Chương 782: Sư Tổ
Trên đường trở lại từ trường, Rain không thể nghĩ gì khác ngoài tin tức mà cô vừa nghe từ những người bạn trong lớp. Ban đầu, cô đã cho đó là lời đồn tầm phào, nhưng rồi bản tính hiếu kỳ của cô đã buộc cô phải kiểm tra những cổng đáng tin cậy của chính phủ để biết chắc. Một phút nghiên cứu cho thấy những lời đồn đại là thật.
Ngôi Sao Thay Đổi của gia tộc Bất Diệt Hỏa, vị anh hùng thất lạc của Vùng Đất Lãng Quên, đã Vượt Bậc và quay trở lại thế giới thực. Cô vẫn còn sống!
'Không thể nào...'
Đến hiện tại, tin tức đó đã lan truyền trên mạng như là đám cháy rừng. Rain có thể thấy nhiều người trên chuyến tàu cô đang đi cũng đang suy nghĩ và bàn tán về chủ đề đó. Mọi người trông giật mình và kích động.
Nhưng mà cô không để ý đến những người khác. Chỉ có một ý nghĩ duy nhất trong đầu cô.
Cô phải nói cho Sunny biết!
Dù sao thì người bạn và người chỉ dạy cô cũng là một thành viên của tổ đội Ngôi Sao Thay Đổi. Hơn thế nữa, từ những lời gợi ý mà cô nhận được từ Effie và cuộc nói chuyện ngắn với Sunny, Rain đã biết giữa hai người họ là có nhiều hơn hẳn tình đồng đội đơn giản.
Anh ta cơ bản đã thừa nhận nhiêu đó.
'Sunny sẽ rất vui vẻ đây!'
Bất chấp việc cô bé đáng lẽ không có buổi học với người dạy kèm trẻ tuổi trong vài ngày đến, Rain quyết định đích thân mang tin tức đến cho Sunny...và ngay lập tức! Cô đơn giản là không thể đợi. Đương nhiên, trong toàn bộ sự kích động của mình, cô đã quên tính đến việc nếu tin tức đó là thực, thì Sunny phải là một trong những người đầu tiên biết đến nó.
Đầy trông chờ, Rain lao từ trạm tàu đến nhà người thầy của mình, mở cửa, và đi vào trong. Ném cặp táp vào góc theo thói quen, cô cởi giầy và hét lên:
"Sunny! Sunny! Anh có nhà không? Anh sẽ không tin nổi..."
Nhưng rồi, cô bé tuổi teen đứng hình, miệng há hốc.
Trong lúc cô nhìn trong sự yên lặng choáng váng, cái rèm treo ở lối vào phòng ngủ dành cho khách tách ra, và một cô gái trẻ cao ráo, cực kì xinh đẹp bước vào phòng khách. Đột nhiên, có vẻ như ánh mặt trời tràn qua cửa sổ trở nên sáng hơn một chút.
Cô gái thon thả và duyên dáng, với làn da trắng ngà hoàn mĩ và đôi mắt xám ấn tượng. Gương mặt cô ấy bình tĩnh, xa lánh, và mê hoặc kì lạ. Nhưng mà thứ sốc Rain hơn nhiều, là làn da vị mĩ nữ xa lạ kia lấp lánh với hơi ẩm, như thể cô vừa mới ra khỏi phòng tắm. Cô không mặc gì ngoài cái áo thun đen của Sunny, với đôi chân dài gần như trần trụi.
Và mái tóc ướt...mái tóc...của cô có màu bạc trắng kì lạ.
Cô gái tóc bạc đi về phía nhà bếp, rồi ngừng lại và nhìn Rain. Một tia mơ hồ hiện lên mặt cô. Cô chần chừ một giây, rồi nói:
"...Chào."
Rain giơ lên bàn tay run rẩy và chỉ một ngón tay về phía đầu người lạ. Răng cô lập cập trong lúc buộc bản thân nói ra:
"Chị...chị...chị là..."
Người đẹp xa lạ nhướng mày và giữ im lặng. Rain cuối cùng đã có thể nói hết câu:
"Chị là Ngôi Sao Thay Đổi!"
Người con gái cuối cùng của gia tộc Bất Diệt Hỏa khẽ nghiêng đầu, rồi nhún vai.
"Đúng vậy. Em là ai?"
Rain nuốt một ngụm, chậm chạp nhận ra bản thân đang đứng trước sự hiện diện của một trong những chỉ huy chiến trường và anh hùng tài năng nhất của nhân loại...một người nổi tiếng đến mức gần như không ai trên thế giới không biết đến tên cô...và là...của Sunny...
Nhớ lại những bài học với cậu, cô bé tuổi teen buộc bản thân bình tĩnh lại - hơi hơi - và yếu ớt nói:
"Em...Em là Rain. Sunny là sư phụ của em."
Ngôi Sao Thay Đổi giữ im lặng một giây, quan sát vị khách bất ngờ. Rồi một dấu vết nhỏ bé của một nụ cười hiện lên gương mặt xinh đẹp.
"Thật ư? Ừm thì...chị từng là sư phụ của sư phụ em. Nên có thể nói chị là sư tổ của em."
Rain trợn to mắt.
"Gì c..."
Ngôi Sao Thay Đổi của gia tộc Bất Diệt Hỏa là...gì của mình?
Khái niệm đó cơ bản là không thể ghi nhận trong đầu cô bé.
Trong lúc đó, thì vị sư tổ kia đã đi về phía kệ bếp và rót cho mình một cốc nước. Cô uống nước, rồi nhìn Rain. Sau vài giây yên lặng, cô nói:
"Chị sẽ ở đây vài ngày. Em có thể gọi chị là Neph."
Rain chậm chạp gật đầu, không hoàn toàn chắc bản thân vừa nghe gì.
Chị ấy đã đang ngủ? Tiểu Thư nổi tiếng của Gia Tộc Bất Diệt Hỏa đang ở trước mặt...mặc áo thun của Sunny...đang kêu Rain gọi cô ấy bằng tên gọi bình thường? Thậm chí có thể nói là một biệt danh...
Nếu tên khốn Sunny đã không khiến Rain mù mắt đâm vào Bài Ca của Kẻ Ngã, Nuôi Dưỡng Bởi Sói, và Nightingale, thì cô có lẽ đã xỉu ngay bây giờ. Nhưng mà nhờ trải nghiệm đó, Rain vừa đủ khả năng đứng vững.
Tiểu Thư Ngôi Sao Thay Đổi...Neph...nhìn cô chăm chú, rồi đột nhiên hỏi một câu hỏi kì lạ:
"Rain...nhà em có phải có một cửa sổ to và một sân vườn?"
Rain yên lặng gật đầu.
"Đúng vậy? Tại sao?"
Neph lưỡng lự một giây, rồi quay đi.
"Chỉ thắc mắc mà thôi."
Rồi, cô nhìn về phía khu vực phòng khách và uống một ngụm nước.
"Ồ. Nhân tiện, em có biết cách điều khiển hệ thống giải trí của căn nhà này không?"
Rain lại gật đầu.
"Ừm...có, em có biết."
Ngôi Sao Thay Đổi thỏa mãn nở nụ cười.
"Tuyệt. Chị nghe nói có bộ phim gì đó về chị. Em có thể cho nó lên máy chiếu được không?"
Rain hít một hơi thật sâu, rồi ngoan ngoãn đi về phía màn hình chiếu, liên kết thiết bị liên lạc của bản thân vào nó, và tìm kiếm Bài Ca Ánh Sáng và Bóng Tối trên mạng.
Vài phút sau đó, cô bé thấy mình đang ngồi trên sô pha bên cạnh Bậc Thầy Ngôi Sao Thay Đổi...nữ thừa kế huyền thoại của Bất Diệt Hỏa...trong lúc bài nhạc buồn bã vang vọng quanh họ. Bộ phim đang bắt đầu.
'Mình...mình đang nằm mơ? Đây không thể nào là thật, phải không?'
Trên bức tường phía trước mặt họ, bên trong một căn phòng rộng rãi và sáng sủa hiện ra. Một người đàn ông đẹp trai với đôi mắt thâm quầng đang quan sát một tấm bản đồ...còn một bé gái với mái tóc bạc thì đang chơi trên tấm thảm gần ông.
Người đàn ông lên tiếng:
"...chúng ta, người Thức Tỉnh, chỉ giơ vũ khí để bảo vệ nhân loại!"
Ngồi cạnh Rain, Nephis thở dài và dùng tay che mặt.