Quân Vô Cực khẽ cười khẩy, giọng đầy khinh bỉ: "Thạch Phá Lang đúng là thứ không ra gì, nhưng Nhị cữu có nghĩ rằng, vị Tiên Trấn Bắc Vương của chúng ta có thể lấy ra bao nhiêu chẩn kim không?"
Tô Thống nghĩ đến cảnh tượng điêu tàn của Trấn Bắc Vương phủ, lập tức á khẩu: "Hắn ta... ừm..."
Thật sự không thể nói ra, hắn liền chuyển giọng: "Vô Cực, ngươi và cô bé họ Lâm kia cũng thật biết nổ, dám nói mức khởi điểm là một vạn thượng phẩm linh ngọc, ha ha ha, sắc mặt của Thạch Phá Lang lúc ấy giống như nuốt phải ruồi vậy!"
"Ai bảo chúng ta nổ?" Quân Vô Cực liếc hắn một cái, "Những gì chúng ta nói đều là sự thật."
"Cái gì? Sự... sự thật?" Tô Thống giật mình, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, vội vàng ôm lấy ngực, "Vô Cực, ngươi đừng dọa ta!"
Một vạn thượng phẩm linh ngọc, đó không phải là số tiền nhỏ! Ngay cả những đại gia tộc cũng không thể dễ dàng lấy ra một vạn thượng phẩm linh ngọc.
"Ta không dọa ngươi, chỉ nói sự thật thôi." Quân Vô Cực nói rồi đưa cho hắn và Tô Luân mỗi người một túi, "Đây là tiền tiêu vặt cho hai vị cữu, cữu cứ mang đi dùng."
Tô Thống mở túi ra nhìn, giật mình vội vàng đóng lại: "Trời... đất ơi... toàn... toàn là thượng phẩm linh ngọc!"
Tô Luân trừng mắt: "Nhanh cất đi, đừng để người khác thấy."
Tô Thống vội vàng cất vào trong giới chỉ, mắt cảnh giác nhìn quanh như đề phòng trộm cướp.
Khi trở về Đông viện, Quân Vô Cực vào phòng, Tô Thống liền kéo Yên Lăng Thiên ra góc, nói nhỏ: "Này, hôm nay ngươi cũng thấy rồi đấy, Vô Cực nhà ta bây giờ đã rất lợi hại. Nếu ngươi thật có ý với muội muội của ta, thì phải cố gắng kiếm linh ngọc, đừng để đến lúc không lấy nổi một món sính lễ tử tế, Vô Cực chắc chắn sẽ khinh thường ngươi."
Yên Lăng Thiên đắng chát cười: "Ngươi cũng thấy năng lực kiếm tiền của Vô Cực rồi đấy, ta sao có thể so bì? Dù có cố gắng đến đâu, ta cũng không theo kịp cô ấy."
"Dù sao ta cũng không quan tâm, ngươi phải cố gắng kiếm tiền, chuẩn bị một món sính lễ tử tế, bằng thì đừng mong cưới được muội muội của ta." Tô Thống vô lại nói, "Nói đến, muội muội của ta những năm nay cũng kiếm được không ít, có lẽ còn giàu hơn cả lão phụ thân, ngươi đừng có mà ăn cơm mềm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Yên Lăng Thiên nghiêm túc thi lễ, hứa hẹn: "Tô Thống huynh yên tâm, ta thật lòng muốn cưới Uyển Uyển, nhất định sẽ cho nàng một hôn lễ long trọng và địa vị được người người kính trọng, tuyệt đối không để nàng chịu ủy khuất."
Tô Thống gật đầu hài lòng: "Được, như vậy mới phải. Dù sao thì ngươi tự xem xét đi. Nếu thật sự không có tiền cũng không sao, lúc đó ta cho ngươi mượn một ít."
Lời này khiến Yên Lăng Thiên vô cùng ngượng ngùng: "Tô Thống huynh yên tâm, Yên mỗ sẽ không đến nỗi bất tài như vậy."
"Đây là lời ngươi tự nói nhé? Đừng đến lúc lại bảo ta không giúp." Tô Thống vỗ vai hắn rồi quay đi.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm Mộng Vân Thường
Yên Lăng Thiên nhìn theo bóng lưng hắn, ánh mắt dần thay đổi.
Hắn vốn định đợi khi cơ thể hồi phục sẽ trở về lấy lại thân phận và tất cả những gì thuộc về mình.
Sau đó sẽ cầu hôn Tô Uyển.
Nhưng không ngờ, Tô Luân và Tô Thống đột nhiên bị điều đến Phong Lang Quan, Tô Uyển không yên tâm nên hắn đành phải tới đây trước.
Điều khiến hắn càng không ngờ là lại gặp được cố nhân Công Tôn Dần ở Phong Lang Quan.
Công Tôn Dần giờ đã trở thành Trấn Bắc Vương của Phong Lang Quan.
Quả thật thế sự khó lường.
Tuy nhiên, nhìn khí thế của Quân Vô Cực, e rằng sẽ gây ra một trận sóng gió lớn.
Không biết trong Phong Lang Quan có gián điệp của Man tộc không, nếu để chúng biết sự tồn tại của Quân Vô Cực, bọn chúng chắc chắn sẽ...