Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 115: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Người dẫn chương trình trên đài cùng màn hình chuyển động chọn ra ba vị đội trưởng trước.

 

Người thứ nhất là quán quân hai lần bộ môn chạy cự ly dài và chạy nhanh của nam, có anh ta ở đây, chắc chắn có được ít nhất hai huy chương vàng.

 

Người thứ hai là tiểu vương tử hát nhảy Tang Hằng, chị của anh ta là ảnh hậu trẻ tuổi nhất Tang Linh, là người có nhân duyên rất tốt trong giới.

 

Người thứ ba là Tiêu Nguyệt, đội trưởng nhóm nữ AIR, cũng chính là nhóm nữ của Đường Ngữ Hạ.

 

Trước mắt chỉ còn lại đội trưởng thứ tư chưa có xuất hiện.

 

Khương Đào ôm một túi bánh mì nướng, ngồi ở trong góc. Cô vừa ăn vừa nghĩ trưa nay ăn gì. Nói không ngoa chứ, nhà ăn của vận động viên bên này làm đồ ăn cũng rất ngon.

 

Màn hình trên sân khấu điên cuồng nhấp nhô.

 

Bỗng nhiên ngừng lại.

 

“Xoạt” một chùm sáng theo ống kính b.ắ.n về nơi hẻo lánh.

 

Khương Đào nhai nuốt bánh mì, mờ mịt ngẩng đầu.

 

Mê Truyện Dịch

Người dẫn chương trình: “Chúc mừng! Bây giờ cô là đội trưởng đội Lam của chúng ta.”

 

Khương Đào: “???”

 

Cô chẳng hiểu tại sao đứng trên sân khấu.

 

Bên cạnh chính là nhóm nữ AIR, Đường Ngữ Hạ đang khóc thút thít. Lúc đầu cô ấy còn nghĩ Tiêu Nguyệt sẽ làm đội trưởng, một lát mình có thể kéo Khương Đào vào trong đội. Vậy là các cô đã có thể ở cùng nhau, ai biết Khương Đào Vậy mà lại làm đội trưởng đội Lam.

 

Nếu không phải ý thức nhóm vẫn còn, cô ấy muốn chạy ngay tới đội của Khương Đào.

 

Thấy bốn người đội trưởng đã đến.

 

Người dẫn chương trình bắt đầu tuyên bố quy tắc còn lại: “Đại hội thể d.ụ.c thể thao lần này, tất cả có chín hạng mục lớn, mười bảy hạng mục nhỏ, trừ bỏ hạng mục đồng đội cuối cùng, mỗi người có thể tham gia tranh tài nhiều nhất là ba loại.”

 

“Trong đó ở các hạng mục nhỏ, 3 điểm cho huy chương vàng, 2 điểm cho huy chương bạc, 1 điểm cho huy chương đồng, hoạt động tập thể sau cùng thì 10 điểm cho huy chương vàng, 8 điểm cho huy chương bạc và 6 điểm cho huy chương đồng trong nội dung đồng đội. Đội chiến thắng được tính bằng tổng điểm cuối cùng của đội.”

 

“Bây giờ tất cả tuyển thủ có thể tự do lựa chọn tổ đội, đội trưởng có thể lựa chọn đội viên, đội viên cũng có thể lựa chọn đội trưởng mình ngưỡng mộ, sau khi xác định thì đến chỗ tôi nhận đồng phục của đội, mỗi đội ba mươi người, đầy mới thôi.”

 

Anh ta nói xong, đám tuyển thủ bên dưới cũng bắt đầu di chuyển.

 

Trừ Khương Đào, ba đội trưởng khác đều tích cực, mười phút sau, đội Đỏ đầy đầu tiên, tiếp theo là đội thứ hai và đội thứ ba, chỉ có trước mặt Khương Đào là lác đác không có mấy tuyển thủ.

 

Phương Dật Nhiên kéo lấy một người đàn ông trông có vẻ không tình nguyện bước tới, sau đó hưng phấn chào hỏi với Khương Đào: “Chị! Đây là anh em tốt của em, Trình Kiệt. Chúng em tới gia nhập đội của chị.”

 

Phương Dật Nhiên và Trình Kiệt đều là thành viên nhóm thần tượng nam, nhưng vì nhóm bọn họ quá đông cho nên bị chia ra, Phương Dật Nhiên lập tức kéo Trình Kiệt tới đây chào hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Khương Đào còn đang ăn bánh mì: “Các cậu ngồi đại đi.”

 

Trình Kiệt không nhịn được mà hỏi: “Chị không đi thu nạp đội viên sao?”

 

Khương Đào: “Hả?”

 

Trình Kiệt chỉ vào người trong sân: “Chị còn không đi thu nạp người, những người có năng lực vận động mạnh đều bị đội khác đoạt đi.”

 

Đáng tiếc đã không kịp nữa, ba đội khác đã đầy, còn lại đều là xem xét khả năng thể lực không tốt, rất nhiều người đều là nghệ sĩ hài, đặc biệt là các kiểu diễn viên có gầy yếu có mập mạp, chỉ có thể cam chịu đi vào đội của Khương Đào.

 

Ba đội khác đều hơi muốn cười.

 

Đội Lam này đều là già yếu tàn tật, xem ra được hạng chót.

 

Lúc đang chọn đội đối kháng, ba đội khác đều nhất trí chọn đội Lam, dù sao đội Lam này chính là đưa điểm, huy chương vàng đồng đội có thể được 10 điểm đấy!

 

Những đội viên ở đội Lam cũng biết, với hình thể và khả năng thể lực của mình, đại khái là không có duyên với huy chương vàng, vốn là đến lộ mặt, cọ chút lưu lượng.

 

Nhưng vừa trải qua sự từ chối của ba đội, bây giờ còn bị khinh thường như vậy, tính tình dù tốt cũng đều tức giận.

 

“Đội trưởng! Làm thịt nhóm họ!”

 

Khí thế hùng hổ, ngập tràn ý chí chiến đấu.

 

Ngay từ đầu Khương Đào đã không thèm để ý, dù sao đoạt được giải quán quân cũng không ăn thêm một bữa tiệc lớn, coi như đến quay cái chương trình giải trí bình thường.

 

Kết quả khi ăn xong lại gặp các đồng đội tràn đầy ý chí chiến đấu.

 

“Được! Làm thịt nhóm họ!”

 

“Chúng ta chọn đội Đỏ!”

 

Đội viên khác: “…”

 

Ý chí chiến đấu mới vừa rồi không hiểu sao lại bị ăn sạch, bọn họ sợ hãi: “Cũng không cần phải như thế chứ đội trưởng!”

 

Đội Đỏ bên kia cười to, cảm thấy mình thắng chắc.

 

Khóe miệng Tô Anh Tuyết cũng lộ ra nụ cười.

 

Từ một năm trước sau khi vào đoàn phim, đã thật lâu cô ta không thấy Khương Đào.

 

Khương Đào bây giờ và dáng vẻ trước đó cô ta gặp đã thay đổi thật nhiều.