Nữ Cường Xuyên Nhanh Max Level Lạc Thu Trở Về

Chương 94



 

 

 

【 Trong lòng có chút buồn, đột nhiên cảm nhận được cảm giác IQ của mình bị nghiền nát, vô hình trung đã bị lừa... 】

【 Đừng buồn, chúng ta cùng lắm chỉ bị lừa một lúc, có mất mát gì đâu. Người thảm nhất vẫn còn ở hiện trường kìa, Thiết Đản Nhi à~ Ông bị lừa thảm quá đi~ 】

Không khí tràn ngập sự u uất của đạo diễn Trương. Ông rưng rưng nước mắt ghi công điểm cho Lạc Thu.

Lời đã là do chính miệng ông nói ra lúc trưa, trước sự chứng kiến của vạn người, không cho không được.

Bên này ghi xong công điểm, nhìn con số 20.5 trong sổ, Lạc Thu hài lòng cất vào túi áo của mình.

Chu Bảo Bảo thích nấu cơm thì cứ để cô ta nấu, không ảnh hưởng gì đến việc cô tự mình kiếm thêm.

Cái thứ gọi là công điểm này, dưới sự sắp đặt và kiềm chế của ekip, nếu chỉ dựa vào làm nhiệm vụ mà muốn phất lên nhanh chóng thì không biết đến năm tháng nào mới được. Vẫn là phải tự mình tìm thêm nguồn thu.

Nghĩ vậy, lúc này lá bột la trên núi đã vào mùa thu hoạch rộ, Lạc Thu sờ cằm hỏi đạo diễn Trương: "Ông Trương à, đừng xị mặt ra nữa, Hợp tác xã của chúng ta còn thu mua lá bột la không?"

Lúc này lên núi hái lá bột la, việc tìm được những chiếc lá to đạt tiêu chuẩn của kỳ trước sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Đạo diễn Trương lúc này dường như đã mất hết lòng tin vào Lạc Thu: "Không thu, kỳ này không thu lá bột la."

Phải kiểm soát chặt chẽ lưu thông công điểm trong chương trình, đề phòng lạm phát và độc quyền cá nhân!

"Ngày mai là nhiệm vụ toàn viên, tất cả khách mời đều phải tham gia." Đạo diễn Trương nheo đôi mắt nhỏ lại. Ngày mai phải đặt Lạc Thu dưới tầm mắt, không thể để cô tự do phát huy, nếu không sự việc rất dễ đi chệch hướng.

Để phòng ngừa Lạc Thu lại nói gì đó khiến mình vô tình tiết lộ bí mật hay lại rơi vào bẫy, đạo diễn Trương quay người chạy thẳng về phòng điều khiển của ekip.

Bây giờ ông không thể ở gần Lạc Thu được nữa! Nguy hiểm!

Trở lại phòng điều khiển, nhìn những màn hình camera trực tiếp trước mặt, nhìn xung quanh đều là người nhà, đạo diễn Trương tức khắc thở phào nhẹ nhõm.

Ông ngồi phịch xuống chiếc ghế tre của mình, đung đưa, cần phải xoa dịu tâm hồn đã bị Lạc Thu làm tổn thương.

Ông Trương vừa ngồi xuống, đã thấy trợ lý đạo diễn, Tiểu Vương, chọc chọc vào tay mình: "Đạo diễn à, tôi cứ suy nghĩ mãi về một chuyện."

Ông Trương tháo chiếc mũ rơm trên đầu xuống, nhìn vẻ mặt do dự và đăm chiêu của Tiểu Vương, có chút tò mò: "Chuyện gì?"

Tiểu Vương muốn nói lại thôi: "Nói trước nhé, đây là tôi suy nghĩ linh tinh thôi, ông đừng trách tôi."

Ông Trương mập mạp xua tay: "Nói đi, chỉ cần không phải cậu phạm pháp, mọi chuyện cứ đổ lên đầu tôi."

Tiểu Vương mím môi: "Không liên quan gì đến tôi cả, tôi chỉ muốn nói, ông có phát hiện ra không, khách mời hai kỳ trước của chúng ta gặp sự cố, kỳ đầu tiên là vào chiều ngày thứ hai, kỳ thứ hai là vào sáng ngày thứ hai."

"Mỗi kỳ lại sớm hơn kỳ trước nửa ngày. Nếu cứ theo quy luật này..."

Tiểu Vương chưa nói hết câu, cả người đạo diễn Trương đã run lên một cái: "Tiểu Vương à, lời này không thể nói bừa được đâu."

Thư Sách

Nếu thật sự theo quy luật này, vậy thì thời gian xảy ra chuyện của kỳ thứ ba, chẳng phải chính là... tối nay sao???

Đạo diễn Trương chắp tay trước ngực, nhắm mắt, lẩm bẩm: "Phật Tổ Như Lai, Quan Âm Bồ Tát, Tam Thanh phù hộ, Thượng Đế, Jesus..."

Các khách mời hoàn toàn không biết gì về động tĩnh trong phòng điều khiển. Lúc này tại "Tiểu Viện Nhặt Nắng" —

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Mọi người tắm xong hết chưa? Ra ăn cơm đi?" Tiếng gọi vui vẻ của Chu Bảo Bảo vang lên từ cửa phòng.

"Nhanh vậy đã chuẩn bị xong rồi à?" Tào Kim đứng gần Lạc Thu, ngẩn người.

Tốc độ nấu cơm của Chu Bảo Bảo nhanh vậy sao? Nồi cơm điện cũng phải mất nửa tiếng mới chín cơm, mà họ từ lúc trở về đến lúc tắm xong ra ngoài cũng chưa đến nửa tiếng.

Trước đây mỗi lần Lạc Thu nấu cơm, dù có mọi người phụ giúp, lần trước làm cơm nắm cũng mất cả tiếng đồng hồ.

Hơn nữa, hình như không thấy Chu Bảo Bảo nhờ ai giúp đỡ, cũng không thấy cô nhóm lửa trong phòng. Ngay cả chiếc bếp mới mà Lạc Thu vừa đắp ngoài sân, dường như cũng không thấy xào nấu món gì.

Khán giả trong phòng livestream vốn còn đang bình luận về bếp lò và lò nướng của Lạc Thu, tiện thể than thở vì bị cô lừa cả buổi chiều, vừa nghe tiếng gọi của Chu Bảo Bảo cũng ngẩn người.

【 Khoan đã, ai nói cho tôi biết Chu Bảo Bảo đã làm món gì không? Tôi cũng không nghe thấy tiếng xào rau. 】

【 Mới về được bao lâu đâu? Nhanh vậy sao đã nấu xong rồi? Trừ thời gian đi Hợp tác xã đổi nguyên liệu, cô ấy thái rau nấu nướng chưa đến nửa tiếng à? 】

Cho đến khi bàn ăn được dọn ra sân, nhìn những "món ăn" mà Chu Bảo Bảo bưng lên, các khách mời tại hiện trường và khán giả đều sững sờ.

Không phải nói món ăn có vấn đề...

Nhưng mà, nó rõ ràng nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Trên bàn bày sáu chiếc bát sâu lòng, mỗi bát là súp lơ, cải xoăn, rau diếp, và vài lát dưa chuột, phía trên dường như được rưới một lớp sốt dầu giấm.

Đáp án cho bữa tối đã quá rõ ràng — salad rau củ.

Chỉ thấy Chu Bảo Bảo cười tươi rạng rỡ: "Rau củ trong thôn rất tươi ngon. Dù là đi nghỉ dưỡng, mọi người cũng phải luôn giữ gìn vóc dáng và sức khỏe, chúng ta hãy cùng nhau ăn chay để bảo vệ môi trường nhé."

【 ??? 】

【 Ý của Chu Bảo Bảo là, ăn thịt là phá hoại môi trường? Tôi không nghe nhầm đấy chứ? 】

Bên kia, trong phòng điều khiển đang theo dõi hiện trường, sắc mặt của đạo diễn Trương và Tiểu Vương đại biến!

Thôi xong!

Ekip chương trình: Nguy!!!

 

Thấy khán giả trong phòng livestream đã bắt được lỗi sai trong lời nói của Chu Bảo Bảo, fan của cô vội vàng bắt đầu giải thích.

【 Mọi người đừng hiểu lầm, Bảo Bảo nhà chúng tôi không có ý gì khác đâu, chỉ là nói ăn chay tương đối tốt cho sức khỏe thôi, đúng không? Mọi người xem các vị sư trụ trì trong chùa đều sống rất lâu, họ đều ăn chay mà! 】

【 Đúng đúng đúng, Bảo Bảo nhà chúng tôi chỉ cảm thấy ăn chay tốt cho mọi người thôi. 】

【 Môi trường trong làng quê rất tốt, không khí trong lành, ý của Bảo Bảo là phải bảo vệ tốt môi trường trong thôn thì mới có thể trồng ra được rau củ ngon như vậy! 】

【 Không sai không sai, chính là ý đó. 】

Nhân lúc phần lớn cư dân mạng còn chưa kịp phản ứng, một lượng lớn fan của Chu Bảo Bảo lập tức bắt đầu ngụy biện, đánh trống lảng.