Đúng lúc này, Đoạn nhị gia và Đậu Phụ Khang cũng dẫn người chạy tới, vừa hay nghe được những lời đó.
Đoạn nhị gia lập tức chạy đến đỡ Đoạn Văn, quay đầu định chất vấn Cố Vân Đông, nhưng người hầu bên cạnh đã kể lại sự việc trong hai ba câu, lời nói của Đoạn nhị gia tức thì nghẹn lại.
Đậu Phụ Khang nghe xong lại càng nổi giận lôi đình, đột ngột quay đầu nhìn về phía cha con Đoạn nhị gia: “Vốn dĩ xem tình xưa nghĩa cũ, ta còn khách khí mời các vị rời đi. Không ngờ các vị lại vô phép tắc như vậy, nói năng bừa bãi còn liên lụy đến thanh danh của Thiệu phu nhân. Xem ra cũng không cần phải khách khí với các vị nữa. Người đâu, đuổi hai người họ ra ngoài cho ta.”
“Vâng.” Bọn người hầu lập tức tiến lên, túm lấy hai cha con họ lôi ra ngoài, trông có vẻ không hề khách khí chút nào.
Đoạn nhị gia lập tức hoảng hốt: “Đậu thiếu gia, Đậu thiếu gia chúng ta sai rồi, ta sẽ bảo Văn Nhi xin lỗi Thiệu phu nhân ngay, xin lỗi ngay đây.”
Ông ta ấn đầu Đoạn Văn về phía Cố Vân Đông, nhưng Cố Vân Đông đã quay đầu bỏ đi.
Đậu Phụ Khang phất tay, hai cha con họ liền bị đuổi thẳng ra khỏi Đậu phủ.
Ngoài cửa lớn Đậu phủ luôn có người trông chừng, dù sao mấy ngày nay Đậu tham tướng chính là tâm điểm của cả Vạn Khánh phủ.
Vì vậy, khi hai cha con này bị đuổi ra, lập tức có không ít người nhìn thấy.
Đám đông vây xem lập tức kinh ngạc: “Xảy ra chuyện gì vậy? Đoạn nhị gia và Đậu gia không phải rất thân thiết sao?”
“Lại bị ném ra ngoài một cách thô lỗ như vậy, hai nhà này định trở mặt nhau à?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Không phải nói Đậu thiếu gia sắp đính hôn với Đoạn nhị tiểu thư sao?”
“Đáng đời, dạo này Đoạn nhị gia đó có Đậu gia chống lưng, không biết đắc ý đến mức nào. Tự cho mình hơn người, hành sự kiêu ngạo, chẳng qua cũng chỉ là một thương hộ không có bản lĩnh gì, thật sự coi mình là nhạc phụ của Đậu thiếu gia.”
“Nói như vậy, Đậu gia không còn là chỗ dựa của Đoạn nhị gia nữa, Đoạn đại thiếu gia của Đoạn gia lại mất tích không rõ, Đoạn nhị gia lại không có Đậu gia chống lưng, sau này Đoạn gia chẳng phải là tiêu rồi sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lời này vừa nói ra, lập tức khiến sắc mặt những người xung quanh đều hơi thay đổi.
Không ít người đã nhanh chóng trở về báo cho chủ nhân của mình.
Đoạn nhị gia và Đoạn Văn vốn còn định cầu xin người gác cổng cho họ vào, nhưng những lời chỉ trỏ xung quanh thật sự khiến họ không chịu nổi, đành phải cúi đầu vội vã rời đi.
Không bao lâu, tin tức về việc hai cha con Đoạn nhị gia bị đuổi khỏi Đậu gia đã lan truyền khắp hơn nửa các gia đình thương hộ trong phủ thành.
Rất nhiều người đều hoan hô mừng thầm, lặng lẽ nhắm đến Đoạn gia.
Các chưởng quỹ của Đoạn gia càng thêm lo lắng không yên.
Nhưng mọi người vẫn còn đang quan sát, ai biết Đoạn gia và Đậu gia có thật sự trở mặt không? Lỡ như chỉ là hiểu lầm nhất thời, họ vừa ra tay, Đậu gia lại bắt đầu chống lưng cho Đoạn gia thì làm sao bây giờ?
Có người muốn vào Đoạn phủ hỏi thăm tình hình, nhưng cả nhà Đoạn nhị gia từ đó co rúm trong phủ không ra ngoài.
Khi Cố Vân Đông trở về, hai ông cháu nhà họ Vu cũng đã nghe được tin này, Vu Kính chạy đến hỏi thăm nàng.
Cố Vân Đông lại cười một tiếng, vẻ mặt thần bí khó lường: “Không cần vội, đợi thêm vài ngày nữa, Đoạn gia không loạn được đâu. Chúng ta cứ yên ổn làm ăn là được, không cần để ý đến những lời đồn bên ngoài.”
“Được rồi.” Có những lời này của Cố Vân Đông, Vu Kính liền không còn để tâm nữa.
Tuy nhiên, tối hôm đó, Cố Vân Đông đã đưa hai nha hoàn Chỉ Lan và Tuệ Lan đến Đậu phủ.
Đoạn Khiêm đang dưỡng thương ở Đậu phủ, Đoạn Uyển ở lại đó cũng không sao, Chỉ Lan và Tuệ Lan đến Đậu phủ cũng có thể giúp đỡ.