【 Hả? Vậy là thắng cả hai trận b.ắ.n ná và thả đỉa ba ba mà không được điểm công lao nào à? 】
【 Khách mời mới chắc phải được thả ra rồi chứ? Tôi thấy Anna đã bắt đầu lau mồ hôi rồi kìa, ở hiện trường chắc nóng lắm, đến hai cái lều che nắng cũng không có. 】
【 Thiết Đản chơi không đẹp gì cả, thẹn quá hóa giận, khách mời thắng là không cho điểm. 】
【 Cửa ải đầu tiên trả lời đúng được bao nhiêu câu nhỉ? Hình như chỉ hơn mười câu thôi đúng không? Mười mấy điểm công lao đó cũng không đổi được bao nhiêu nguyên liệu đâu, bây giờ trên núi còn có rau dại không? 】
Lạc Thu lúc này cũng đứng dậy, cô mỉm cười nhìn về phía lão Trương:
“Lão Trương à, chúng ta cần phải nói chuyện một chút.”
“Để tôi hỏi anh một câu nhé, anh chơi ná từ nhỏ đúng không?” Lạc Thu nghiêng đầu nhìn lão Trương.
Lão Trương gật đầu: “Đúng vậy, sao thế?”
Lão Trương nhất thời có chút không hiểu, không biết Lạc Thu hỏi câu này để làm gì.
Trận thi đấu b.ắ.n ná vừa rồi anh ta đã bị Lạc Thu cho ăn hành ngập mặt! Đây là đang sỉ nhục anh ta sao!
“Vậy từ nhỏ ở trong làng, tài b.ắ.n ná của anh phải thuộc hàng nhất nhì đúng không?” Lạc Thu tiếp tục hỏi.
Lão Trương hất cái cằm hai ngấn của mình lên: “Đúng vậy, dĩ nhiên rồi.”
“Vậy trong tổ chương trình không có ai b.ắ.n lại anh đúng không?”
Lão Trương lại gật đầu: “Chắc chắn rồi, cái này còn phải hỏi à?”
“Vậy làm thế nào anh biết họ b.ắ.n ná không lại anh?” Ánh mắt Lạc Thu sắc bén nhìn lão Trương, nhưng giọng điệu vẫn vô cùng ôn hòa.
“Đương nhiên là trước khi chuẩn bị chương trình chúng tôi đã thi với nhau rồi.” Lão Trương thản nhiên nói.
Ngay sau đó, chỉ thấy Lạc Thu bước đến trước mặt anh, hàng mi dài khẽ chớp, đôi mắt to long lanh:
Thư Sách
“Vậy là các người đã phạm quy, biết trước đề rồi.”
Lão Trương nhất thời nghẹn họng.
Lúc này, anh ta đã hiểu ra ba câu hỏi lúc trước của Lạc Thu là để làm gì. Chính là để làm anh ta lơi lỏng cảnh giác, để thử xem có phải tổ chương trình đã chuẩn bị trước trò chơi hay không!!!
“Luật chơi, và cả việc lựa chọn trò chơi để thi đấu, các người đều đã luyện trước đúng không?”
Tuy là câu hỏi, nhưng giọng Lạc Thu lại vô cùng chắc chắn. Cô khoanh tay, ánh mắt lướt qua lão Trương, Tiểu Vương và các nhân viên khác.
“Các người đã luyện trước, luật chơi cũng là do các người đặt ra. Như vậy chẳng khác nào vừa đá bóng vừa thổi còi. Đến lúc thua trận rồi lại không muốn trả tiền.”
Lạc Thu sờ cằm, các khách mời khác đồng loạt nhìn về phía lão Trương:
“Mau trả tiền đây!”
“Không đúng, mau ghi điểm đi!”
Khán giả phòng livestream: !!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
【 Chị Thu nói đúng quá, nếu tổ chương trình đã lên kế hoạch cho các trò chơi tuổi thơ này thì chắc chắn đã có phương án và sự chuẩn bị. Đặc biệt là luật thi đấu như thế này không thể nào nghĩ ra trong chốc lát được. 】
【 Đáng ghét, cái đầu óc này của tôi, suýt chút nữa đã để lão Trương và tổ chương trình lừa cho qua chuyện! 】
Lão Trương tức tối ngẩng đầu: “Ghi điểm cho họ đi!”
Chỉ thấy Lạc Thu giơ một tay lên: “Khoan đã, thả khách mời mới ra trước đã! Rồi hãy tính điểm cho anh ấy.”
“Đúng vậy, trời nắng nóng thế này, đừng để bị say nắng. Em cảm thấy em cũng hơi chóng mặt rồi.” Chị Mộc Uyển gật đầu.
Lão Trương phất tay. Dù sao thì điểm này cho họ, cuối cùng chẳng phải tối đến lại phải ra Hợp tác xã mua bán để đổi nguyên liệu nấu ăn cho nhau sao?
Hì hì!
Nửa tấm rèm trên chiếc hộp cuối cùng cũng được cuốn lên. Khán giả trong phòng livestream lúc này đều đổ dồn ánh mắt về phía đó, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy vị khách mời số 6 của tập 5.
Tên cha này, chờ đến mòn mỏi cả người.
Vì mấy lần gián đoạn trong trò chơi vừa rồi, mọi người lại lãng quên mất vị khách mời mới.
【 23333 ngại quá, lúc nãy lại quên mất vị khách mời số 6 mới của tôi rồi. 】
【 Thật sự, không hiểu sao, rõ ràng vào đây là vì khách mời mới, mà xem một lúc lại quên mất. 】
Chỉ là, khi tấm rèm đen được vén lên, khách mời mới bước ra, các cư dân mạng đang dán mắt vào màn hình đột nhiên sững sờ.
Người vừa đến ăn mặc vô cùng đơn giản, áo ngắn tay màu xanh biển, quần dài công sở màu đen, chân đi một đôi ủng leo núi. Rõ ràng là một bộ trang phục vô cùng đơn giản, nhưng mặc lên người anh lại phảng phất như người mẫu của một thương hiệu lớn.
Anh bước về phía ống kính, vẫy tay chào. Mũi cao, mắt to, tóc hơi xoăn, càng mang lại cảm giác con lai, phảng phất như một gương mặt được tạc ra từ khuôn mẫu điêu khắc.
【 Hình như, có hơi quen mặt? 】
【 Vãi, đẹp trai quá, đại soái ca này ở đâu ra vậy? Hoàn toàn khác phong cách với anh Tào Kim, là con lai à? Hay là dân tộc thiểu số? 】
【 Tổ chương trình? Các người dám lắm à??? Đây là Cao Minh Dục mà, trước đây vì đ.á.n.h người mà bị phốt đến mức phải rút lui khỏi giới giải trí, sao bây giờ lại ra đây? Hết tiền rồi à? 】
Ban đầu, rất nhiều khán giả chỉ mải mê ngắm nhìn gương mặt của người trước mắt, trong lúc kinh ngạc thán phục, cũng đang cố lục tìm trong đầu xem người này là ai.
Vừa thấy có người nhắc đến tên, lập tức có người nhớ ra.
【 Các chị em bình tĩnh nào! Đẹp trai không ăn được đâu. Vị này lúc trước bị paparazzi phốt là đ.á.n.h người giữa phố, mắc chứng rối loạn tâm thần đó, đừng có bị vẻ bề ngoài mê hoặc! 】
“Sư huynh, em biết ngay là anh mà.” Diệp Hạo Dương cười hì hì, vỗ vai Cao Minh Dục.
“Thầy Cao giấu chúng tôi khổ quá.” Lạc Thu cũng cười chào đón. Anna, Mộc Uyển và Tào Kim cũng sôi nổi chào hỏi.
“Đến đây, đến đây, lão Trương mau ghi điểm đi. Sổ điểm công lao của thầy Cao đâu ạ, vừa hay chia điểm cho mọi người luôn.”
Lúc kết thúc tập 4, điểm trong sổ của Tào Kim và Lạc Thu đã bị trừ sạch để đổi nguyên liệu làm món thịt nướng. Hiện tại, Mộc Uyển có 19 điểm, Anna có 3 điểm, Diệp Hạo Dương có 10 điểm.
Vòng đầu tiên đoán trò chơi được 12 điểm, sau đó hai trận thi đấu mỗi trận được 10 điểm. Cả một buổi chiều, tổng cộng đã kiếm được 32 điểm công lao.
“Phần của chúng em thì không cần trước đâu, dù sao cũng tiêu chung cả, không bằng cứ để hết vào một sổ cho tiện.” Diệp Hạo Dương lắc lắc cuốn sổ điểm của mình.
“Bây giờ tuy đều dùng điện thoại thông minh, nhưng người xưa có câu ra đường cũng phải dằn túi ít tiền. Sổ điểm công lao cũng nên để lại một ít phòng thân. Hơn ba mươi điểm này, ba đứa chia nhau ra là được rồi.” Mộc Uyển nói.
“Đúng vậy, lão Cao phối hợp với chúng ta ăn ý quá mà.” Tào Kim lúc này cũng khoác vai Cao Minh Dục.