Chương 664: Lôgic Căn Bản
Một sự yên lặng căng thẳng lắng xuống nơi ở của tên pháp sư điên rồ...người mà đang nhìn Sunny chăm chú với biểu hiện không thể miêu tả trên gương mặt tái nhợt, xinh đẹp của hắn. Noctis không hề có vẻ vui mừng mặc dù hắn ta cuối cùng biết được bí mật mà đã tìm kiếm từ thời gian dài.
Trong sự yên lặng đó, giọng nói khàn khàn của Kai đột nhiên vang lên, đầy sự tò mò lịch sự:
"Thật sự xin lỗi...nhưng mà con dao thủy tinh gì đó...chính xác thì tại sao chúng ta cần nó?"
Cả Sunny lẫn Noctis quay sang hắn. Sau một lúc im lặng ngượng nghịu, tên bất tử gãi sau đầu và trả lời:
"À...thứ đó, ngươi thấy đó, là thứ duy nhất có thể giết Sevras, kẻ chúc phúc của Mặt Trời. Và ta thật sự, thật sự muốn giết hắn."
Phát hiện một sự mơ hồ trên mặt người cung thủ, hắn suy nghĩ một giây, rồi nói thêm:
"Đúng rồi, những ngày nay người ta gọi hắn là Sevirax, Lãnh Chúa Ngà. Đã nghe thấy cái tên đó, phải không?"
Kai chần chừ một chút, rồi cúi đầu nhìn đôi tay bị băng bó và nói bằng phẳng:
"...Ừm. Có thể nói vậy."
Hắn nhắm mắt một giây, rồi mỉm cười.
"Trong trường hợp đó, chúng ta phải đi lấy con Dao Thủy Tinh. Và bạn của chúng tôi. Lãnh Chúa Noctis...chắc chắn là phải có gì đó chúng ta có thể làm? Ngài biết rất nhiều về giáo phái của họ. Có cách nào để ngài có thể tiến vào Đền Thờ Chén Thánh, tìm kiếm cả con dao lẫn bạn chúng tôi, và mang họ trở lại Thánh Địa?"
Noctis nhìn hắn chăm chú một lúc, rồi lắc đầu.
"Không, không có cách nào để ta xâm lấn vào Đền Thờ. Ít nhất là không thể nếu không hoàn toàn hủy diệt nó, như vậy thì người bạn kia của hai người cũng sẽ chết cùng giáo phái...tiếc là, đó là một trong những nơi mà ta không thể ngụy trang mà lẻn vào...ờ, ý ta là lẻn vào lần nữa..."
Sunny và Kai liếc nhìn nhau, rồi, người cung thủ cẩn thận hỏi:
"Nếu là vậy...thì nếu chúng tôi là người xâm nhập vào?"
Tên pháp sư nhìn họ với vẻ bất ngờ, rồi cười to:
"Sunless và Nightingale...hai người đúng là kẻ kì lạ! Hai người không biết sợ là gì sao? Ta vừa mới nói đám Nữ Chiến Tranh là khủng khiếp đến mấy!"
Sunny mỉm cười, để lộ hàm răng nanh sắc bén, và rồi nhún vai. Kai lắc đầu và trả lời cho cả hai người họ, giúp cậu không phải trả lời:
"Ồ, trái lại. Cả hai người bọn tôi đều rất hèn nhát. Nhưng mà, Lãnh Chúa Noctis...ngài có lẽ không biết, nhưng Sunless và tôi...bọn tôi cũng khá là đáng sợ."
Người Vượt Giới Hạn bất tử cho họ ánh mắt nghi ngờ, rồi lắc đầu.
"Bằng cách nào đó ta tin tưởng. Nhưng không, không quan trọng! Kể cả nếu hai người bằng lòng, thì cũng không thể tiến vào Đền Thờ Chén Thánh. Chỉ có phụ nữ được phép vào trong, và không chỉ phụ nữ nào cũng được. Họ chỉ cho những nữ chiến binh với kĩ năng bậc nhất, những người mà phủ trong sợ hãi và mùi máu của chiến trường...có lẽ nhiều lắm là vài người hầu thấp kém. Cả hai người đều là đàn ông, nên vô dụng thôi."
Sunny chần chừ vài giây, rồi thở dài thật sâu và nói:
"Thật ra thì...sẽ không có vấn đề."
Noctis chớp mắt vài lần và hứng thú cùng mơ hồ nhìn cậu.
"Ờ...là sao hả? Sunless..."
Pháp sư nhìn cậu kì lạ, rồi hỏi với nụ cười tinh quái:
"...Có gì đó mà ta chưa biết về ngươi sao?"
Sunny hắc ám lườm hắn, nhăn mặt, rồi trả lời bằng giọng sắc bén:
"Có rất nhiều! Nhưng đó không phải ý tôi, tôi chỉ là có một nữ chiến binh với kĩ năng đáng sợ...có thể dùng."
Dứt lời, cậu triệu hồi Thánh. Hai ngọn lửa rubi cháy lên từ sâu trong bóng của cậu, và rồi ác ma trầm mặc bước ra từ đó, phủ trong bóng tối. Bóng người duyên dáng xuất hiện giữa phòng, và rồi cái Bóng khẽ quay đầu, nhìn chăm chú chủ nhân của nơi này với sự hờ hững lạnh lùng.
Noctis nhìn ngược lại cô, mắt mở to. Môi run rẩy.
"Đó...đó..."
Pháp sư nghiêng về phía trước, biểu hiện đông cứng, rồi đột nhiên kích động nắm tay lại:
"...Bộ giáp đó! Thiết kế! Sự phù hợp! Ôi, thần thánh...ai làm ra tuyệt tác đó?! Sunless, làm ơn nói ta biết!"
Thánh khẽ nghiêng đầu, còn Sunny và Kai thì nhìn chằm chằm tên bất tử với biểu hiện khó đọc. Sau vài giây trong yên lặng chết người, Sunny hắng giọng.
"Ờ...thật ra thì tôi cũng không chắc. Hình như là Hoàng Tử Địa Ngục. Đợi đã, chẳng phải ông đã từng thấy tôi mặc một bộ giáp tương tự như này?"
Noctis mơ hồ liếc nhìn cậu, rồi phũ phàng huơ tay:
"À, nếu có thì chắc là ngươi mặc nó không đúng. Nhưng mà vị mĩ nữ này thì...vậy ra là em trai của Hope hử? Ai biết được ông ta có khiếu thẩm mỹ không thể chê như này chứ!"
Cuối cùng, tên pháp sư lấy lại bình tĩnh và chuyển ánh mắt lên trên, nhìn chăm chú vào đôi mắt rubi của Thánh. Nụ cười rộng hơn, rồi trở nên khá kì lạ. Hắn mơ hồi liếc nhìn Sunny:
"Sunless...đây là một cái Bóng của cậu phải không? Làm sao cô ấy lại mạnh hơn cậu? Ồ, hay là cậu đã thừa hưởng sinh vật tuyệt mĩ này từ Lãnh Chúa Bóng Tối? Tên lừa gạt đó...hắn đã giấu một kho báu như thế này từ ta lâu đến vậy sao!"
Sunny không hề thích cách Noctis nhìn Thánh. Thật ra thì cậu đột nhiên cảm giác được một xúc động mạnh mẽ muốn xóa cái nụ cười dê xồm khỏi mặt tên bất tử...đương nhiên là làm vậy sẽ rất không khôn ngoan...
Cậu nghiến răng.
"...Không. Nếu ông phải biết, thì tôi đã tự mình tạo ra cô ấy. Và còn nữa, cô ấy nghe ông nói chuyện đó. Lịch sự chút, được không hả?"
Noctis đông cứng, rồi giật mình và đột nhiên biến thành rất trang trọng.
"Ờ...xin lỗi..."
Hắn liếc nhìn Thánh, đi quanh cô, quan sát ác ma trầm mặc với biểu hiện rất nghiêm túc. Bóng không di chuyển, có vẻ không quan tâm đến hiện diện của hắn ta. Cuối cùng, pháp sư quay trở lại vị trí ban đầu và mỉm cười.
"Cái Bóng này của cậu quả thật có lẽ sẽ được tiến vào Đền Thờ Chén Thánh. Cô ấy có...một sự hiện diện. Ngay cả ta cũng thấy ấn tượng! Hai người sẽ giả vờ làm người hầu của cô ấy, ta đoán?"
Sunny và Kai nhìn nhau, rồi gật đầu. Pháp sư quay đi, suy nghĩ, rồi đăm chiêu nói:
"Đó...có lẽ hiệu quả. Một khi vào trong, có thể tìm người bạn của hai người và Dao Thủy Tinh. Sẽ cực kì nguy hiểm, nhưng không phải bất khả thi. Nếu thành công, ta có thể đảm bảo đường thoát an toàn...nhưng mà..."
Noctis nhìn họ, biểu hiện trở nên ảm đạm.
"Sunless, Nightingale...nếu có gì sai bên trong Đền Thờ Chén Thánh, thì ngay cả ta cũng không thể cứu hai người. Hai người sẽ phải tự lo liệu...nên nghiêm túc tự vấn bản thân về việc liệu cứu người bạn kia có đáng mạo hiểm tính mạng. Hai người biết là bạn có thể kiếm thêm mà phải không...còn chết thì chỉ một lần mà thôi."
Kai nhìn tên bất tử, và mỉm cười:
"...Xứng đáng."
Sunny không trả lời nhanh như vậy. Sau một lúc, cậu khịt mũi và nhìn đi hướng khác.
"Tôi không dễ làm bạn với người khác như vậy, nên những người mà tôi có là cực kì quý giá. Và người ta phải bảo vệ đồ có giá trị của mình, đúng không? Đó chỉ là lôgic căn bản mà thôi..."
Cậu liếc nhìn Noctis với biểu hiện nham hiểm và nói thêm:
"Hơn nữa, ai nói người ta chỉ chết một lần? Tôi đã chết cả trăm lần rồi, và đó chỉ là sau khi gặp ông...giết tôi là một việc thật sự rất phiền phức...''