Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 101: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Đồng Đồng hối hận muốn c.h.ế.t.

 

Lúc đó tại sao mình lại không đi kiểm tra tài liệu mà chỉ hỏi nhân viên làm việc một cách sơ sài vậy chứ!

 

Đồng Đồng nhịn xuống cục tức, hỏi: “Tại sao anh lại hãm hại chị ấy?!”

 

Tôn Kiến Hiền cười hì hì nói: “Cô chớ nói lung tung. Chẳng qua là cha mẹ của Khương Đào vừa lúc tìm tới tôi. Tôi lại không đành lòng nhìn hai người già bọn họ bị đứa con gái bất hiếu ức h**p, nên mới giúp một tay mà thôi.”

 

Đồng Đồng cố khiến bản thân bình tĩnh lại.

 

Cô hiểu Tôn Kiến Hiền. Cho dù có động cơ, nhưng bây giờ hắn đã bị công ty sa thải, đoán chừng cũng không có nhiều tiền để khiến cho chuyện này trở nên ồn ào như vậy. Phía sau chắn chắn còn người khác nữa.

 

Cô phải tìm ra người đứng phía sau, mới có thể hoàn toàn giải quyết mối nguy của chị.

 

“Tôi không nói chuyện với cô, để Khương Đào nghe máy đi!”

 

Đồng Đồng không còn cách nào, chỉ có thể đưa điện thoại cho Khương Đào.

 

Khương Đào đang ăn khoai tây chiên, nhai phát ra tiếng rộp rộp.

 

Tôn Kiến Hiền cứ tưởng giờ này chắc chắn Khương Đào đang khóc lóc, phẫn nộ. Không nghĩ tới, cô lại còn tâm tình ăn khoai tây chiên?!

 

Nhất thời, Tôn Kiến Hiền cảm thấy mình bị vũ nhục.

 

Hắn cứng rắn nói: “Chuyện này có hai phương án giải quyết, hoặc là cô đưa năm ngàn vạn ra đây, hoặc là cô rút khỏi giới giải trí! Cô tự mình chọn đi!”

 

“Ồ!”

 

Khương Đào nhai rộp rộp hết đống khoai tây chiên trong miệng, sau đó bình tĩnh trả lời: “Tôi cũng cho anh hai sự lựa chọn, hoặc là anh đừng làm bậy nữa, hoặc là tôi ăn anh. Anh tự mình chọn đi.”

 

Tôn Kiến Hiền: “???”

 

Hắn giận đến mặt đỏ rần: “Khương Đào! Tôi không đùa với cô đâu!”

 

Khương Đào nghi hoặc hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ anh cho rằng tôi đang giỡn với anh à?”

 

Tôn Kiến Hiền: “Được! Vậy cô đừng hối hận!”

 

Khương Đào: “Rộp rộp, rộp rộp.”

 

Tôn Kiến Hiền: Huyết áp tăng cao.

 

Qua một hồi lâu, Khương Đào ăn khoai tây chiên xong mới chậm rãi cúp điện thoại.

 

Đồng Đồng lập tức khẩn trương hỏi: “Hắn nói gì?”

 

Khương Đào chớp chớp mắt, lại mở một túi khoai tây khác, “Hắn kêu chị đừng hối hận.”

 

Tim Đồng Đồng đã nhảy lên tới cổ, “Còn gì nữa không?”

 

Khương Đào: “Hắn nói muốn đến một chương trình gọi là Hành Trình Tìm Kiếm Người Thân, hy vọng chị có thể xuất hiện tại trường quay của chương trình đó.”

 

Sắc mặt Đồng Đồng nhất thời trắng bệch.

 

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hành Trình Tìm Kiếm Người Thân là một chương trình trực tiếp, hơn nữa khả năng dẫn dắt chiều hướng bình luận của tổ tiết mục cũng không tốt. Vì gia tăng mâu thuẫn, bọn họ sẽ làm giả rất nhiều chứng cứ thuộc dạng “có lẽ có”*.

 

*Thời Tống, Trung Quốc, gian thần Tần Cối vu cho Nhạc Phi là mưu phản. Hàn Thế Trung bất bình, bèn hỏi Tần Cối có căn cứ gì không, Tần Cối trả lời "có lẽ có". Về sau từ này dùng theo ý nghĩa bịa đặt không có căn cứ.

 

Giờ này mà Tôn Kiến Hiền làm vậy là muốn lợi dụng dư luận, bức tử Khương Đào một cách hoàn toàn!

 

Quá ác độc!

 

Đồng Đồng: “Chị, chị đừng gấp. Chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp.”

 

“Chị có gấp đâu.” Khương Đào nói: “Cái vị chanh ngon nè, lần sau mua thêm hai túi.”

 

Đồng Đồng: “...”

 

Cô bất đắc dĩ nói: “Chị! Chị có biết chuyện này nghiêm trọng cỡ nào không?!”

 

Khương Đào không hề gì nói: “Hắn nói muốn quay chương trình, vậy thì quay là được rồi.”

 

Đồng Đồng nổi nóng: “Chị, chị không hiểu...”

 

Khương Đào: “Bọn họ nói hai người kia là cha mẹ của chị, hẳn là sẽ có tình thân nhỉ, dù chỉ một chút ít.”

 

Cô đưa một phần của ngón út ra.

 

Từ khi nghe những lời đạo diễn Chu nói, cô vẫn luôn thèm thuồng.

 

Bây giờ đồ ăn tự mình dâng đến cửa, bao nhiêu cô cũng không chê.

 

Chỉ là không biết nó có mùi vị thế nào.

 

Khương Đào l**m l**m khóe môi, không những không hoảng mà ngược lại còn có chút... hưng phấn.

 

Đồng Đồng: “???”

 

...

 

Hành Trình Tìm Kiếm Người Thân là chương trình phát trực tiếp tìm người thân của Web Tây Qua. Bởi vì có nhiều tình tiết trái khuấy k*ch th*ch, chương trình này vẫn luôn thu hút được không ít người xem.

 

Kỳ này, nghe nói người đến tìm thân thích là cha mẹ của Khương Đào, độ nóng lại càng cao hơn.

 

Chương trình trực tiếp còn chưa bắt đầu, số lượng người đang chờ xem đã vượt quá mười triệu.

 

[Trước kia, tôi cứ cảm thấy tìm người thân là mấy chuyện dài dòng xoay quanh việc nhà việc cửa. Không nghĩ tới, lần này còn có thể nhìn thấy bí mật trong giới giải trí]

 

[Ba mẹ của Khương Đào dám lên chương trình thế này, xem ra chuyện Khương Đào bất hiếu là sự thật rồi]

 

[Cha mẹ nào mà không thương con. Nếu không phải bị ép buộc đến mức không còn biện pháp, cũng sẽ không dùng tới cách này đâu]

 

[Chuyện khác còn có thể giải thích được, còn như loại bất hiếu này thì mang vết nhơ cả đời]

 

[Haiz, lại một nhà bị sập rồi]

 

[Xem ra đã không còn ai nhớ những tài liệu bôi đen Khương Đào lúc trước rồi. Lúc đó tôi cũng đã biết, không có lửa làm sao có khói, nếu Khương Đào không có vấn đề sao lại bị bôi đen chứ]