Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 1391: Hạ ma ma tỏ vẻ hoài nghi



Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật, bảo Đồng Thủy Đào mang đồ vào sân trước.

 

Nàng quay đầu lại, từ trên xuống dưới đánh giá Du tẩu tử vài lần.

 

Du tẩu tử bị nàng nhìn đến không tự nhiên, hỏi: "Sao, sao vậy? Sao lại nhìn ta như vậy?"

 

"Du tẩu tử cũng muốn đến cửa hàng đó làm việc sao?"

 

"Chứ còn gì nữa?" Du tẩu tử nói: "Muội cũng biết tình hình nhà ta, con cái đều lớn cả rồi, ta liền nghĩ tìm chút việc làm, phụ giúp gia đình, để bọn nhỏ sống tốt hơn một chút."

 

Quan trọng nhất là, nàng có tiền lương, địa vị trong nhà chẳng phải cũng sẽ được nâng cao sao?

 

Cố Vân Đông sờ cằm, nàng thực ra có ấn tượng khá tốt về Du tẩu tử.

 

Du tẩu tử tuy nói nhiều, nhưng đều nói những gì nên nói, những gì không nên nói một chữ cũng không hé ra ngoài.

 

Ví dụ như nhà bà có một đống chuyện rắc rối, bà và cô em dâu út không ưa nhau, nhưng ở bên ngoài, bà chưa từng nói xấu em dâu nửa lời, không để người khác biết nhà họ có đủ loại bất hòa.

 

Nếu không phải Cố Vân Đông ở ngay cạnh nhà họ, cũng sẽ không biết rõ như vậy.

 

Du tẩu tử là kiểu người, chuyện trong nhà thì trong nhà giải quyết, khi đối mặt với người ngoài, thì nên nhất trí đối ngoại.

 

Cố Vân Đông cảm thấy bà thực ra là một người rất thông suốt, tính cách lại hướng ngoại. Người cũng rất siêng năng, dù sao mỗi lần Cố Vân Đông thấy bà, tay của Du tẩu tử đều đang làm việc, dù có ra tìm mình nói chuyện, cũng là mang theo chiếc rổ vá áo.

 

Bây giờ, Du tẩu tử chủ động nói muốn đến cửa hàng tìm việc làm, Cố Vân Đông lại rất vui.

 

Vì vậy, nàng mỉm cười, nói với Du tẩu tử: "Tẩu tử nếu thật sự muốn đến cửa hàng đó làm nữ tiểu nhị, vậy thì sáng mai giờ Thìn đến nhà muội đi."

 

Du tẩu tử sững sờ, ngay sau đó rất nhanh phản ứng lại, kích động nhìn Cố Vân Đông: "Vân Đông muội tử, muội có cách phải không? Muội có thể cho ta vào cửa hàng đó làm tiểu nhị sao? Muội yên tâm, muội yên tâm, muội giới thiệu ta đi, ta đảm bảo không làm muội mất mặt, ta siêng năng lắm."

 

"Muội biết, tẩu tử ngày mai nhớ đến nhé."

 

Cố Vân Đông nói xong, phất tay đi vào nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Du tẩu tử liên tục gật đầu, kích động muốn hét lên, nhưng nghĩ đến cô em dâu không bớt lo ở nhà, lập tức biến sắc, ủ rũ đi vào cửa.

 

Lúc Cố Vân Đông về đến nhà, Thiệu Thanh Viễn còn chưa về, chắc là vẫn đang tìm cửa hàng.

 

Trong nhà có thêm mấy hạ nhân, cơm nước cũng không cần Cố Vân Đông lo.

 

Nàng ở trong phòng viết kế hoạch tiếp theo và những nguyên liệu cần chuẩn bị, không bao lâu sau, Thiệu Thanh Viễn liền trở về.

 

Vào cửa liền đưa cho nàng hai bản khế ước: "Cửa hàng mua xong rồi, ở phố Nam Cừ, hai gian cửa hàng đối diện nhau, cách nhau không xa."

 

Cố Vân Đông rót cho hắn một ly trà, lúc này mới ngồi xuống xem.

 

"Cũng lớn thật."

 

"Ừm, ngày khác đưa nàng đi xem."

 

"Được."

 

Cố Vân Đông cũng nói với hắn chuyện đã tìm được nhân lực: "Ngày mai Tần phủ cũng sẽ đưa hai người đến, đến lúc đó đều giao cho Hạ ma ma, về phương diện huấn luyện nhân lực bà ấy là chuyên gia, muội sẽ có thể nhàn hơn một chút."

 

Thiệu Thanh Viễn xoa đầu nàng, nhẹ giọng nói: "Hôm nay ta đến Tống phủ một chuyến, Bạch Chi Ngôn đã có thể xuống giường rồi."

 

Cố Vân Đông sững sờ, mắt sáng lên: "Ừm."

 

"Đi thôi, ăn cơm trước."

 

Điền thẩm đã bưng thức ăn lên, hai vợ chồng Cố Vân Đông ăn xong liền nghỉ ngơi sớm.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Đến ngày hôm sau, Cố Vân Đông vừa mới dậy, Hạ ma ma đã đến.

 

Nhìn người phụ nữ đang ngáp liên tục, khóe miệng Hạ ma ma không khỏi giật giật, bà đối với quyết định của chính mình tỏ vẻ vô cùng hoài nghi.