Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 124: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



[Thao Thiết muốn thắp nến trước cho anh trai nhỏ Trình Kiệt.]

 

[Thắp nến +1]

 

[Đợi một chút, mọi người đang nói cái gì vậy. Đây không phải chỉ là chuyện vụn vặt cực kỳ bình thường thôi à?]

 

[Kaka, bạn lầu trên à, bạn thật sự quá ngây thơ rồi. Đề nghị bạn đi xem thử Thôn Trang Của Chúng Ta đi nha]

 

[Bầu trời này sắp thay đổi rồi!]

 

Quả nhiên, BMG rất nhanh đã thay đổi, nhịp điệu trở nên nhiệt huyết sục sôi hẳn lên.

 

Đầu tiên là Khương Đào phá kỷ lục một cách nhẹ nhàng. Sau đó cô tập hợp các thành viên lười biếng của đội Lam lại, tiến hành “đặc huấn”.

 

[Tới rồi tới rồi]

 

[Lòng kích động, tay run rẩy]

 

[Phần đáng mong chờ nhất của Đại hội thể thao Ngôi sao mới sắp được hé lộ]

 

Trong màn hình, mọi người chỉ thấy Khương Đào cầm bản ghi chép, cười híp mắt nói: “Tiếp theo, mời các vị chạy với tốc độ nhanh nhất của mình. Nếu vị nào chạy sau cùng thì có thể bị ăn đó nha~]

 

Theo từng lời nói thốt ra, biểu tình và thần thái của cô cũng xảy ra biến hóa tương tự. Cho dù là cách một cái màn hình nhưng mọi người vẫn có thể cảm nhận được cái khí thế đáng sợ phát ra từ trên người cô.

 

Mà thành viên đội Lam đang đối mặt trực tiếp với cô lại càng được cảm thụ một cách chân thật hơn nữa.

 

Rất nhanh, trong sân vận động đã vang lên tiếng ma khóc sói tru của thành viên đội Lam. Khương Đào giống như một con báo săn tao nhã đang chạy theo đàn cừu nhỏ đáng thương trước mặt.

 

Hình ảnh một lần nữa trở nên vừa khôi hài vừa kinh khủng.

 

[Hahahahaha]

 

[Mặc dù đội Lam rất thảm, nhưng thật xin lỗi, tôi vẫn không nhịn được hahahahahahaha]

 

[Bí quyết đoạt cup là khát vọng sống, có bị bệnh không vậy? Xin đính chính là hoàn toàn không có bệnh nha!]

 

[Năm đó tôi không thi đậu vào Thanh Bắc* cũng là vì thiếu một người như Khương Đào. Nếu cô ấy nói với tôi, không thi đậu sẽ bị ăn, tôi nhất định có thể thi đậu rồi (icon đầu chó)]

 

*Viết tắt của đại học Thanh Hoa và đại học Bắc Kinh, hai trường đại học hàng đầu Trung Quốc.

 

[ĐM, vừa nãy tôi thật sự bị dọa hết hồn luôn ấy. Cái khí thế trong nháy mắt đó đúng là quá kinh người]

 

[Không phải Khương Đào đang ở trong đoàn phim Lăng Tiêu Ký à? Nghe nói cô ấy vào vai một con mãnh thú, vừa nãy là đang diễn đúng không]

 

Mê Truyện Dịch

[Kỹ thuật diễn quá đỉnh! Vốn dĩ tôi không hứng thú với loại đại IP này lắm, bây giờ cũng bắt đầu có chút mong đợi Lăng Tiêu Ký rồi đó]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đoạn cuối của video nhật ký là cảnh đội Lam cùng nhau ăn thịt nướng để chúc mừng.

 

Tuy nói, trong quá trình huấn luyện, mọi người vừa sợ hãi vừa cực khổ là thật, nhưng cuối cùng niềm vui khi đoạt được chức vô địch cũng là thật.

 

Mọi người đều thật lòng thật dạ, vây quanh Khương Đào, nói:

 

“Lần này, nếu không phải bị đội trưởng ép buộc, tôi cũng không biết mình có thể chạy nhanh như vậy đâu! Từ nay về sau, tôi sẽ cố gắng tập chạy bộ!!”

 

“Mặc dù trong lúc huấn luyện, ngày nào tôi cũng cảm thấy mình sẽ c.h.ế.t, ấy mà không ngờ tôi lại có thể kiên trì đến cuối. Hahahaha, trước kia, khi luyện tập thể thao tôi toàn bỏ dở giữa chừng, lần này cảm ơn đội trưởng nhiều lắm. Sau này tôi phải lưu hình của đội trưởng vào điện thoại mới được. Cứ hễ khi bản thân lười biếng không muốn vận động, tôi sẽ mở ra nhìn một chút, vậy là có động lực ngay.”

 

“Tôi cũng vậy. Tôi vẫn luôn không thành công trong việc giảm cân, không ngờ chỉ trong mấy hôm nay mà đã giảm được năm cân rồi! Tôi cũng phải dùng hình của đội trưởng để khích lệ mình, nói không chừng có thể gầy xuống!”

 

...

 

Cuối cùng, ống kính chuyển hướng về phía Trình Kiệt.

 

Anh ta khẽ ho một tiếng, dường như có chút cẩn trọng nói: “Tôi... cũng vậy. Đại hội thể thao lần này đã khiến tôi tìm lại bản thân mình trước đây.”

 

“Cảm ơn cô, đội trưởng!”

 

Khương Đào ăn một xâu thịt bò rồi mới bình tĩnh trả lời: “Không cần khách khí.”

 

“Nhưng tôi cũng sẽ không bởi vì anh cảm ơn tôi mà quên một tuần cơm anh thiếu tôi đâu đấy.”

 

Trình Kiệt: “!!!”

 

[Hahahahahaha]

 

[Trình Kiệt: Chung quy là tôi đã phó thác sai người rồi!]

 

[Trình Kiệt: Không thiết sống.jpg] X3

 

[Vốn dĩ tôi sắp khóc rồi, kết quả câu nói kia của chị Khương đã kéo tôi lại, hại tôi cười nước mắt nước mũi tèm lem]

 

[Đến đây là hết rồi hả!! Đừng mà!! Tôi còn muốn xem Trình Kiệt mời Khương Đào ăn cơm nữa!!]

 

Chẳng ai nghĩ tới, đoạn video nhật ký vô thưởng vô phạt lại có thể khiến cụm từ #Khương Đào mãnh thú# leo thẳng lên hotsearch, nhân tiện còn bonus thêm cho Lăng Tiêu Ký một đợt quảng cáo.

 

Bên phía phim Lăng Tiêu Ký mừng rỡ, cái loại danh tiếng từ trên trời rơi xuống này, không nhận thì phí.

 

Vì thế, thuận theo đề tài này, đoàn phim Lăng Tiêu Ký đã làm marketing một trận.

 

Vào lúc này, cũng không biết là ai đã “phơi bày” nhóm báo cáo còn sống của đám người Thiệu Tắc Mặc ra ánh sáng.

 

Nhìn vào từng cái báo cáo vẫn còn tại thế “đẫm máu” kia, có vẻ như người trong nhóm đều cảm nhận được niềm vui khi mỗi ngày trôi qua, mình vẫn còn sống.