Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 540: Huyết Thù



Chương 540: Huyết Thù

Người đàn ông kì lạ kia có kĩ thuật xuất sắc, nhưng có vẻ như cơn giận dữ đã làm khả năng suy nghĩ bị mờ đi. Sunny dùng vài phút né tránh và đón đỡ những đòn tấn công, cẩn thận quan sát cả kẻ địch lẫn cái bóng kẻ địch. Không lâu trước khi cậu có thể nắm được tinh túy của phong cách của hắn

'Đó...mình hiểu rồi...'

Sau hơn chín trăm trận chiến ở Mộng Cảnh, khả năng hiểu được những phong cách chiến đấu khác nhau đã được tăng lên đáng kể. Và gã trước mặt đang không dùng thứ gì mà cậu chưa từng thấy trước đây - kĩ thuật của hắn sắc bén, nhưng thiếu sáng tạo. Cũng không phải là có gì sai với việc đó, chỉ là nó quá thẳng thắn và thiếu dẻo dai.

'Làm sao hắn ta đến được tận đây?'

Vì không có gì khác để Sunny có thể học, cậu chuyển từ phòng ngự sang tấn công và tung ra một cú chém nhanh gọn, để lại một vết thương không sâu trên vai đối thủ. Vài giọt máu rơi trúng Áo Choàng Địa Ngục...và trong giây kế tiếp, Sunny biết được làm sao gã này lại có thể đi sâu đến vậy ở giải đấu này.

Đột nhiên, máu đó tỏa ra ánh sáng đỏ đáng sợ và nổ tung, ném Sunny ra sau và xé Rắn Linh Hồn khỏi tay cậu. Cùng lúc, vết thương của kẻ địch sáng lên ánh sáng đỏ mờ nhạt, và trong giây kế tiếp, chuyển động của hắn trở nên nhanh hơn hẳn, và mỗi đòn tấn công cũng có cân nặng hơn.

'...Cái quái gì?'

Sunny chỉ vừa kịp né một đòn chém xuống, lăn đi, và nhắm lấy chuôi thanh odachi - vừa đúng lúc để đón một đòn tấn công khác và lại bị đẩy lùi vài bước.

'Làm sao hắn đột nhiên mạnh đến vậy?!'

Cậu nỗ lực theo kịp tên mặc giáp gỉ, người mà bằng cách nào đó ngay lập tức trở nên áp đảo. Trong quá trình đó, lại một giọt máu nữa rơi vào người cậu.

'Cứt...'

Áo Choàng lại chịu đựng một cú nổ nữa. Bề mặt nó không rạn nứt, nhưng mà Sunny có thể cảm nhận được bộ giáp đã yếu đi. Nhảy đứng dậy, cậu nghiến răng và tiếp tục chiến đấu.

Rất nhanh, sự nghi ngờ của cậu được xác nhận. Kẻ địch này có vẻ sở hữu một Phân Loại liên quan đến máu. Kĩ Năng đầu tiên cho phép hắn khiến nó nổ tung, và thứ hai thì tăng lên sức mạnh và tốc độ thuận theo mức độ chảy máu của hắn. Nên mỗi lần Sunny tấn công trúng hắn, tên kia lại càng trở nên đáng gờm hơn, còn bản thân Sunny thì phải né những giọt máu hoặc là bằng cách nào đó sống sót một vụ nổ khác.

...Nhưng mà cậu không lo lắng.

Đến hiện tại, Sunny đã nhận ra rằng có bốn loại người thách thức mà thường có thành tích tốt ở giải đấu này. Đầu tiên là loại dựa vào kĩ năng, thứ hai là dựa vào Phân Loại mạnh mẽ, và thứ ba là dựa vào Ký Ức xịn.

Mặc dù hai loại sau thì khó giải quyết, chỉ có loại thứ nhất là thật sự nguy hiểm.

Đương nhiên loại thứ tư là chết chóc nhất - đó là những chiến binh mà có kĩ năng đáng gờm và Phân Loại mạnh mẽ, cũng như một kho Ký Ức đáng sợ trong túi. May mắn là không có quá nhiều người loại đó.

Tên đối thủ này rõ ràng là loại thứ hai, và dựa dẫm quá nhiều vào Phân Loại kì lạ của hắn. Để đánh bại hắn thì Sunny chỉ phải nghĩ ra biện pháp khắc chế, và trong trường hợp này, khắc tinh của hắn là khá rõ ràng.

Vì mọi vết thương đều khiến kẻ địch mạnh hơn, vậy nên cậu chỉ cần phải kết liễu hắn trong một đòn.

Và vì tên chiến binh bận giáp gỉ bỏ qua việc thật sự phát triển kĩ năng, điều đó là không quá khó.

Sau một vụ nổ nữa, Sunny tăng lên cân nặng của Áo Choàng Địa Ngục và kháng cự làn sóng va chạm, rồi khiến nó nhẹ như lông vũ và lao về phía trước. Cậu đã hiểu được tinh túy của phong cách kẻ địch, nên không khó để đoán được động tác tiếp theo của hắn.

Thật ra thì Sunny đã thao túng gã kia để hắn làm chính xác theo ý cậu.

Một khi kẻ địch giơ kiếm lên để chặn lại một cú chém tàn nhẫn, Sunny dịch chuyển trọng tâm, và đột nhiên thay đổi hướng của đòn đánh, bước sang một bên trong lúc đẩy kiếm ra trước. Rắn Linh Hồn cạ và kiếm kẻ địch và dễ dàng trượt xuyên qua khe hở trên cái mũ giáp gỉ sét.

Ngay lập tức, Sunny hủy Bóng và nhảy ra sau xa nhất có thể.

Cậu vừa kịp lúc.

Cơ thể tên mặc giáp gỉ đột nhiên run rẩy...rồi bạo lực nổ tung, khiến cả sân đấu rung chuyển. Nếu Sunny chỉ hơi chậm hơn, thì cậu có lẽ cũng bị vụ nổ đó làm tan xác, và kẻ địch sẽ có thể trả thù từ dưới mộ.

Ừ thì...trong trường hợp này là từ sau lúc bị loại khỏi giải đấu.

'Phân Loại kiểu gì vậy?! Phù...chắc đây là tại sao những người Thức Tỉnh lại nguy hiểm đến vậy. Không bao giờ biết được họ có khả năng chết tiệt gì...'

Trong lúc đám đông điên cuồng cổ vũ, giọng nói của Mộng Cảnh công bố:

"Thách Thức Giả Gì cơ? Không, đợi chút! đã bị loại."

Nhưng mà Sunny không để ý đến nó.

Bởi vì gần như cùng lúc, Ma Pháp thì thầm vào tai cậu:

[Bạn đã nhận được một Ký Ức.]

Vài giây sau đó, Sunny đã trở lại không gian đen tối, nhìn những sợi dây phát sáng giả mạo kia với biểu hiện bất ngờ.

'Hở...điên rồ thật!'

Đương nhiên là cậu biết người ta có thể trao đổi Ký Ức trong Mộng Cảnh. Ảo cảnh này dù sao cũng được tạo ra bởi Kĩ Năng Phân Loại của một vị Thánh, chứ không phải một giả lập thực tế ảo.

Nhưng mà cậu lại không biết người ta có thể nhận được một Ký Ức cứ như vậy, không cần phải tiếp xúc như thông thường - kể cả nếu như sự chạm tay đó chỉ là ảo ảnh - với chủ nhân Ký Ức. Nhưng mà, nếu vị Thánh kia là người chịu trách nhiệm đưa ra phần thưởng, thì hơi hợp lý.

Quan trọng hơn thì...cậu nhận được một Ký Ức!

Mắt cậu sáng lên.

Sunny đã đủ điều kiện để nhận những phần thưởng nhỏ hơn, đa số chúng là ở dạng tín dụng hay mảnh hồn. Cậu vốn không định nhận chúng - kể cả nếu như có cách để làm vậy mà không để lại dấu vết giấy tờ gì đó, thì Sunny cũng không biết cách đó.

Nhưng mà Ký Ức...thì lại là một tình huống khác hoàn toàn!

Triệu hồi kí tự, cậu nhanh chóng đọc:

Ký Ức: [Ký Ức về Băng].

'Đợi chút...nghe quen vậy. Chẳng phải mình có một cái bùa gọi là [Ký Ức về Lửa] sao?

Quả thật, món Ký Ức mà cậu nhận được tương tự đến phát sợ. Nó lại là một món bùa với khả năng phòng ngự!

Cấp bậc Ký Ức: Vượt Bậc.

Đẳng cấp Ký Ức: I.

Loại Ký Ức: Bùa.

Mô tả Ký Ức: [...Kể cả khi mặt trời quay lại, họ run rẩy và nhớ lại mùa đông bất tận.]

Pháp Thuật Ký Ức: [Lạnh Buốt]

Mô tả Pháp Thuật: [Bùa này mang lại cho người dùng một khả năng kháng cự lạnh giá vừa phải.]

Một nụ cười rộng lớn hiện lên mặt cậu, ẩn giấu đằng sau cái mặt nạ đen.

'Phải vậy chứ...vậy mới đúng!'