Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 777: Hẹn Hò Xa Lạ



Chương 777: Hẹn Hò Xa Lạ

Trong một trong những quận cao cấp nhất nằm gần trung tâm thành phố, một nhà hàng sang trọng, nhưng không quá xa xỉ đang chào đón những vị khách đầu tiên trong ngày. Mặc dù vài người hủ sẽ cố ý làm theo những truyền thống cũ kí và thuê những người làm phục vụ, nơi này thì chủ yếu nhắm vào giới trẻ.

Vì vậy, rất nhiều thứ được tự động hóa và có thể dễ dàng dùng thông qua thiết bị liên lạc cá nhân của khách hàng. Đương nhiên đầu bếp vẫn là nhân loại. Họ cũng là những bậc thầy trong nghề. Mỗi nguyên liệu họ dùng đều là tự nhiên, thậm chí có vài thứ còn được nhập vào từ những góc khác.

Thiết kế bên trong cũng sang trọng, với gỗ tự nhiên ở khắp nơi. Những bức tranh nguyên gốc từ nhiều thế kỷ trước treo trên tường, được bảo vệ bởi những tấm hợp kim trong suốt. Mọi thứ đều đắt tiền, thời thượng, và hét lên đẳng cấp.

Đương nhiên là một nhà hàng như vậy là chỉ dành cho những công dân có cấp bậc cao nhất, cũng chỉ họ mới dư tiền để ăn ở đây. Nó đặc biệt phổ biến với những kẻ thừa kế trẻ tuổi của những kẻ có tiền trong thành phố, và có tiếng là một nơi lý tưởng để thu xếp những cuộc hẹn hò cho những dịp lãng mạn.

Hiện tại, vài cuộc gặp gỡ như vậy đang diễn ra ở bên trong, với những người nam nữ trẻ tuổi có tiền đang trải qua những động tác ngượng nghịu của việc tham gia những cuộc hẹn hò với người xa lạ mà gia đình họ đã sắp xếp.

Kì lạ là, vị khách ấn tượng nhất của nhà hàng nổi tiếng lại ngồi một mình, như thể đối tượng hẹn gặp của cô đang đến trễ.

Cô gái trẻ có vẻ ở giữa tuổi hai mươi, nhưng mà sở hữu sự thanh lịch và duyên dáng mà nói lên sự trưởng thành kì lạ. Cô xinh đẹp tuyệt mĩ, với dáng người đẫy đà và làn da không tì vết. Vị mĩ nữ mặc một bộ váy đỏ thời thượng với áo khoác da màu đen. Vài thứ trang sức hợp thẩm mỹ trên ngón tay và cổ.

Những vị khách nữ khác không nhịn được mà phải thấy khó chịu khi những người mà họ gặp mặt cứ không thể ngừng liếc trộm mĩ nữ kia. Còn những người nam thì đều tự hỏi thằng ngu nào lại để một người đẹp như này phải chờ đợi. Phải chi là họ, họ sẽ không trễ nãi như vậy!

Cuối cùng, cánh cửa mở ra, và một vị khách mới bước vào. Chàng trai nhìn quanh, gãi sau đầu, rồi đi về phía bàn của vị mĩ nữ ngồi một mình kia.

Ngồi xuống, hắn ngại ngùng cười và nói:

"Xin lỗi đã đến trễ. Tôi hi vọng cô không phải chờ quá lâu."

Cô gái lịch sự mỉm cười, để lộ hàm răng ngọc ngà.

"Không vấn đề."

Cô quan sát hắn vài giây, rồi nói với chút trách móc trong giọng nói dễ chịu, lụa là:

"Tôi ghét phải nói như này, nhưng cậu trông không giống những bức ảnh họ đưa tôi chút nào cả."

Hắn nhìn xuống, như thể xấu hổ.

"Ồ...Tôi phải mặc thứ gì đó không quá bắt mắt. Đi quanh ở dạng thường của tôi sẽ là hơi quá phô trương. Nhưng mà, chẳng phải cô cũng vậy? Những thứ trang điểm đó để che dấu màu da thật..."

Cô gái cau mày.

"Đó là một Ký Ức thẩm mỹ, nói cho cậu biết. Dù sao thì...tôi đã gọi món rồi. Cậu có thể xem thực đơn trong lúc chúng ta chờ đợi."

Chàng trai chần chừ, rồi nhìn quanh với biểu hiện hứng thú. Cuối cùng, hắn hỏi:

"Làm như thế nào?"

Cô tò mò liếc sang hắn:

"Cậu không biết? Cậu chưa từng đến một nhà hàng đàng hoàng hay sao?"

Chàng trai mỉm cười và lắc đầu, rồi đăm chiêu trả lời:

"Nói thật thì, đây là lần đầu tiên tôi đến nhà hàng. Dù sao thì, tôi được nuôi lớn bên trong thế giới Mộng Ảo. Tôi chỉ quay lại thế giới thức tỉnh khi khoảng mười ba tuổi. Có nhiều thứ ở đây có vẻ rất kì lạ với tôi..."

Dứt lời, Mordret chọt ngón cái lên thiết bị liên lạc một lúc và cuối cùng có thể mở ra thực đơn. Cơ thể hắn ta đang mặc ít nhất là dùng khóa sinh học...nếu không thì hắn sẽ không hề biết cách dùng thiết bị liên lạc này. Hắn nhìn những lựa chọn hiện ra trước mắt và hỏi:

"Cô có đề nghị gì không?"

Vị mĩ nữ mỉm cười.

"Tôi không cho rằng chúng ta có cùng khẩu vị."

Vào lúc đó, món ăn cô gọi cuối cùng được đưa đến. Đó là một miếng bít tết, được chuẩn bị tái đến mức mà trông gần như không hề được nấu nướng gì cả. Cô gái trẻ thanh lịch cắt một miếng nhỏ và đưa nó lên đôi môi gợi cảm, cũng đỏ không kém gì máu.

Mordret quan sát cô với biểu hiện dễ chịu.

"À, đúng rồi. Tôi nghe nói cô và những chị em gái có chế độ ăn uống rất đặc biệt, Tiểu Thư Song."

Cô gái liếm môi và nhìn hắn với biểu hiện trung lập.

"Cứ gọi tôi là Seishan. Không cần phải nghiêm túc như vậy."

Hắn mỉm cười.

"Vậy thì, Seishan...tại sao cô ta lại cử cô, trong số mọi người? Cô có thể tiêu hao đến mức Nữ Hoàng không ngại hi sinh cho tôi, nếu cuộc hẹn này biến xấu?"

Song Sei Shan bình tĩnh ăn một miếng khác, rồi dùng khăn chùi môi.

"Tại sao lại biến xấu? Dù sao thì chúng ta có cùng mục tiêu. Gia tộc chúng tôi là cơ hội tốt nhất để cậu đạt được mục tiêu đó."

Mordret suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu và thở dài.

"Đó là sự thật. Nhưng mà, với việc ở Nam Cực, tôi còn cho rằng cô ta sẽ miễn cưỡng không muốn tiến tới. Dù sao thì, đây không phải thời gian tốt nhất để làm gì quá mức."

Seishan quan sát Hoàng Tử Chiến Tranh vài giây, rồi mỉm cười.

"Ồ, thật ra là trái lại. Chúng tôi nghĩ sự kiện ở Nam Cực sẽ làm nên sân khấu để làm việc quyết liệt."

Hắn chần chừ một lúc, rồi nhún vai.

"Ừ thì, cũng đúng. Vậy, giờ thì sao? Tôi có phải quỳ xuống và thề thốt gì đó? Hôn nhẫn của cô? Hay là làm gì khác?"

Mĩ nữ lắc đầu.

"Thường thì, cậu sẽ phải kí một hợp đồng bằng một giọt máu của mình. Nhưng mà, cân nhắc đến thói quen thay...đồ mặc...của cậu, thì đó sẽ chả làm được gì cả, phải không?"

Cô ta mỉm cười.

"Vậy nên, không cần. Chào mừng đến Gia Tộc Song, Hoàng Tử Mordret. Tôi trông chờ toàn bộ những việc vĩ đại mà chúng ta sẽ cùng nhau hoàn thành."

Mordret đáp lại nụ cười đó, rồi chọn vài lựa chọn trên thực đơn và nhấn vào chúng.

Rồi, hắn thở dài và nói với chút sự thú vị:

"A...cảm giác hơi lạ khi được nhận nuôi..."