Vài lần sau, con gà chân đen này đã bị bỏng đến mức không bay nổi nữa, trực tiếp ngã xuống chiếc chảo nóng.
Anna vỗ tay một cái, đôi mắt sáng rực như nghĩ ra điều gì.
Giọng nói của cô vô cùng phấn khích:
"Em biết rồi!"
"Đây chính là 'gà sa vào chĩnh gạo' trong truyền thuyết!"
Thư Sách
【 Vãi cả chưởng, gà sa vào chĩnh gạo! 】
【 Trong khoảnh khắc đó, tôi thậm chí còn cho rằng mình đang xem kỹ xảo điện ảnh. 】
【 Sống trên đời đủ lâu, quả thực là kỳ quan thiên nhiên nào cũng có thể gặp được. 】
Không chỉ khán giả và các khách mời tại hiện trường kinh ngạc đến ngây người, ngay cả Đại ca Hà đứng một bên cũng sững sờ.
Ông làm đầu bếp mấy chục năm, đây là lần đầu tiên thấy gà tự mình nhảy vào nồi.
Thế nào? Gà nhà ông Trương đây là đã coi thường cái chết, tự tìm đường c.h.ế.t chui đầu vào lưới sao?
Hiện trường đờ đẫn nửa ngày, Lạc Thu vội vàng hô một tiếng: "Đừng ngẩn ra nữa, mau đến đây bắt con gà ra! Gà này phải cắt tiết trước rồi mới vặt lông chứ!"
Cô vừa kêu lên, mấy người mới như tỉnh mộng, vội vàng tắt lửa dưới chảo sắt, bắt đầu vớt gà.
"Đưa con gà cho tôi." Đại ca Hà nhíu mày không nói gì. Giao con gà này cho họ xử lý chắc chắn là không được.
Ông bất đắc dĩ nói: "Bắt thêm hai con gà nữa đi. Lần này đừng đun nước trước, bắt được là được rồi, tìm hai sợi dây buộc lại."
Tào Kim và ông Trương lại một lần nữa lĩnh mệnh ra đi. Lạc Thu hỏi qua Đại ca Hà, tỏi tây là để xào thịt, cho nên chiều dài bình thường là được, không có yêu cầu khắt khe. Cô liền bắt đầu nhanh chóng thái rau.
Cộc cộc cộc, cộc cộc cộc.
Tiếng thái rau liên miên không dứt. Phòng livestream dành một cảnh quay đặc tả trên thớt, bàn tay trắng ngọc cầm dao, trong phút chốc phảng phất như có thể nhìn thấy ánh d.a.o bạc loáng lên, d.a.o nhanh như có tàn ảnh. Âm thanh thái rau giống như một khúc nhạc có tiết tấu ổn định, kéo dài không dứt.
Đứng một bên đang chuyên tâm xử lý con "gà sa vào chĩnh gạo", Đại ca Hà cũng không nhịn được mà nhìn về phía thái rau. Những cọng tỏi tây đã được thái xong đặt trong chậu, trừ việc chất lượng vốn khác nhau, chiều dài gần như hoàn toàn nhất quán, không có dài, không có ngắn, thậm chí giống như được sao chép và dán ra.
Mọi người đang chuẩn bị đồ ăn thì nghe thấy sân trước một trận ồn ào, một nhóm người ào ào tiến vào.
"Ôi chà, đúng là nữ đại thập bát biến, càng lớn càng xinh. Mới đó mà đã hơn hai mươi năm, Ninh Ninh sắp xuất giá rồi."
"Chứ còn sao nữa. Mới sinh ra có bé tí tẹo, chắc cũng chỉ dài bằng cánh tay tôi. Bây giờ đã là một cô gái duyên dáng, yêu kiều rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Thành gia rồi lập nghiệp, tốt quá tốt quá. Ninh Ninh nhân lúc còn trẻ kết hôn, sớm sinh con thì cơ thể cũng hồi phục tốt, sau này liền chuyên tâm làm việc."
Giọng của các dì ở nông thôn đều rất lớn, chưa thấy người đã nghe thấy tiếng. Họ vừa vào cổng sân nhà họ Trương, ồn ào náo nhiệt tiến đến khu vực chuẩn bị đồ ăn đã nghe rõ mồn một.
"Ôi chà chà, đây không phải là ông Hà sao? Lại đến nấu cỗ à, ngày mai lại là hương vị cũ quen thuộc rồi." Các dì họ hàng đi tới chỗ Lạc Thu, nhìn thấy Đại ca Hà vội vàng chào hỏi, lại nhìn sang Mộc Uyển, Anna và Lạc Thu ở gần đó với ánh mắt có chút tò mò.
"Thu muội! Em ở đâu!" Tiếng cười sang sảng quen thuộc truyền đến, Lạc Thu đã thấy được dì Tú quen thuộc.
"Dì Tú, thím Trương, dì Hà, các dì đến ạ." Lạc Thu cũng rất ngạc nhiên. Kỳ thứ ba của chương trình không gặp được mấy vị dì, cũng đã lâu không gặp.
"Sao thế? Các cháu hôm nay ở nhà Ninh Ninh quay chương trình à? Thằng nhóc Thiết Đản nhà bác đâu?" Thím Trương nhìn thấy máy quay và một đống nhân viên đã hiểu ra, khắp nơi tìm kiếm đứa cháu trai lớn của mình.
Lúc này, ông Trương một tay nắm chân gà, một tay nắm cánh, với một tư thế kỳ quái từ chuồng gà xông ra.
Vừa ra tới, liền nghe thấy tiếng gọi của bà cô. Con gà trong tay ông Trương suýt nữa thì tuột tay bay mất. Mà ở phía sau ông, Tào Kim hai tay bóp cổ gà, Diệp Hạo Dương bắt chân gà, hai người hợp lực bắt một con gà khác ra.
Cảnh tượng này, các dì quả thực không nỡ nhìn thẳng.
"Mẹ ơi! Con gà này mà để các cậu bắt, chắc sắp bị bóp c.h.ế.t đến nơi rồi. Lát nữa nó mang theo oán hận mà chết, thịt sẽ không ăn được đâu. Mau đưa đây cho tôi."
Thím Trương không khách khí mà cho ông Trương một cái nhìn khinh bỉ, tay không liền tóm lấy một con gà. Con còn lại trong tay Tào Kim và Diệp Hạo Dương cũng bị bà tóm lấy.
"Cái thằng nhóc này, việc nhà đúng là làm gì cũng không xong, ăn cơm thì số một." Thím Trương vươn một bàn tay, dì Tú bên cạnh trực tiếp kẹp lấy một con gà.
Hai người gần như không tốn chút công sức nào, tay vừa tóm, con gà chân đen đã nằm gọn trong tay, không hề động đậy, ngay cả giãy giụa cũng không.
【 Kỹ thuật bắt gà của các dì, ngưỡng mộ, tôi thật sự ngưỡng mộ. Đúng là bắt gà chạy bộ như bắt gà con, nắm chặt trong tay. 】
【 Đừng quên thím Trương chính là người sở hữu cả một ngọn đồi gà chạy bộ, người phụ nữ thống trị trại gà trong truyền thuyết. Kỳ thứ hai, kỹ thuật bắt gà và thức ăn cho gà của Lạc Thu đều là do thím Trương dạy. 】
【 Thím Trương không phải là cô của Thiết Đản sao? Thiết Đản đây là không di truyền được kỹ thuật à. 】
"Thu muội, đang làm việc à? Nào, rửa rau thái rau ở đâu? Nhường cho dì một chỗ, dì đến giúp." Dì Hà lúc này đã đi đến bên cạnh Lạc Thu.
Các dì nhìn thấy tình hình hiện trường đều biết là đang chuẩn bị bữa tối, thân thiết tiến lên giúp đỡ.
"Ôi, cô ơi, thím ơi, không cần các vị giúp đâu, chúng cháu đang ghi hình, ghi hình ạ." Ông Trương liên tục xua tay.
"Không cần cái gì mà không cần? Nhìn cái bộ dạng của cậu ngay cả con gà cũng không bắt nổi, chờ cậu nấu cơm, chắc tôi tối nay phải ngồi đói cả đêm."
"Mày thi đỗ cấp ba, về nhà lần đầu tiên tự mình nhóm lửa nấu cơm, xong rồi trực tiếp làm cháy thủng cả nồi nhà tao, còn không dám để mày làm nữa." Thím Trương một tay đẩy ông Trương ra, trực tiếp đi đến khu vực bếp núc.
Khu vực bếp núc này trước nay vẫn là nơi tụ tập của phụ nữ trong làng. Nhà ai có tiệc, nơi giúp rửa rau, thái rau, rửa bát này chính là địa điểm để mọi người hàn huyên tâm sự.
"Thím ơi, chúng cháu đang làm nhiệm vụ. Phải giúp làm bữa tối hôm nay mới có thể được thưởng một cái tủ lạnh ạ." Lạc Thu cũng mở miệng nói.