Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 112: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Đạo diễn Trâu: “Chuyện này...”

 

“Không được sao?” Khương Đào nhíu mày, “Hình như không có quy tắc nào như vậy đâu...”

 

Lúc này, đạo diễn Trâu cũng lấy lại tinh thần: “Chuyện này... cũng không phải không được, nếu như bọn họ đồng ý.”

 

Đổng Hiển Hoành và Thịnh Hi Bạch đưa mắt nhìn nhau một cái, rõ ràng đã động lòng. Hai người rối rít giơ tay nói: “Tôi đồng ý!”

 

Buồn cười, với sự “lợi hại” của tổ tiết mục, những nhiệm vụ kia chắc chắn không phải là chuyện dễ hoàn thành. Nếu một mình mà có thể hoàn thành đương nhiên là chuyện tốt. Nhưng nếu không thể, bản thân cũng sẽ nhận được sự giúp đỡ của một người có năng lực như Khương Đào bất cứ lúc nào. Cho dù sau đó có tổn thất một chút thức ăn thì cũng tốt hơn nhiều so với cái gì cũng không có.

 

Đường Ngữ Hạ và Hà Nhiễm Nhiễm cũng rất hài lòng.

 

[Hahahahaha, như vậy mà cũng được nữa hả??]

 

[Đạo diễn Trâu: Cô đúng là một tiểu quỷ thông minh]

 

[Đạo diễn Trâu: Quy tắc bị cô làm sáng tỏ cả rồi]

 

[Khương Đào: Chia đội cái gì mà chia, làm baba của tất cả mọi người không tốt sao hahahaha]

 

[Tôi biết ngay mà, chị Khương của tôi lúc nào cũng có thể đưa ra lựa chọn mà không ai ngờ được]

 

[Fan CP khóc huhu. Hóa ra chân ái của Khương Khương là thức ăn ngon!]

 

Antifan mới là người phải khóc huhu đây nè.

 

Cuộc sống quá khó khăn!!

 

Cái người tên Khương Đào này, cô không thể hành động theo lẽ thường sao?!

 

Bình luận trên màn hình tràn ngập hai tiếng haha.

 

Tất cả mọi người đều lên đường đi làm nhiệm vụ.

 

Máy quay theo sát mọi người đến thẳng con đường trên trấn.

 

Qua bốn tập, mọi người đã rất quen thuộc với nơi này. So với sự vắng lặng lúc mới đến, hiện giờ trấn Thanh Khê đã đông đúc hơn hẳn.

 

Nhất là quán ăn A Quyên mà Khương Đào từng làm thuê, có không ít người nghe danh mà tới.

 

[Hahahaha, nói tới cái quán ăn A Quyên kia, rốt cuộc là có ai đến ăn chưa vậy? Tôi thấy Khương Đào ăn ngon thế kia mà anh Ngốc lại nói trong livestream là mùi vị rất bình thường. Cuối cùng là tôi nên tin ai đây?]

 

Mê Truyện Dịch

[Tôi đi ăn rồi nè. Mùi vị đúng kiểu thức ăn của nhà nông.]

 

[Người anh em phía trên ơi, cậu không gọi món giống Khương Đào đúng không?]

 

[Là sao ba??]

 

[Tôi biết nè, hahahahahaha. Lúc ấy tôi cũng có chút tò mò, kết quả lại phát hiện phải tự mình tưới nước, cắt thức ăn, cho gà ăn, vo gạo, mệt bán sống bán c.h.ế.t, nhưng phải nói là đến lúc ăn thì ngon thật!]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

[Phụt, hahahahahha, rất tốt, món ăn này đã thành công gợi lên hứng thú của tôi rồi]

 

...

 

Dân trong trấn cũng đã quen với khách mời của chương trình, rối rít chào hỏi bọn họ.

 

Nhất là Khương Đào.

 

Mọi người vốn cho rằng người trong trấn có ấn tượng không tốt với Khương Đào. Ở những tập trước, Khương Đào hù dọa bọn họ như vậy, khi Khương Đào làm nhiệm vụ, bọn họ cũng từ chối Khương Đào kia mà.

 

Lại không ngờ tới, Khương Đào mới là người được hoan nghênh nhất.

 

“Tiểu Khương à, lần trước bác chọn trái cây theo cách cháu nói, quả nhiên hữu dụng. Nhà bác vừa mới mua trái cây, lát nữa bác lấy cho cháu một ít nha.”

 

“Tiểu Khương, cách nấu cháo gà lần trước cháu chỉ cho cô nấu ngon lắm, thằng cháu nhỏ của cô ngày nào cũng đòi ăn. Cô có làm nấm hương khô, lát nữa cô lấy cho cháu nhé.”

 

“Tiểu Khương trở lại rồi đó à, nhà chị có hầm thịt này, lát chị lấy cho em một bát.”

 

“...”

 

[Cầu phương pháp chọn trái cây. Lần nào tôi cũng không mua được quả ngon hết, khóc thét]

 

[Cách nấu cháo gà gì đó, sao không đăng lên đi, là vì hội viên VIP tôn quý như tôi không xứng sao]

 

[Thịt đó nhìn một cái là biết ngon rồi, cầu chị Khương cho cách làm!!!]

 

Nội dung bình luận trên màn hình cơ hồ đều là xin ăn.

 

Khương Đào ăn không ngừng miệng, một bên húp mì, một bên thuận miệng nói: “Kỹ xảo chọn trái cây thật ra cũng chỉ cần phân loại thôi. Ví dụ như đào, chúng ta có những loại đào như Đào Trơn, Đào Mật, Bàn Đào, Đào Vàng v.v. Như vậy có thể nói, quả đào giòn sẽ ngọt hơn quả đào mềm, lúc chọn không nên chỉ chăm chăm chọn quả lớn mà nên chọn những quả có kích cỡ vừa vặn, đường rãnh giữa quả tương đối nông, sau đó sờ...”

 

“Còn về cháo gà, cách làm không khó...”

 

“Nếu mọi người thích ăn thịt hầm thì có thể ghi lại...”

 

[Khóc thét, tôi đang điên cuồng ghi sổ...]

 

[Học được rồi học được rồi, chờ đến cuối tuần tôi sẽ làm thử xem sao.]

 

[Khương Khương ăn ngon quá, tôi thật không biết nên nhìn bên nào nữa (ch** n**c miếng)]

 

[Huhuhu, món cháo gà khi nãy tôi bị thiếu mất hai hương liệu rồi. Lát nữa Khương Khương có thể đăng cách chế biến cụ thể lên Weibo không?]

 

Khương Đào gật đầu: “Được rồi, lát nữa tôi sẽ đăng lên Weibo.”

 

[Huhuhu, Khương Khương tốt quá]

 

[Các cha mẹ nhớ nha, nhất định phải làm đồ ăn thật ngon, tranh thủ để sau này làm cho bảo bối Khương Khương của chúng ta ăn]

 

Khương Đào: “Tôi thấy rồi nha, cái bạn fan tên “Khương Khương là con gái bảo bối của tôi” kia, tôi chờ bạn làm cho tôi ăn đấy nhé.”