Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 1735: Cố Đại Giang ra tay



Nha hoàn lại trực tiếp lắc đầu, tỏ vẻ cũng không rõ.

 

Nghe được Cố Vân Đông chỉ dẫn theo bốn người hầu vào phòng, Hàn Dĩnh vô cùng khó hiểu, mặt mày không thể tin được, “Nàng ta đây là tự sa ngã?”

 

Bốn người, có thể làm được gì chứ?

 

Dù sao với cái đầu của Hàn Dĩnh, là không thể nào nghĩ ra được việc sao chép y thư ngoài việc tìm thật nhiều người ra, còn có phương pháp khác.

 

Bình Nam Hầu cũng đã đến, nhìn những thư sinh lộn xộn trước mặt, khẽ nhíu mày, kéo Hàn Diệu sang một bên nhỏ giọng nói chuyện.

 

“Sao học sinh của thư viện Thiên Hải lại ít như vậy?”

 

Bình Nam Hầu có chút thất vọng, thư viện Thiên Hải dù sao cũng là thư viện lớn nhất của cả Tuyên Hòa phủ, sơn trưởng của thư viện đó cũng là một người tài ba.

 

Nếu toàn bộ học sinh đều từ đó ra, vậy mới là khí thế hùng hậu, khiến người ta không dám xem thường Bình Nam Hầu phủ của họ.

 

Nhưng Hàn Diệu nghe được lời này, lại không khỏi thầm nghiến răng.

 

Hắn đương nhiên cũng muốn đổi tất cả những người này thành học sinh của thư viện Thiên Hải, nhưng điều này thực sự không dễ dàng.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Hắn đã đích thân đến thư viện Thiên Hải, lúc đó định tìm sơn trưởng để trình bày tình hình, nhưng sơn trưởng lại không có ở đó.

 

Hàn Diệu nghe nói cháu ruột của sơn trưởng đang học ở thư viện, liền đi tìm Tề Đình.

 

Nhưng hắn không biết rằng, trước khi hắn lên đường đến thư viện, Thiệu Thanh Viễn cũng đã lặng lẽ phái Thiệu Toàn phi ngựa đi trước một bước.

 

Cố Đại Giang từ chỗ Thiệu Toàn nghe được sự việc, trong lòng không thể không tức giận, ông lập tức muốn triệu tập đồng môn để giúp con gái mình.

 

Nhưng Thiệu Toàn nói không cần, Cố Vân Đông hình như đã có cách.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cố Đại Giang nghe xong liền hiểu ra, con gái của mình ông tự biết, nàng đã có chủ ý thì ông sẽ không gây thêm phiền phức.

 

Tuy nhiên, ông gây thêm phiền phức cho Bình Nam Hầu phủ thì vẫn có thể.

 

Đoán chừng Thiệu Thanh Viễn cho Thiệu Toàn đến, cũng là ý này.

 

Cho nên sau khi Thiệu Toàn đi, Cố Đại Giang liền lập tức điều hổ ly sơn, khiến Tề sơn trưởng tạm thời rời khỏi thư viện Thiên Hải.

 

Tuy rằng nhà họ Cố và Tề sơn trưởng quan hệ không tệ, nhưng đối phương dù sao cũng là Bình Nam Hầu phủ, họ đưa ra yêu cầu, Tề sơn trưởng lỡ như ngại mặt mũi không tiện từ chối thì sao?

 

Sau khi Tề sơn trưởng rời đi, Cố Đại Giang lại đi tìm Tề Đình.

 

Ông không hề giấu diếm Tề Đình, tiểu tử này lanh lợi thực, lập tức tỏ vẻ người đọc sách phải có khí tiết, sao có thể vì quyền quý mà khom lưng vì năm đấu gạo chứ, cậu ta chắc chắn sẽ không đi.

 

Nhưng khi Cố Đại Giang thầm triệu tập hàng trăm thư sinh, chuẩn bị nếu Cố Vân Đông có yêu cầu sẽ tùy thời ra trận, cậu ta không nói hai lời liền theo sau bận rộn.

 

Cho nên, khi Hàn Diệu đến thư viện Thiên Hải tìm người, căn bản không có bao nhiêu người hưởng ứng.

 

Có những người quả thực có khí tiết, không muốn làm những chuyện như vậy, có những người đứng về phía Cố Đại Giang và Tề Đình, còn có những người cảm thấy đường xá quá xa, và… thái độ của Hàn Diệu không tốt.

 

Vì vậy đến cuối cùng, Hàn Diệu chỉ có thể tìm được hơn mười người.

 

Hắn cũng thực sự không có thời gian để tiếp tục ở lại thư viện Thiên Hải, dù sao đường xá xa xôi, hơn nữa thời gian của họ cũng gấp gáp, cuối cùng chỉ có thể cùng với những thư sinh khác mà Hàn Dĩnh mang đến, cùng nhau trở lại biệt viện.

 

Bình Nam Hầu nghe xong, mày nhíu chặt, “Cũng thật không may, Tề sơn trưởng lại không có ở đây. Ta và Tề sơn trưởng cũng từng có giao tình, nếu không xem mặt mũi ta, muốn tìm được hàng trăm học sinh của thư viện Thiên Hải cũng không phải là chuyện khó.”

 

Nói rồi, ông nhìn những người đang bận rộn, thở dài nói: “Nhưng bây giờ cũng không tệ, số lượng đã đủ rồi.”

 

Vừa mới dứt lời, bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nói.