Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 1418: Cố Vân Đông có thể mời được viện đầu Thái Y Viện



Chủ nhân có thể mời được viện đầu của Thái Y Viện?

 

Trương Nghênh Nguyệt đương nhiên biết Thiệu chủ nhân quen biết thái y, nhưng nàng vẫn luôn không cảm thấy quen biết có nghĩa là quan hệ tốt.

 

Nhưng nghe lời Cố chủ nhân vừa nói, dường như… rất thân thuộc? Hơn nữa đối với nàng mà nói, dường như chỉ là một chuyện rất đơn giản.

 

Chuyện vốn đối với nàng như gánh nặng ngàn cân, ở chỗ Cố chủ nhân, lại chỉ là một câu nói nhẹ nhàng.

 

Cố Vân Đông xua tay: "Đi làm việc đi, đợi yến tiệc bên này kết thúc, cô đến tìm ta."

 

Nói xong nàng liền rời đi.

 

Trương Nghênh Nguyệt đứng tại chỗ, ngơ ngác nhìn bóng lưng của nàng, cho đến khi nàng hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt.

 

Nàng mới che miệng, khóc không thành tiếng: "Cảm ơn, cảm ơn chủ nhân, cảm ơn…"

 

Chuyện vốn tưởng không còn hy vọng, một khắc trước còn đang trong tuyệt vọng, giờ khắc này lại như được trời cao chiếu cố.

 

Cố Vân Đông đã đi xa, bên phía nhà ấm trồng hoa dường như có Cát thị đang nói chuyện.

 

Nếu đã vậy, nàng liền không đi về phía nhà ấm trồng hoa nữa, mà đi ra bên hồ.

 

Vốn hôm nay định đến để quảng bá cho cửa hàng sắp khai trương của mình, kết quả chỉ nói được vài câu ban đầu, sau đó vì chuyện của vị Quận vương gia kia mà hoàn toàn không còn tâm trí, tất cả đều giao lại cho Cát thị.

 

Cố Vân Đông mỉm cười, ánh mắt dừng lại trên những vị phu nhân tiểu thư trong đình viện.

 

Cũng may, Cát thị chuyên nghiệp hơn nàng nhiều.

 

Nhìn biểu cảm của những người này và những cuộc trò chuyện thỉnh thoảng vọng lại, Cố Vân Đông biết buổi yến tiệc quảng bá hôm nay vẫn rất thành công.

 

Nàng bắt đầu mong chờ ngày khai trương cửa hàng nửa tháng sau.

 

Vừa mới nghĩ vậy, khóe mắt đột nhiên liếc thấy có người bên trái đang chỉ trỏ về phía mình.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Cố Vân Đông nhìn kỹ lại, khóe miệng không khỏi giật giật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Sao lại là cô ta?

 

Liễu Oanh đang nói chuyện với vị biểu cô nương bên cạnh, giọng nói ép rất thấp, chỉ là ánh mắt lại mang theo vẻ đề phòng nhìn Cố Vân Đông.

 

"Nô tỳ tận mắt nhìn thấy, cô ta mặt dày cố ý nói chuyện với Quận vương gia. Vương gia không để ý đến cô ta, cô ta còn ở đó tự mình nói không ngừng, mắt cứ nhìn chằm chằm vào Vương gia. Nô tỳ trước đây đã cảm thấy kỳ quái, cô ta tự dưng cố tình tiếp cận tiểu quận chúa là vì cái gì, thì ra là có ý đồ như vậy."

 

Vị biểu cô nương kia nhíu mày: "Ngươi chắc chứ? Nhưng cô ta đã… là phụ nhân đã thành thân."

 

"Nô tỳ nhìn thấy rõ ràng, nếu không tại sao cô ta lại một mình đi qua cửa Thùy Hoa vào tiền viện? Lại cố tình chặn nhà chúng ta Vương gia lại nói chuyện? Dù có là phụ nhân đã thành thân thì sao? Nô tỳ trước đây nghe nói Từ Quốc Công liền thích nạp những tiểu thiếp như vậy, nói không chừng…"

 

"Khụ khụ." Biểu cô nương ho hai tiếng.

 

Liễu Oanh trong lòng giật mình, vội cúi mắt nói: "Là nô tỳ lắm lời, nô tỳ lắm lời." Nàng nói rồi tự tát vào miệng mình một cái.

 

Biểu cô nương liếc nàng một cái, ngay sau đó ngước mắt nhìn về phía Cố Vân Đông.

 

Vừa hay, Cố Vân Đông cũng nhìn lại.

 

Hai người nhìn nhau một cái rồi rất nhanh dời tầm mắt.

 

Một lúc lâu sau, vị biểu cô nương kia xoay người rời đi: "Có phải như ngươi nói hay không còn phải xem xét lại, tóm lại hôm nay là yến tiệc do Tần phu nhân tổ chức, vẫn không nên gây thêm chuyện thì hơn."

 

"Nô tỳ biết rồi." Liễu Oanh vội lên tiếng, nhanh chóng đuổi kịp biểu cô nương.

 

Chẳng qua trước khi đi, vẫn quay đầu trừng mắt nhìn Cố Vân Đông một cái.

 

Cố Vân Đông: "…" Có bản lĩnh thì đừng đi, qua đây ta đảm bảo không đánh c.h.ế.t ngươi.

 

Thấy thời gian không còn sớm, Cố Vân Đông vẫn rời khỏi bên hồ.

 

Không bao lâu, Cát thị liền đến, thấy nàng không khỏi trừng mắt một cái.

 

Tác giả: Tam Táo