Từ lúc nào mà con bé gọi người khác là ngốc? Nó là một cô bé rất lịch sự trước khi...ờ...trước khi gặp mình?'

Rain chớp mắt vài lần, rồi hỏi:

"Nhưng nếu em làm đúng, thì sao lại nhìn em chăm chú như vậy với cái biểu hiện "nguyền rủa và chết tiệt" đó của anh?"

'Biểu hiện gì cơ? Mình làm gì có...'

Sunny hắng giọng.

"Đó...ờ...anh nghĩ là em đã sẵn sàng để học nhiều hơn một cú chém."

Rain tươi tắn hẳn lên.

"Tuyệt! Cuối cùng!"

Cô nhìn quanh phòng khách, rồi nói:

"Vậy, anh sẽ cho em thấy những kĩ thuật chiến đấu thật sự? Effie nói rằng anh dùng kiếm rất khá. Ít nhất thì em nghĩ ý chị ấy là vậy. Phải không?"

Sunny chần chừ, nhún vai rồi đứng dậy.

"Ừ. Anh biết cách dùng kiếm. Để anh...thật ra thì, nơi này hơi chật hẹp. Theo anh."

Quay người, cậu đi về phía hành lang và nhấn vào một tấm bảng trên tường, thứ đó trượt sang một bên, để lộ cửa của thang máy.

Rain nhìn mọi thứ đó với biểu hiện buồn cười.

"Ờ...anh có cửa bí mật trong nhà?"

Sunny mỉm cười.

"Chắc rồi. Thật ra thì, anh có hai cái. Một cho cầu thang, một cho thang máy."

Cô gái suy nghĩ một chút, rồi hiểu ý gật đầu.

"À. Anh có một hầm trú dưới lòng đất. Thông minh...nhà em không có, vì xây một cái là rất đắt tiền."

Cậu nhìn cô bé với ánh mắt kì lạ.

"Chẳng phải bố mẹ em giàu?"

Rain cười.

"Là một người doanh nhân trẻ tuổi thành đạt, anh đúng là chả biết gì về tiền ha Sunny? Chắc rồi, gia đình em không nghèo. Nhưng mà có nhà giàu...rồi có những nhà thật sự giàu. Và nhà em không phải loại giàu đó."

Sunny nghiêng đầu, cố hiểu thứ vừa nghe.

'Nhảm nhí gì vậy? Giàu là giàu...phải không?'

Cậu cau mày.

"Anh biết rất nhiều về tiền bạc, đồ con nít! Anh biết cách kiếm tiền, biết cách dùng tiền. Còn cần biết gì khác nữa?"

Rain nhìn cậu chăm chú vài giây, rồi lặng lẽ lắc đầu.

Cùng nhau, hai người tiến vào thang máy và hạ xuống phòng tập dưới lòng đất.