Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 549: Quái Thú Linh Hồn



Chương 549: Quái Thú Linh Hồn

Sunny chờ đợi vài giây, rồi vội vàng đứng dậy trong lúc triệu hồi kí tự. Là đây...giờ phút mà cậu chờ đợi từ lâu rồi! Sau quá lâu, mọi mồ hôi và máu, nỗ lực của cậu cuối cùng được đền đáp. Cậu lại bước thêm một bước về mục tiêu trở thành một bậc thầy chiến đấu thực thụ.

Và cậu đã chỉ phải...

Sunny suy nghĩ một giây, rồi liếc nhìn kí tự miêu tả Áo Choàng Địa Ngục đầu tiên. Dưới mô tả của [Hoàng Tử Địa Ngục], kí tự đếm:

Kẻ Địch Đánh Bại: [2332/6000].

Cậu đã chỉ cần đánh bại một ngàn hai trăm kẻ địch...và chết bởi tay một Bậc Thầy.

Khoảng chín trăm cú giết đó là đến từ Mộng Cảnh, một ở thế giới thức tỉnh, và còn lại là ở những nơi hoang dã của Đảo Xiềng Xích. Buồn là những sinh vật do Thánh giết không được tính vào pháp thuật kì lạ này, nếu không thì con số đã cao hơn nhiều.

Dù vậy, tiến triển như này là quá tốt.

Dời mắt đi, Sunny tìm đến chuỗi kí tự mà cậu muốn nhìn nhất:

Bóng: [Thánh Cẩm Thạch], [Rắn Linh Hồn].

Cậu tập trung vào cái sau, và đọc:

Bóng: [Rắn Linh Hồn].

Cấp bậc Bóng: Thức Tỉnh.

Một nụ cười rộng lớn hiện lên mặt cậu. Sunny nhắm mắt lại và lắng nghe linh hồn mình, rồi vận hành tinh túy thông qua cơ thể uốn éo của rắn. Cậu có thể cảm thấy được nó trôi chảy thậm chí còn nhanh hơn cả trước đây. Tốc độ tiêu hao và hồi phục tinh túy cũng được cải thiện.

'Hoàn hảo!'

Cậu đã cho rằng quá trình tiến hóa lên Cấp Bậc mới sẽ mất thời gian dài, giống như việc đã xảy ra với Thánh khi còn ở Vùng Đất Lãng Quên, nhưng Rắn Linh Hồn đã thức tỉnh ngay lập tức, sau khi cậu đến trình độ thứ hai của Khiêu Vũ Bóng, có lẽ là vì bản chất độc nhất là Di Vật Truyền Thừa Phân Loại của nó.

'Không biết còn gì khác thay đổi nữa nhỉ?'

Sunny mở mắt và nhìn lại đống kí tự. Cậu đã để ý thấy có một thứ mới ở nơi miêu tả cái Bóng.

Thuộc Tính Bóng: [Bóng Dẫn Đường], [Vũ Khí Linh Hồn], [Quái Thú Linh Hồn].

Cái [Quái Thú Linh Hồn] kia trước đây không có...

Cậu tập trung vào Thuộc Tính mới đó và đọc:

Mô tả Thuộc Tính: "Rắn Linh Hồn có thể biến thành dạng một con quái thú."

Sunny chớp mắt vài lần.

'...Gì cơ?'

Cậu cúi xuống nhìn ngực trần của mình, nhìn chăm chú vào hình xăm tinh xảo của con rắn đen uốn lượn theo thân mình và hay tay. Rồi Sunny cẩn thận giơ lên một tay và cho cái Bóng một mệnh lệnh.

Ngay tức thì, hình xăm di chuyển, trườn đến lòng bàn tay và đi đến ngón tay cậu.

Nhưng mà, thay vĩ một mũi kiếm, một cái đầu tam giác của một con rắn to đùng xuất hiện trong không khí.

Bao phủ bởi những dòng hắc ám, con rắn trườn về phía trước, rời khỏi da của Sunny và hiện hữu vào tồn tại. Những cái vảy đen tuyền của nó khẽ xào xạc trong lúc chạm vào tấm cường lực trên sàn, ít nhất là sáu mét, cơ thể dày như một cánh tay của một người đàn ông lực lưỡng, và đủ mạnh mẽ để nghiền ép đá hoa cương thành bụi.

Sinh vật tăm tối cuộn thân mình dài của nó và vươn lên không khí, cái đầu chậm rãi vươn lên đến khi nó cao ngang ngửa Sunny. Một cái lưỡi rắn lóe ra trong một khoảnh khắc, rồi con rắn nhìn thẳng vào mắt cậu.

...Rồi, nó mở mồm và rít lên, để lộ những cái răng nanh mã não, dài và đáng sợ.

Sunny nuốt một ngụm.

Đôi mắt con rắn cũng đen như cơ thể mạnh mẽ của nó, và tỏa ra thứ ánh sáng hắc ám. Chúng có vẻ sâu xa như là khoảng không ánh sáng của một đại dương những cái bóng, và đầy sự trí tuệ kì quái, xa lạ.

May mắn là trong chúng không có sự hung hăng hay là ác ý gì cả. Thay vì vậy, chỉ có...nhận ra.

Con Rắn Linh Hồn đang chào chủ nhân của nó.

Sunny chậm rãi nhìn đi và qua sát cơ thể sinh vật hắc ám. Rồi, cậu cử cái bóng ớn lạnh ra trước, và nó nhanh chóng quấn mình vào con rắn. Ngay lập tức, những đường nét trôi chảy bằng cách nào đó trở nên tăm tối hơn nữa, hơn cả những mảnh vảy hắc diện thạch, không bóng lưỡng trước đó. Và áp lực mà con quái thú bóng tỏa ra ngay lập tức trở nên đáng sợ hơn rất, rất nhiều.

Cơ thể nó biến thành ma quái, bao bọc trong những làn hắc ám đung đưa, không thể xuyên qua.

Sunny chần chừ một chút, rồi nhếch mép cười.

"...Đúng là bé ngoan mà!"

Rất hài lòng, cậu liếc nhìn con rắn khổng lồ, rồi vỗ vỗ đầu nó với biểu hiện vui vẻ.

Bây giờ, đến lượt con quái thú hùng mạnh chớp mắt...nếu nó có mí mắt. Sunny có tưởng tượng hay không, mà con rắn hắc diện có vẻ hơi giật mình bởi vì bị đối xử như vậy?

Nhún vai, cậu nhìn lại kí tự, và cúi ánh mắt xuống. Có một bất ngờ nữa cho cậu khám phá.

Ở dưới cùng, vài kí tự mới đã xuất hiện.

Kĩ Năng Bóng: [Rắn Thép], [Đoạt Hồn].

[Đoạt Hồn] Mô tả Kĩ Năng: "Một phần hồn tinh của những kẻ bị giết bởi Rắn Linh Hồn ở dạng Vũ Khí Linh Hồn hoặc Quái Thú Linh Hộn được hấp thụ và chuyển sang chủ nhân."

Sunny cười rộng hơn nữa.

'Xuất sắc! Thứ này sẽ giúp viếc mình không thể dùng Rắn để khôi phục tinh túy trong lúc nó không ở trên cơ thể. Thật ra thì miễn sao nó tiếp tục giết thứ gì đó, thì tinh túy của mình sẽ không bao giờ cạn kiệt!'

Cậu liếc nhìn Bóng với đôi mắt sáng lên.

"Mày và tao sẽ làm những thứ vĩ đại, bạn yêu! Mày sẽ có thật nhiều linh hồn ngon lành để ăn, đứng có lo!"

Nói xong, Sunny mở ra lòng bàn tay và ra lệnh cho Rắn bò trở lại lên da cậu. Vài giây sau đó, Bóng đã biến trở lại thành hình xăm và quấn mình quanh cơ thể cậu. Như thể nó chưa từng là một sinh vật đáng sợ trong phòng tập này.

"Giờ thì xem thử di vật kia..."

Sunny nhìn kí tự và tìm đến đúng nơi.

Truyền Thừa Phân Loại: [Khiêu Vũ Bóng].

Trình Độ Khiêu Vũ Bóng: [2/7].

Di Vật Thứ Nhất: Đã Nhận.

Di Vật Thứ Hai: [Nhận].

Di Vật Thứ Ba: Chưa Được Nhận...

Tập trung vào Di Vật thứ hai, Sunny tự tin nói:

"Nhận!"

Trong một giây, không có gì xảy ra cả. Sunny chờ đợi, tràn đầy trông chờ.

'Là gì chứ? Lại một cái Bóng? Một vũ khí? Một bộ giáp? Có lẽ là một món bùa hay dụng cụ...hay là gì đó bất ngờ? Như là một Thuộc Tính mới?'

Và rồi, đáp lại lời kêu gọi của cậu, Ma Pháp nói trong bóng tối:

[Bạn đã nhận được một Di Vật Truyền Thừa Phân Loại.]

[Bạn đã nhận được một Ký Ức.]

Sunny vội vàng liếc nhìn kí tự miêu tả Ký Ức, tìm kiếm món mới.

...Một giây sau đó, khi nhìn thấy nó, tim cậu quên đập, và cậu thoáng quên cả cách hít thở.

Trong bóng tối của phòng tập dưới lòng đất, vài kí tự quen thuộc lung linh với ánh sáng mờ ảo.

Chúng là:

Ký Ức: [Giọt Ichor].