Nữ Đế Xuyên Không: Ta Vả Mặt Toàn Bộ Tam Giới

Chương 737: Ôm Eo Tạ Lưu Cảnh



Quân Vô Cực đang hồi tưởng, bên tai đột nhiên vang lên hơi thở nóng hổi của Tạ Lưu Cảnh: "Ngươi đang nghĩ gì? Là ai khiến ngươi để tâm đến vậy?"

Quân Vô Cực thản nhiên đáp: "Không có gì, chỉ là một người không quan trọng thôi, kiếp này chắc sẽ không gặp lại nữa."

Trong toàn viện nghiên cứu, cô được coi là vua không ngai, Tống Nguyệt chỉ đứng sau cô. Nhưng quan hệ giữa họ không thân thiết, thỉnh thoảng gặp mặt cũng chỉ chào hỏi qua loa. Tống Nguyệt rất thích làm đẹp, lúc mới quen, mỗi lần nhìn thấy cô, ánh mắt nàng ta đều vô cùng nồng nhiệt, khiến cô rất không quen.

Sau đó cô không nhịn được, dẫn nàng ta vào vườn thực vật của mình dạy cho một trận, nàng ta mới chịu ngoan ngoãn. Mỗi lần thấy cô đều tránh xa. Quân Vô Cực thậm chí nghi ngờ biệt hiệu "Diêm La Sắc" của mình là do Tống Nguyệt đặt, lén lút truyền khắp viện nghiên cứu. Nên cô cũng đặt cho Tống Nguyệt biệt hiệu "Ác Ma Cưng", để trêu chọc nàng ta.

Giờ cô đã chuyển sinh đến thế giới này, kiếp trước chắc chắn không thể quay lại. Đương nhiên cũng không gặp lại Tống Nguyệt. Nghĩ đến đây, Quân Vô Cực cảm thấy nhẹ nhõm. Với bản tính của Tống Nguyệt, nếu gặp Tạ Lưu Cảnh, chắc lại sẽ trở nên như xưa. Không phải gặp lại nàng ta, thật là tốt quá!

"Người không quan trọng?" Tạ Lưu Cảnh có chút nghi ngờ, "Vậy ngươi còn nghĩ làm gì? Ngươi nên ra ngoài rồi."

Quân Vô Cực sững lại, muốn giải thích, nhưng nghe lời sau của Tạ Lưu Cảnh, đành ngậm miệng. Bây giờ không phải lúc nói chuyện này, nếu giải thích tiếp, không biết bao giờ mới ra ngoài được. Nhưng cô chỉ là đột nhiên nhớ lại người quen cũ thôi, sao Tạ Lưu Cảnh lại có vẻ rất để tâm?

Đối với cô, Tống Nguyệt đương nhiên là người không quan trọng, cô hoàn toàn không muốn gặp lại nàng ta!

Nghĩ đến việc phải ra ngoài, Quân Vô Cực hơi ngẩng cằm, bắt chước dáng điệu của Từ Phương Phương bước ra khỏi ngục tối. Bên ngoài có người canh gác, nhìn thấy Quân Vô Cực không phát hiện điều gì khác lạ, còn cung kính hành lễ: "Tiễn tiểu thư!"

Quân Vô Cực không nói gì, trực tiếp rời đi. Đến chỗ vắng người, cô lập tức trốn vào một góc, khẽ hỏi: "Ngươi ở đâu?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tạ Lưu Cảnh nắm lấy tay cô: "Ta ở đây."

Quân Vô Cực lập tức hỏi: "Loại áo choàng tàng hình này, ngươi còn cái nào nữa không?" Nếu Tạ Lưu Cảnh có thêm, cô nhất định phải mua một cái!

Tiếc là...

"Áo choàng tàng hình chất liệu đặc biệt, ta may mắn mới có được một cái, không có thêm. Nhưng nó có thể phóng to, nếu ngươi muốn trở lại ngục tối, ta có thể dẫn ngươi cùng đi."

"Lại còn có thể như vậy?" Quân Vô Cực sững lại, vội áp sát Tạ Lưu Cảnh, "Vậy ngươi mau đưa ta đi! Không vào ngục tối vội, nhân cơ hội này chúng ta hãy thám thính Từ phủ."

"Cũng được." Tạ Lưu Cảnh nhìn đôi mắt lấp lánh của Quân Vô Cực, mở áo choàng bao phủ lấy cô.

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Quân Vô Cực lo lắng áo choàng có hạn, liền đưa tay ôm lấy eo Tạ Lưu Cảnh: "Như vậy có sao không?"

Tạ Lưu Cảnh lập tức cứng đờ, chỗ bị Quân Vô Cực ôm trở nên cực kỳ nhạy cảm, toàn thân lại nóng bừng lên: "Ừm, được." Hắn âm thầm cảm thấy may mắn vì mặc áo pháp, dù nhiệt độ cơ thể có nóng thế nào, Quân Vô Cực cũng không phát hiện ra.

Quân Vô Cực không nhận ra sự cứng nhắc của Tạ Lưu Cảnh, khẽ thúc giục: "Chúng ta đi thôi."

Tạ Lưu Cảnh gắng gượng trấn định: "Được."


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com