Thời điểm trợ lý cầm hợp đồng đi tới, vừa lúc nghe được Hoắc Kình nhận sai.
Hắn ta dưới chân lảo đảo, suýt chút nữa té lăn ra đất.
"......" Quá đáng sợ!
Tổng tài cư nhiên xin lỗi tiểu cô nương?
Trợ lý thật sự là nhịn không được, hướng về phía tiểu cô nương nhìn thêm vài lần, "......" Này mẹ nó là tiểu cô nương từ nơi nào tới, lợi hại như vậy?
Có thể khiến tổng tài mở miệng nói xin lỗi?
Chỉ thấy tiểu cô nương gục xuống đầu, nhẹ nhàng nói, "Tôi muốn ăn đồ ăn vặt."
Hoắc Kình, "Vừa rồi những cái đó, đều là của em."
Trà Trà, "Được a."
Hoắc Kình liếc mắt trợ lý một cái.
Trợ lý lập tức mang hợp đồng đi qua, ngay sau đó, lại nghe thấy giọng nói hờ hững, "Đi lấy hòm thuốc."
Trợ lý gật đầu, áp xuống sự khó hiểu ở trong lòng.
Xoay người vội vàng đi lấy hòm thuốc.
Hoắc Kình đại khái nhìn lướt qua hợp đồng, khóe môi hắn câu lên một chút.
Rất hợp tâm ý hắn.
"Hợp đồng mà em muốn, xem còn muốn thêm vào cái gì không?" Hắn hỏi.
Tiểu cô nương đang gục đầu xuống đột nhiên ngước lên, ánh mắt tỏa sáng tiếp nhận hợp đồng, sau đó nghiêm túc nhìn một lần, thấy mấy cái yêu cầu của cô đều có trên hợp đồng, cô rất là vui vẻ lấy bút ký tên, viết tên của mình xuống.
Hoắc Kình áp xuống ý cười trên khóe môi, cũng ký tên mình xuống.