Hơn nữa, thân phận của Tần Văn Tranh, một vài tâm phúc của Hoàng thượng thực ra đều biết, tự nhiên sẽ đứng về phía ông.
Thực ra, chức quan cao thấp vẫn là thứ yếu, quan trọng nhất là hiện giờ Tần Văn Tranh đang là sủng thần trước mặt hoàng đế.
Ai cũng có thể nhìn ra Hoàng thượng rất coi trọng ông, tương lai tiền đồ vô lượng, người thông minh đều biết nên lấy việc kết giao làm trọng.
Cho nên đối với Cố Vân Đông mà nói, Tần Văn Tranh tuyệt đối là lựa chọn hàng đầu để làm chỗ dựa.
Chỉ không biết ông đã rời kinh, khi nào mới có thể trở về.
Cố Vân Đông lướt qua những ý nghĩ trong lòng, rất nhanh lại đè xuống, lúc này mới tiếp tục trò chuyện cùng Du tẩu tử.
Du tẩu tử nói chuyện mãi cho đến gần trưa, trong nhà cần nấu cơm mới chịu về.
Bà mang đến một giỏ bánh đậu xanh, Cố Vân Đông liền bảo Đồng Thủy Đào đáp lễ bằng đường trắng và đồ hộp, đây là cách đáp lễ trước nay của nàng.
Du tẩu tử liếc nhìn, mặt đầy kinh ngạc.
Đồ hộp bà chưa từng thấy, nhưng đường trắng, tuy bây giờ ở kinh thành không hiếm, nhưng dùng để tặng lễ, đặc biệt là lần đầu gặp mặt đã tặng làm quà ra mắt, thì gần như không có.
Thứ này không chỉ đắt, mà còn không dễ mua.
Phu nhân nhà họ Thiệu này ra tay thật là hào phóng.
Du tẩu tử choáng váng hồ đồ bước ra khỏi cổng lớn nhà họ Thiệu.
Cố Vân Đông cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, Đồng Thủy Đào rót cho nàng một tách trà nóng, cũng cảm thán nói: "Du tẩu tử này cũng thật là nói nhiều."
Cố Vân Đông tán đồng gật đầu, lần đầu gặp mặt mà đã có thể nói chuyện như vậy, cũng là một loại bản lĩnh.
Có điều, từ chỗ Du tẩu tử, nàng quả thực biết được không ít chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Việc cấp bách là nên chuẩn bị sẵn than củi các thứ, để tránh lúc trời lạnh không có chỗ mua.
Bởi vậy, buổi chiều, Cố Vân Đông vẫn mang theo Đồng Thủy Đào ra ngoài.
Hai người đến cửa hàng trước. Lần trước vì chuyện của Trần ma ma, họ chỉ ở lại cửa một lát, chưa kịp xem xét kỹ lưỡng.
Mấy ngày nay lại vì chuyện Bạch Mộc Tử mà không có thời gian đến, hôm nay đã ra ngoài, vừa lúc xem xét tình hình cửa hàng, quay về vẽ bản thiết kế, cũng tiện tìm người trang hoàng.
Cố Vân Đông mở cửa cửa hàng, còn thấy người ở cửa hàng bên cạnh thò đầu ra ngó, không biết có phải nghi ngờ nàng đến thuê nhà không.
Cố Vân Đông không để ý, đi thẳng vào trong cửa hàng dạo một vòng.
Có lẽ vì Trần ma ma định cho thuê, nên cửa hàng được dọn dẹp rất sạch sẽ, lúc này cũng chỉ có một chút bụi bặm, không hề bừa bộn.
Cửa hàng bên này có chút tương tự như bên Tuyên Hòa phủ, nhưng bên này còn lớn hơn một chút.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Ngoài ra vị trí cầu thang và hậu viện không giống lắm, quay về trang hoàng lại một chút, khác biệt cũng không lớn.
Cố Vân Đông xem xong cửa hàng phía trước, lại đi xem hậu viện.
Hậu viện vốn cũng là nơi để ở, muốn thiết kế thành phòng riêng cũng là một công trình lớn.
Về phần lầu hai, Cố Vân Đông xem xong thì rất hài lòng. Tầng lầu bên này hơi cao, tầm nhìn tốt hơn, hơn nữa cũng rộng rãi như lầu một, có thể tiếp đãi không ít khách.
Cố Vân Đông vuốt cằm đi dạo một vòng khắp trước sau cửa hàng, cuối cùng hài lòng trở về.
Trên đường về, họ cũng đi dạo quanh khu vực gần hẻm Hợp Thái, tìm được mấy cửa hàng giá cả phải chăng, mua than, lò sưởi và những vật dụng chống lạnh khác, sau đó hai người mới thong thả về nhà.
Cố Vân Đông thấy thời gian còn sớm, liền lấy giấy bút ra bắt đầu vẽ bản thiết kế trang hoàng cửa hàng.
Thực ra cũng không cần suy nghĩ nhiều, cách trang hoàng bên trong cũng tương tự như Tân Mính Các ở Tuyên Hòa phủ. Cố Vân Đông cảm thấy, nếu là chi nhánh, thì các cửa hàng tốt nhất nên có cùng một phong cách, như vậy ngược lại sẽ có nét đặc sắc riêng.