Chương 724: Gánh Nặng Của Hối Hận
Con thuyền tơi tả rơi xuống từ bầu trời hắc ám đỏ mờ, thắp sáng bởi mặt trăng đỏ sẫm ghê rợn, đâm vào tên khổng lồ thép. Cái mũi bọc giáp của con thuyền tông vào ngực tên khổng lồ với lực lượng khủng khiếp đến mức có một ánh sáng chói lòa lóe lên, rồi một làn sóng va chạm mạnh mẽ lăn ra khắp hòn đảo, bạo lực ném Sunny khỏi chân.
Tiếng va chạm gầm rú điếc tai đến trong lúc cậu ngã.
Lăn trên đất, Sunny bị âm thanh của cú va chạm kinh khủng kia, tiếng gỗ tan nát, và tiếng hét của kim loại nặng nề bị xé rách đánh trúng.
Choáng váng và mất phương hướng, cậu quỳ dậy, rồi hơi lung lay và nhìn lên.
Thứ Sunny nhìn thấy khiến cậu tái đi.
Con thuyền của pháp sư nằm tan vỡ trên mặt đất. Những đường nét trôi chảy của thân thuyền trôi chảy bị phá vỡ, và có những lỗ hỏng tồi tệ trên nó, những vết nứt rộng chạy khắp bề mặt gỗ cổ đại. Mũi thuyền hoàn toàn tan nát, và tổn thương ở phần trước con thuyền là đặc biệt nghiêm trọng. Cái cây xinh đẹp mọc quanh cột buồm có vẻ tổn thương và...đã chết.
Cassie không thấy đâu cả.
Ở mép đảo, bị đẩy lùi ra đó, Hoàng Tử Mặt Trời quỳ gối. Tên người thép khổng lồ lúc lắc nguy hiểm, nắm lấy mặt hắn bằng bàn tay còn lại. Ở nơi mà con thuyền tông vào hắn, ngực hắn lún vào và bị mở toang ra, dòng kim loại chất lỏng chảy ra từ vết thương khủng khiếp đó.
Và sâu bên trong vết thương đó, bị biến sáng chói bởi nhiệt độ, cái lồng giam hình con người lộ ra.
...Và cái lồng cũng hơi tan vỡ, và một bàn tay cháy đen đang cào ra từ cạnh lồng. Dưới những ngón tay đó, kim loại cong như vãi, chậm rãi bị xé rách đi.
Sunny rùng mình, rồi chuyển ánh mắt trở lại xác con thuyền.
'Cassie...Cassie đâu rồi...'
Cậu không nhìn thấy cô gái mù ở đâu cả.
Nhưng mà...Sunny thấy một người khác.
Một dáng người đẫm máu đột nhiên rơi xuống từ phía trên, nảy trên mặt đất, và đâm vào thân thuyền, khiến nhiều vết nứt xuất hiện thêm trên bề mặt của nó. Tóc đen như quạ, làn da tái nhợt...đó là Noctis.
Tên pháp sư không trông quá ổn.
Cả cơ thể hắn dính máu, những vết thương tồi tệ ở đây đó. Gương mặt xinh đẹp vỡ nát và biến dạng, da rách ra và xương trắng bên dưới lộ ra ngoài, với một hốc mắt trống rỗng và đầy hắc ám.
Nhưng hắn vẫn còn sống...đương nhiên là vậy.
Noctis không thể thoát khỏi cơn đau để đến cái ôm ấp từ bi của tử thần ngay cả nếu hắn có muốn.
Trong lúc Sunny nhìn theo, tê liệt trong một giây, có gì đó lóe lên trong không trung, và một bóng người duyên dáng xuất hiện trong tích tắc trước tên pháp sư, mái tóc màu hạt dẻ xinh đẹp của cô ta khiêu vũ trong gió.
Trong giây kế tiếp, một phần lớn của thân thuyền nổ tung lúc Noctis bị đẩy xuyên qua bởi một cú đánh tàn nhẫn. Cả hai vị Thánh biến mất vào trong bóng tối trong con thuyền cổ đại, nó run rẩy, cho thấy trận chiến đáng sợ kia vẫn đang tiếp tục.
Sunny đứng hình, nhìn giữa tên khổng lồ lung lay vào trong xác thuyền. Tâm trí cậu trống rỗng, và không biết phải làm gì...
Hay nên nói, cậu không thể quyết định chuyện gì nên được ưu tiên.
Nhưng mà, không có nhiều thời gian để quyết định gì cả.
Nghiến răng, cậu nhìn quanh, tìm kiếm bạn mình.
Kai có vẻ bị cú nổ làm bất tỉnh một chút, nhưng Effie đã đứng dậy, nhìn về cùng hướng như cậu.
Có một biểu hiện nghiệt ngã trên mặt cô ta.
Sunny rên rỉ, rồi chậm rãi đứng dậy.
"Effie...có...có ý tưởng gì không?"
Cô chần chừ một giây, rồi cho cậu một nụ cười tái nhợt.
"Chắc là đến lúc này rồi..."
Cậu cau mày.
"Lúc gì?"
Cô gái nhỏ nhìn xác thuyền, rồi đăm chiêu nói:
"Cậu biết đó, lúc mà, trong phim, có người sẽ nói cần tách nhau ra!"
Sunny nhìn cô ta chăm chú, không hoàn toàn hiểu được ý cô ta là gì.
Ánh mắt Effie chậm rãi di chuyển đến tên khổng lồ đang quỳ, và với giọng đều đặn, cô nói:
"Đưa tôi con dao...con Dao Rubi. Tôi sẽ xử lý tên to xác đó. Cậu và Kai đi tìm Cassie, rồi giúp tên tâm thần...theo thứ tự đó. Dù sao thì hắn ta cũng không sớm chết được..."
Cậu nhìn cô ta chằm chằm từ phía trên, bóng tối phủ lấy ánh mắt. Sunny có rất nhiều thứ muốn nói...nhưng cuối cùng, cậu chỉ hỏi:
"Chắc không?"
Cô gái cười.
"Tôi trông không chắc sao? Thư giãn đi đồ ngố...chỉ là một kẻ Vượt Giới Hạn bất tử. Dù sao thì chúng ta nên xử lý thứ đó trước khi nó thoát khỏi cái lồng kia..."
Sunny nghiến răng, rồi triệu hồi Hòm Hám Của và đưa con dao mà họ lấy được từ sinh vật trong hồ cho Effie.
Không có thời gian để nói gì khác, và không cần thiết. Effie lấy con dao, nắm lấy cổ tay cậu một giây, rồi lao đi mà không nhìn ngược về.
Sunny giúp Kai đứng dậy, giúp tên cung thủ đang mơ hồ, vội vàng tiến về phía xác con thuyền đắm. Trong lúc chạy, một biểu hiện xấu xí hiện lên gương mặt dã thú của cậu.
'Đừng có mà chết trước tôi, đồ ở đậu...cái buồng ngủ của cô vẫn còn trong nhà tôi đó, chết tiệt! Cô có biết giải quyết một cái xác là phiền phức cỡ nào không hả...nếu có lương tâm, thì cô phải sống!'
...Đằng sau cậu, Effie chạy đến mép đảo, triệu hồi Mảnh Vỡ Hoàng Hôn. Trong lúc những tia sáng xoáy quanh tay cô, cô nhảy lên một trụ đã ngã xuống mà đang nằm song song với mặt đất, hơi nhô lên ở đầu xa kia.
Cô gái chạy qua trụ dài rồi nhảy vào không trung với toàn bộ sức mạnh phi thường của mình, bay thẳng về phía ngực tên khổng lồ đang quỳ gối.
Trong lúc bay, Effie kích hoạt phát thuật duy nhất của cái khiên nặng nề.
[Được đúc từ mảnh vỡ của một ngôi sao ngã xuống, cái khiên này chứa sức nặng của thiên đường. Tùy thuộc vào trái tim của người dùng, nó có thể nhẹ như lông vũ hay nặng như hối hận.]
Cô đổ tinh túy vào món Ký Ức, khiến nó nặng như một ngọn núi trong tay mình.
Một giây sau đó, Effie đâm vào tên khổng lồ với toàn bộ trọng lượng đó.
Cú va chạm không khủng khiếp như lúc Cassie tông con thuyền vào nó từ bầu trời.
Nhưng mà Hoàng Tử Mặt Trời vẫn chưa lấy lại thăng bằng, nên nó vừa đủ đẩy phần thân trên của hắn ngược lại một chút.
...Và nhiêu đó là đủ để khiến tên Hoàng Tử Mặt Trời ngã ngược ra sau.
Vài giây sau đó, cả hai người họ - tên bất tử khổng lồ và cô gái nhỏ - biến mất khỏi tầm mắt, rơi khỏi mép đảo.
Xuống nơi hư vô hắc ám của Bầu Trời Bên Dưới.