Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 1759: Hai cô bé đáng yêu



Đây không phải là… Khả Khả và tiểu quận chúa sao?

 

Cố Vân Đông còn đang định giới thiệu hai đứa chúng nó làm quen, kết bạn với nhau, không ngờ chưa kịp làm gì thì hai đứa đã tự thân thiết với nhau rồi.

 

Cũng không biết đang nói chuyện gì, hai cô bé trông có vẻ rất phấn khích.

 

Cố Vân Đông không khỏi tò mò, liền đứng lại phía sau chúng.

 

Vừa đến gần, đã nghe thấy giọng nói đầy tự hào của Khả Khả: “Tớ biết làm bánh bao, bánh bao hình thỏ con nè, cậu xem, cái này là do tớ tự làm sáng nay, rồi hấp chín đó.”

 

“Oa, lợi hại thật.” Tiểu quận chúa mắt tròn xoe, kinh ngạc nhìn cô bé trạc tuổi mình trước mặt.

 

Khả Khả ưỡn bộ n.g.ự.c nhỏ, ra sức vỗ vỗ.

 

Cố Vân Đông nghe tiếng ‘bộp bộp’ vang lên, không khỏi nhăn mặt — đ.á.n.h mạnh thế, không đau sao?

 

Khả Khả tỏ vẻ, có hơi đau, nên ngay sau đó động tác của cô bé liền nhẹ đi một chút: “Đây còn chưa phải là lợi hại nhất đâu, tớ còn biết bắt cá nữa, con cá to thế này này, nhảy tanh tách, bị tớ bắt được bỏ vào chậu nước.”

 

“Oa, lợi hại thật.”

 

Khả Khả ngẩng cao đầu: “Còn không phải sao? Tớ còn biết nấu mì nữa, loại siêu siêu ngon ấy, lúc nào tớ nấu cho cậu ăn nhé, cậu là bạn tốt của tớ, tớ rất sẵn lòng.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Oa, cậu lợi hại quá.”

 

Đầu của Khả Khả càng ngẩng cao hơn.

 

Cố Vân Đông: “…” Cổ sắp gãy đến nơi rồi kìa, đừng có ưỡn nữa.

 

“A Nguyệt, cậu cổ vũ tớ quá. Vậy, vậy tớ nói cho cậu một bí mật nhé, dù sao chúng ta cũng là bạn sinh tử, tớ không thể giấu cậu.”

 

Tiểu quận chúa lập tức phấn khích: “Bí mật gì? Tớ muốn nghe, tớ muốn nghe.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật, bạn sinh tử? Hai đứa mới quen nhau có mấy phút mà đã thành bạn sinh tử rồi? Dễ dàng vậy sao?

 

Khả Khả hắng giọng, rồi mới vẻ mặt thần bí nói: “Tối qua tớ đã ngâm đậu rồi, tớ định hôm nay làm đậu hũ, chính là loại đậu hũ mềm mịn đó. Nhưng mà tớ ngâm hơi ít đậu, nên chỉ làm được một miếng nhỏ thôi, nhưng cậu yên tâm, tớ biết các bước làm, chắc chắn sẽ thành công.”

 

Tiểu quận chúa kinh ngạc vô cùng: “Đậu hũ… hóa ra là làm từ đậu sao?”

 

“Đúng vậy, thần kỳ lắm đúng không? Trước đây tớ cũng chưa từng nghĩ đến.” Khả Khả phấn khích ghé sát lại gần cô bé. “Đậu rõ ràng là màu vàng, còn đậu hũ lại màu trắng, tớ cứ nghĩ đậu hũ được làm từ gạo trắng cơ.”

 

“Vậy tớ, vậy tớ lại nghĩ, đậu hũ là được trồng từ dưới đất lên.”

 

Cố Vân Đông: “…” Ôi, không được, cười c.h.ế.t mất.

 

Nàng che miệng lại, nhanh chóng rời đi.

 

Hai cô bé vẫn chưa phát hiện ra, đầu chụm vào nhau vừa ăn bánh bao thỏ trắng, vừa thảo luận từ đậu hũ đến cây đậu, gạo, lúa mì…

 

Nhưng việc hai đứa trẻ này trở thành bạn tốt cũng nằm trong dự liệu của nàng.

 

Cố Vân Đông vừa lắc đầu, vừa bước vào đại sảnh.

 

Vừa vào cửa, đã thấy Cố đại cô dụi khóe mắt đi tới: “Vân Đông đến rồi, mau ngồi, mau ngồi.”

 

“Đại cô sao lại khóc vậy?”

 

“Ôi, chẳng phải ta vui quá đó sao? Ngươi nói xem, nếu là hai năm trước, ta có mơ cũng không dám mơ, cháu gái ta lại trở thành quận chúa. Lúc đó, ta và dượng của ngươi còn đang sống những ngày tháng không thấy ánh mặt trời, bây giờ nghĩ lại, cứ như là kiếp trước vậy.”

 

Cố Vân Đông cười nói: “Đại cô à, những ngày tốt đẹp còn ở phía sau cơ.”

 

“Đúng, đúng.” Cố đại cô liên tục gật đầu. “Đúng rồi, chuyện ngươi được phong làm quận chúa, có cần tìm người báo tin cho tiểu thúc của ngươi không, để nó cũng vui mừng một phen?”

 

“Không cần báo tin đâu ạ.”