Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 1542: Hôn rồi!



Rất nhanh, hai người đã bơi vào bờ.

 

Phùng ma ma và nha hoàn kia cùng nhau đưa tay kéo cả hai lên. Cố Vân Đông vừa lên bờ, liền ngồi bên cạnh thở hổn hển.

 

Chờ hơi thở đều lại, nàng mới nhìn về phía người phụ nữ mình vừa cứu.

 

Nha hoàn bên cạnh khóc lóc: “Nhị phu nhân, nhị phu nhân tỉnh lại đi, xin người hãy tỉnh lại, đều là lỗi của nô tỳ…”

 

Phùng ma ma nhìn nhị phu nhân hôn mê bất tỉnh, thân thể lạnh ngắt, cũng sốt ruột không thôi, cả người đều run lên.

 

Nhưng bà vẫn trấn tĩnh hơn nha hoàn kia, tức thì quát lớn: “Lệ Tú, câm miệng, trước tiên cõng nhị phu nhân về rồi hãy nói.”

 

Nha hoàn kia liên tục gật đầu: “Dạ, dạ vâng.”

 

Cố Vân Đông vội ngăn lại: “Chờ một chút.”

 

Nói rồi nàng đứng dậy, vừa rồi ngâm mình trong nước một lúc, tay chân có chút cứng đờ. Phùng ma ma lập tức đến đỡ.

 

Cố Vân Đông vội vàng quỳ xuống trước mặt nhị phu nhân của Bạch gia, kiểm tra hơi thở của bà, hô hấp đã vô cùng yếu ớt.

 

Nàng cũng không còn lo nghĩ nhiều, liền ấn mạnh xuống n.g.ự.c bà.

 

Động tác có chút mạnh, còn mang theo vài phần thô bạo.

 

Lệ Tú bên cạnh thấy vậy, lập tức định ngăn cản: “Cô làm gì vậy? Buông nhị phu nhân ra.”

 

Nói rồi nàng ta đến kéo Cố Vân Đông, bị nàng một phen đẩy ra, sau đó lại tiếp tục ấn n.g.ự.c cho nhị phu nhân.

 

Phùng ma ma nhất thời không biết làm thế nào cho phải, bà biết Cố Vân Đông chắc chắn đang cứu người, nhưng cách cứu người như vậy bà chưa từng thấy qua, ngay cả lão gia tử của họ là thần y, cũng chưa từng nói qua có phương pháp như vậy.

 

Phùng ma ma rất sợ Cố Vân Đông cứu người không thành, ngược lại khiến tình trạng của nhị phu nhân thêm trầm trọng.

 

Bà đang cân nhắc có nên ngăn cản hay không, ngay sau đó lại thấy Cố Vân Đông đột nhiên cúi người xuống, đối với miệng của nhị phu nhân… hôn, hôn, hôn xuống!!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Không chỉ Phùng ma ma, mà cả những hạ nhân vội vàng chạy đến cách đó không xa đều kinh ngạc nhìn cảnh này.

 

Người này đang làm gì vậy, tại sao lúc này còn chiếm tiện nghi của người khác, hơn nữa còn là phụ nữ chiếm tiện nghi của phụ nữ.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Lệ Tú càng hét lên một tiếng: “A… Cô làm gì vậy?”

 

Cố Vân Đông căn bản không kịp giải thích, sau khi hô hấp nhân tạo cho nhị phu nhân vài lần, lại tiếp tục ấn n.g.ự.c cho bà.

 

“Phụt… khụ khụ.”

 

Cuối cùng, nhị phu nhân vốn không hề có động tĩnh gì đột nhiên ho hai tiếng, từ trong miệng ho ra mấy ngụm nước, người cũng đã có phản ứng.

 

Cố Vân Đông thở phào nhẹ nhõm, Phùng ma ma càng vui mừng ra mặt: “Tỉnh rồi, nhị phu nhân tỉnh rồi, thật tốt quá.”

 

Nhị phu nhân vẫn còn có chút mơ màng, mở mắt ra liền thấy Cố Vân Đông cũng ướt sũng như mình, mày hơi nhíu lại.

 

“Người không sao chứ, có khỏe không?” Cố Vân Đông nhẹ giọng hỏi.

 

Nhị phu nhân còn chưa nói được, nhưng đầu óc đã dần dần có thể hoạt động. Bà nhìn Cố Vân Đông, biết là nàng đã cứu mình. Miệng mấp máy, nhìn khẩu hình hẳn là đang nói cảm ơn.

 

Cố Vân Đông cười cười: “Người không sao là tốt rồi, về trước đi, lát nữa lại để Bạch lão gia tử xem cho người.”

 

Lệ Tú khóc đến hổn hển bên kia cuối cùng cũng phản ứng lại, vội vàng lao tới: “Nhị phu nhân người cuối cùng cũng tỉnh rồi, dọa c.h.ế.t nô tỳ, thật tốt quá.”

 

Nói rồi định đẩy Cố Vân Đông ra, để đỡ nhị phu nhân.

 

Cố Vân Đông nhíu mày, con nha đầu c.h.ế.t tiệt này, thật là phiền phức.

 

Từ trước đến nay chỉ có nàng chủ động tránh ra, làm gì có chuyện bị người ta xô đẩy liên tiếp.

 

Cho nên Cố Vân Đông không nói hai lời lại đẩy Lệ Tú ra. Lệ Tú kinh ngạc: “Cô làm gì vậy?”