Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 1263: Học được cách vẽ mới



Cố Vân Đông kiên quyết phủ nhận cái c.h.ế.t của Tiền gia là do mình ra tay. Nhưng không thể không thừa nhận, đi một vòng lớn, dường như tất cả họ đều có liên quan đến băng nhóm tội phạm này.

 

Thiệu Thanh Viễn nói: “Vị Tiền gia đó đã c.h.ế.t rồi thì không còn quan trọng nữa. Chúng ta vẫn nên nói về ả đàn bà kia trước đi. Đoạn Khiêm, huynh biết được bao nhiêu?”

 

Sắc mặt Đoạn Khiêm trở nên nghiêm túc, hắn kể lại tất cả những gì mình điều tra được.

 

Đậu Phụ Khang lập tức lấy một tờ giấy ra, ghi lại những thông tin quan trọng.

 

“Ả đàn bà đó họ Lâm, nhưng chồng ả họ Tả, nên ả yêu cầu người khác gọi mình là Tả phu nhân. Tả phu nhân đã ngoài bốn mươi, nhưng trông rất trẻ. Hai năm trước, hơn nửa số thanh lâu sở quán ở Khánh An phủ đều có làm ăn với ả. Lúc đó ả cũng có chút danh tiếng trong giới giang hồ Khánh An phủ, và cũng có qua lại ngầm với quan phủ. Sau này Khánh An phủ đại loạn, các thanh lâu sở quán gần như đều bị phá hủy, rất nhiều người bên trong đã trốn thoát, không rõ tung tích.”

 

Sau đó, Khánh An phủ đổi tri phủ mới, người lên thay là tâm phúc của hoàng đế, thủ đoạn có thể nói là sấm rền gió cuốn. Vị tri phủ này cũng không ưa gì hạng người như Tả phu nhân, vì vậy lần này ả ta không thể kết nối lại với quan phủ được nữa.

 

Điều này cũng khiến ả không dám dễ dàng lộ diện, ẩn mình càng sâu hơn.

 

Bên cạnh ả vốn có hai tay chân đắc lực. Một là Tiền gia, chuyên tìm người cho ả ở bên ngoài, hiện đã chết. Sau này ả lại đề bạt một người khác, nhưng chung quy không bằng được Tiền gia, dùng không được thuận tay cho lắm.

 

Còn một người chuyên hoạt động ngầm, Tả phu nhân gọi hắn là Lương Tử. Hắn đã theo chồng Tả phu nhân từ mười mấy năm trước, võ công rất khá. Lần này, chính hắn đã đánh Đoạn Khiêm rơi xuống sông mất tích.

 

“Ta nghi ngờ, người tra ra Đoạn gia đã tham gia vào vụ án buôn người mười mấy năm trước chính là Lương Tử này.”

 

Nói như vậy, Lương Tử chính là người mà họ cần đặc biệt chú ý đề phòng.

 

Cố Vân Đông cụp mắt nói: “Huynh đã gặp Tả phu nhân và hai tay chân đắc lực này rồi chứ? Có thể miêu tả lại được không?”

 

“Có thể.” Đoạn Khiêm gật đầu.

 

Đậu Phụ Khang ngẩn ra, hỏi: “Là muốn vẽ lại chân dung của họ sao? Cũng đúng, gần đây ta mới học được một loại vẽ tranh bằng bút than mới. Đoạn Khiêm huynh cứ nói, ta sẽ vẽ thử xem.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Cố Vân Đông vốn định tự mình vẽ, nghe hắn nói vậy thì cũng không động tay, đứng phía sau xem.

 

Đậu Phụ Khang bảo người làm tìm bút than đến, sau đó ngồi trước bàn, ra vẻ sẵn sàng nghênh địch.

 

Đoạn Khiêm miêu tả dáng vẻ của Tả phu nhân: “Vóc người không cao, khoảng sáu thước sáu.”

 

Cố Vân Đông sờ cằm, theo cách tính của triều đại này, sáu thước sáu chắc khoảng một mét năm mươi lăm.

 

“Thích ăn vận như nam nhân, mày mắt có chút anh khí, rất gầy, gầy hơn cả muội muội ta một chút. Lông mày dài, kéo đến tận đây, sống mũi hơi cao, mắt một mí, tròng trắng hơi nhiều, miệng…”

 

Đoạn Khiêm miêu tả rất cẩn thận. Cũng may là trí nhớ hắn tốt, lại vì làm ăn buôn bán quanh năm nên là người quan sát tỉ mỉ, mới có thể nhớ rõ như vậy.

 

Đậu Phụ Khang cúi đầu, vừa nghe vừa vẽ.

 

Một lát sau, hắn thở phào một hơi, đưa tờ giấy cho Đoạn Khiêm xem: “Thế này có đúng không?”

 

Cố Vân Đông liếc qua, chỉ cảm thấy… xấu, vô cùng xấu. Vị Tả phu nhân đó thật sự trông như vậy sao?

 

Đoạn Khiêm nhìn bức vẽ, biết nói sao đây?

 

Thật một lời khó nói hết.

 

Nếu tách riêng mũi và mắt ra thì hắn còn có chút ấn tượng, nhưng ghép tất cả lại với nhau thì… đây là cái gì vậy?

 

Rốt cuộc là do mình miêu tả không rõ ràng, hay là do tài vẽ của Đậu Phụ Khang quá kém?

 

Đoạn Khiêm ngước mắt, liếc nhìn Đậu Phụ Khang một cái.