Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 1308: Mua nhà ở Kinh thành



Không khí ở Kinh thành quả nhiên khác với những nơi khác.

 

Đến tối muộn, trên đường phố vẫn vô cùng náo nhiệt, cho dù là những ngày bình thường như vậy, vẫn có chợ đêm.

 

Nhưng nghe Thiệu Thanh Viễn nói, chợ đêm ở Kinh thành cũng chỉ mở trong phạm vi và thời gian quy định, không được tự do cho lắm.

 

Mấy người Cố Vân Đông ở quán trọ nghỉ một đêm, sáng sớm hôm sau, liền lên đường đi tìm nhà.

 

Đương nhiên, là Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn đi tìm.

 

Thiệu Văn và Đồng Thủy Đào thì bị Thiệu Thanh Viễn phái đi hỏi thăm tin tức về thương nhân bán trà Nghiêm gia. Thiệu Văn trước đây đã theo Thiệu Thanh Viễn đến Kinh thành, nên cũng khá quen thuộc với nơi này.

 

Đợi họ đi rồi, hai người Cố Vân Đông mới đi tìm người môi giới.

 

Ở Kinh thành có rất nhiều người môi giới, cũng may lần trước đến Kinh thành, Thiệu Thanh Viễn cũng đã tìm hiểu qua, biết nhà môi giới nào có danh tiếng tốt, họ liền đi thẳng đến đó.

 

Đáng tiếc, nhà cửa ở Kinh thành quá mức đắt hàng, lại còn đặc biệt quý.

 

Đặc biệt là những tòa nhà lớn bốn, năm gian, rất khó mua, cho dù có, cũng ở những nơi vô cùng hẻo lánh.

 

Cho nên Cố Vân Đông chuyển hướng sang sân viện ba gian, lớn như vậy là vừa đủ, không quá trống trải, có thêm vài người cũng không quá chật chội.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Cố Vân Đông nói ra yêu cầu của mình, người môi giới lựa chọn một hồi, lấy ra hai căn.

 

Cố Vân Đông lập tức đi theo xem hai căn nhà đó.

 

Một căn ở hẻm Hợp Thái, nơi này khá gần khu náo nhiệt, có chút ồn ào, nhưng đi đâu cũng rất tiện lợi.

 

Còn một căn ở phố Đông Võ, nơi này khá yên tĩnh, nhưng người môi giới cũng thành thật nói, khu này có mấy nhà nuôi ngoại thất.

 

Nói về lợi ích thì cũng có, người nuôi ngoại thất phần lớn đều là những người có quyền có thế có tiền, sau này không cẩn thận gặp phải, nói không chừng còn có thể kết giao được với một nhân vật lớn nào đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Nhưng Cố Vân Đông và mọi người không cần cơ hội như vậy, nhiều ngoại thất, thị phi cũng nhiều.

 

Cho nên Cố Vân Đông cuối cùng đã chọn căn nhà ở hẻm Hợp Thái, nhà cửa ở đây tương đối cũ, rất nhiều thế hệ trước đều sống ở đây, thỉnh thoảng cũng có vài quan viên chức quan không lớn lắm mua nhà ở đây.

 

Cố Vân Đông hỏi giá, người môi giới trực tiếp báo giá thực — sáu nghìn lạng.

 

Cố Vân Đông đau lòng vô cùng, giá nhà ở Kinh thành này quả thực có thể ăn thịt người, nhà ba gian đã sáu nghìn lạng.

 

Vậy thì nhà bốn, năm gian phải hơn vạn lạng, nếu lớn hơn một chút, có thêm sân vườn các loại, không phải hai ba vạn lạng sao.

 

Người giàu ở Kinh thành thật nhiều.

 

Cố Vân Đông thở dài một hơi, đau lòng không thôi mà móc bạc ra.

 

Người môi giới cũng làm việc rất nhanh, trưa hôm đó liền tìm chủ nhà đến ký khế ước chuyển nhượng với họ, sau khi đăng ký ở quan phủ, căn nhà này, chính thức là của họ.

 

Cầm tờ khế nhà nóng hổi trên tay đi ra, Cố Vân Đông ngước mắt nhìn tấm biển hiệu trên đầu, nói với Thiệu Thanh Viễn bên cạnh: “Lát nữa phải thay tấm biển hiệu này đi, đổi thành ‘Thiệu phủ’, như vậy thuận mắt hơn nhiều.”

 

“Ngày mai sẽ tìm người đổi.” Thiệu Thanh Viễn và nàng nhìn nhau, cả hai đều bật cười.

 

“Ngày mai còn phải tìm người đến dọn dẹp nhà cửa trước, chúng ta cũng phải mua sắm một ít đồ đạc, đến lúc đó là có thể dọn vào ở ngay.”

 

“Lợi ích lớn nhất là nơi này rất gần cửa hàng mà Nhiếp Song mua, đợi nhà cửa chuẩn bị xong sẽ qua cửa hàng xem sao.”

 

Hai người vừa nói chuyện vừa trở về quán trọ, lúc này trời đã khuya.

 

Thiệu Văn và Đồng Thủy Đào đã sớm chờ họ.

 

Vào phòng, bốn người ăn chút gì đó trước, Thiệu Văn mới bắt đầu nói về tình hình của thương nhân bán trà Nghiêm gia.