Diệp Tri Dật lại gọi một cuộc điện thoại nữa. Thám tử đang báo cáo hành trình chiếc xe của đối phương theo thời gian thực. Cùng lúc đó, tại tầng một và cổng lớn của giải trí Thiên Quang, các đường truyền và nhiều góc máy livestream đã được lắp đặt với tốc độ chóng mặt.
Dù sao cũng là một công ty giải trí, mấy thứ này chưa bao giờ thiếu. Tần tổng về mặt thiết bị và đãi ngộ luôn vô cùng hào phóng, đúng kiểu ngốc nghếch nhiều tiền.
Tuy giờ này đã là giờ tan tầm, nhưng thời gian làm việc của các công ty giải trí về cơ bản là kéo dài đến nửa đêm. Các nhân viên ở tầng dưới nhìn thấy động tĩnh cũng có chút ngơ ngác.
Đây là đột nhiên muốn quay quảng cáo trong công ty à? Hay là ai đó muốn bán hàng?
Ráng chiều tối nay quả thật không tồi, vòng bạn bè ai cũng đăng ảnh. Nhưng nếu muốn quay video hay chụp ảnh nghệ thuật thì không phải nên lên sân thượng tầng cao nhất để có góc nhìn đẹp nhất sao? Xuống tầng một và cổng lớn làm gì?
Hay là, “nhất tỷ” của công ty họ lát nữa muốn mở livestream? Nhưng trên lầu có cả phòng làm việc riêng, cũng không cần phải xuống tận sảnh lớn làm gì.
“Đường truyền đã lắp xong, rất rõ nét. Hiện tại chưa công khai phòng livestream, đang trong giai đoạn thử nghiệm nội bộ.”
Chị Lộ một tay cầm iPad, tay kia là điện thoại, không ngừng thử nghiệm tình hình của buổi livestream.
“Sếp ơi, sếp ơi, báo cáo sếp. Vừa rồi xe đã dừng lại ở cửa một tiệm hoa gần khu CBD. Tôi không dám theo quá gần, nhưng thấy mục tiêu đã ôm một bó hồng đỏ rất lớn lên xe!”
Lông mày Lạc Thu nhíu lại. Chị Lộ suýt chút nữa là nôn ra tại chỗ.
“Tiểu Lưu, mau dìu chị vào nhà vệ sinh, không xong rồi.”
Diệp Tri Dật siết chặt điện thoại, giọng điệu bình tĩnh không gợn sóng: “Biết rồi, cậu tiếp tục theo dõi, báo cáo ngay khi đến nơi và hướng đi tiếp theo.”
Diệp Tri Dật vừa mới dứt lời, thì trong điện thoại lại vang lên một tiếng hét kinh hãi:
“Sếp! Đâm xe rồi!”
Người đó vừa nói xong, nhận ra mình lỡ lời, lập tức bổ sung:
“Không phải tôi đ.â.m xe đâu sếp, là xe của mục tiêu. Anh ta vừa mới lên xe, nổ máy một cái là đ.â.m sầm vào tảng đá trước cửa một tòa nhà văn phòng. Tôi thấy đầu xe bẹp dúm rồi! Đúng là tà ma thật!”
Nghe vậy, Lạc Thu và Diệp Tri Dật nhìn nhau. Lại đ.â.m xe, nghĩ đến chắc là do hot search hiện tại?
Chỉ cần Lạc Thu ở trên hot search, Thẩm Vấn Thiên chắc chắn sẽ gặp xui xẻo ngay lập tức.
Ánh mắt Diệp Tri Dật sâu thẳm. Dù thế nào đi nữa, Thẩm Vấn Thiên đến đây chắc chắn là có ý đồ xấu.
“Báo cáo sếp, mục tiêu xuống xe rồi! À, tài xế hình như ở lại xử lý vụ va chạm, còn mục tiêu thì ôm một bó hoa hồng lớn chạy đi. Tôi xuống xe đây.”
“Hộc, hộc, sếp ơi, mục tiêu đeo khẩu trang, tôi không dám đuổi theo quá gần, có rất nhiều người đang xem. Rẽ một cái ở phía trước là đến ngay tòa nhà của công ty giải trí Thiên Quang rồi!”
Đang nói, trên màn hình lớn trước mặt Lạc Thu đã xuất hiện hình ảnh Thẩm Vấn Thiên ôm một bó hồng đỏ rực chạy về phía cổng lớn của giải trí Thiên Quang.
Trông anh ta có chút t.h.ả.m hại, cũng không biết có phải cú va chạm vừa rồi lại làm bị thương chỗ nào không, đi có vẻ hơi khập khiễng.
“Anh là ai? Đứng lại, đứng lại! Người không phận sự cấm vào, anh mà còn đi tới nữa là...!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bác bảo vệ ở cửa giải trí Thiên Quang rất có trách nhiệm, lập tức chặn người đàn ông đeo khẩu trang, hành tung kỳ lạ, lại còn ôm một bó hồng đỏ này lại.
Người này, vừa nhìn đã biết không phải người tốt!
Bác bảo vệ trong lòng cảnh giác cao độ, một tay cầm dùi cui điện, một tay cầm bộ đàm, bấm nút báo động bên hông.
Dù sao Thiên Quang cũng là một công ty giải trí, mà Ninh Thành lại là “tổng hành dinh” của giới này. Năm nào mà chẳng có mấy vụ anti-fan cực đoan, não tàn chạy đến cửa công ty của idol đòi t·ự t·ử, rồi lại có những kẻ tâm thần mang theo d.a.o và axit muốn đ.â.m người, gửi huyết thư, đến tận nơi đe dọa và đòi xông vào công ty để tỏ tình cầu hôn.
Chị Lộ nhìn về phía Lạc Thu. Thấy cô gật đầu, phòng livestream lập tức được chia sẻ công khai lên Weibo của Lạc Thu.
Và lúc này, rất nhiều người vẫn còn đang lướt Weibo, đang theo dõi cuộc chiến giữa fan của Tình Nhi và fan của Thiên Tình, đồng loạt nhận được một thông báo mới ——
Thư Sách
“@LạcThu mà bạn đang theo dõi đã mở một phòng livestream và chia sẻ cho bạn, mau vào xem cùng tôi nào?”
Vãi? Lạc Thu mở livestream? Để làm gì? Muốn công khai nội tình gì à, hay muốn nói gì với Vân Tình Nhi?
Đám đông hóng chuyện vô cùng kích động, gần như tất cả những người nhận được tin nhắn đều bấm vào phòng livestream.
【 Tình hình gì vậy? Lạc Thu đâu? 】
【 Đây là đâu vậy? Sao lại là một tòa nhà? Lạc Thu bấm nhầm nút à? 】
【 Vãi, có người kìa. Khoan đã, chỗ này hình như là khu CBD ở Ninh Thành à? Định quay quảng cáo hay livestream gì sao? 】
【 Không phải đâu, tôi biết đây là đâu. Tôi làm việc ở đây, đây là khu CBD, công ty Thiên Quang của Lạc Thu ở ngay đây mà. Thấy con sư tử đá ở cửa không, chính là tòa nhà của công ty họ đó! 】
Trong lúc các cư dân mạng đang ngơ ngác không biết đây là đâu thì đã có người đưa ra đáp án.
Đồng thời, các cư dân mạng cũng đã nhìn thấy một gương mặt và nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
“Tôi không phải người đáng ngờ, tôi đến để tìm Lạc Thu. Bác nhìn mặt tôi không thấy quen à?”
Thẩm Vấn Thiên vội vàng tháo khẩu trang xuống, gương mặt lộ ra trước ống kính.
【 ! 】
【 ??? Tôi không nhìn lầm đấy chứ? Là Thẩm Vấn Thiên, vãi, còn ôm cả hoa hồng đỏ? Tìm Lạc Thu? 】
【 Fan ‘Thiên Tình’ có biết anh nhà các người đang làm gì không đấy? 】
【 Má ơi, đây là đang làm gì vậy? Vừa mới chia tay đã chạy đến công ty của Lạc Thu, định làm gì đây? Não tôi không load kịp, tim đập thình thịch. 】
Bác bảo vệ vừa nghe là đến tìm Lạc Thu thì lại càng không thể cho vào. Trông bảnh bao, lại còn ôm một bó hoa, chắc chắn có ý đồ xấu. Khẳng định là một kẻ cuồng quái dị.
“Không biết anh là ai, đi đi, đi đi, đừng có cản trở chúng tôi làm việc. Không đi nữa tôi báo cảnh sát đấy!”
Bác bảo vệ huơ huơ chiếc dùi cui trong tay, lại cẩn thận nhìn bó hoa kia, ai biết bên trong có giấu thứ gì nguy hiểm không, phải cảnh giác!
Tiếng báo động và thúc giục của hệ thống 001 không ngừng vang lên bên tai, Thẩm Vấn Thiên trong lòng nôn nóng vô cùng.
“Bác nhìn kỹ lại tôi xem, chắc chắn sẽ nhận ra thôi. Tôi là nghệ sĩ, là minh tinh. Hôm nay tôi đến tìm Lạc Thu để giải thích hiểu lầm. Bác nhất định phải giúp tôi, thà phá mười ngôi miếu chứ không phá một cuộc hôn nhân mà! Bác giúp tôi với, tôi không vào cũng được, vậy bác giúp tôi gọi điện bảo Lạc Thu xuống đây được không?”