Tất cả mọi người: “…”
Nháy mắt bầu không khí hóa thành hư ảo, chỉ còn lại sự cạn lời.
Đồng Đồng đỡ trán.
Trước khi Khương Đào tới Giang thành, đã sưu tập ở trên Weibo các chỗ ăn ngon.
Các fans sôi nổi hiến kế, cô không chút chậm trễ, tới Giang thành liền mở ra hành trình ăn ăn ăn.
Nếu không phải sợ tới không kịp thời gian trang điểm, cô thật sự muốn đi hết một lần tất cả chỗ mà fan giới thiệu.
Chỉ có điều mặc dù là tới thời gian trang điểm rồi,cô cũng không quên được những mỹ thực chưa kịp ăn, liền bảo trợ lí đi mua đem về.
Đồng Đồng kinh hồn bạt vía nhìn Khương Đào trong bộ đồ lễ phục đắt đỏ ngồi ăn đồ om.
Nếu mà bị b.ắ.n một chút nước súp lên thôi, cả bộ đồ này coi như hỏng, bọn họ phải tự mình bồi thường, tổn thất một đống tiền đó.
Cô ấy vội vàng nói: “Chị, trước tiên cởi lễ phục ra rồi lại ăn nhé?”
Cô ấy vừa nói xong, Khương Đào liền ngừng lại.
Đồng Đồng sững người.
Trước mặt đồ ăn, từ trước đến nay Khương Đào chưa hề nghe lọt tai lời nào khác.
Ai mà biết Khương Đào chỉ lạnh lùng đáp.
“Cái này không đúng.”
Đồng Đồng ngẩn người tiếp.
Khương Đào đã đứng dậy: “Báo cảnh sát!”
“Lái xe, chúng ta đi Sùng Phúc Lâu!”
Đồng Đồng bị dọa nhảy lên: “Sao… sao mà lại muốn báo cảnh sát?”
Khương Đào cầm lấy áo khoác lông vũ khoác lên người nói: “Trong đồ ăn có độc.”
Đồng Đồng: “!!!”
Đến khi xe đã rời khỏi khách sạn, Đồng Đồng vẫn chưa phản ứng kịp: “Sao…sao lại có độc?”
Người đại diện đã bị dọa cho mặt mũi trắng bệch: “Chị Khương, không phải em, cái gì em cũng chưa làm…”
Mặt Khương Đào hoàn toàn không còn nét ung dung thong dong thường ngày, biểu tình vô cùng nghiêm túc: “Không phải cậu, độc này bỏ vào được một khoảng thời gian rồi, chắc chắn là vấn đề ở Sùng Phúc Lâu.”
Đồng Đồng hoảng hốt đáp: “Ở Sùng Phúc Lâu?”
Sùng Phúc Lâu là nhà hàng có tiếng ở Giang thành, đồ om đặc biệt nổi tiếng, mỗi ngày sẽ đều có rất nhiều du khách nghe danh mà đến, cũng là một quán rất nổi tiếng trên mạng của Giang thành.
Mà hiện tại đúng lúc là giờ cơm, nếu thật sự đúng là đồ om có vấn đề, vậy không phải có biết bao nhiêu người sẽ xảy ra chuyện sao!
“Nhưng, nhưng nếu là như vậy, chúng ta báo cảnh sát là được rồi, chị không cần phải đích thân tới đó đâu.”
Khương Đào lắc đầu.
Lần này cô tới Giang thành, có rất nhiều Thao Thiết cũng đi theo, nói muốn cùng cô thưởng thức đồ ăn ngon.
Mê Truyện Dịch
Trước đó cô có đăng Weibo là đang đợi đồ om, còn có nhiều Thao Thiết bình luận, nói cũng muốn đi nếm thử.
Khương Đào đã từng nói sẽ bảo vệ các Thao Thiết nhỏ của cô, nhất định nói được làm được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đồng thời, cô ghét nhất cái loại hành vi chà đạp lên đồ ăn này.
Mặc kệ là ai làm, cô cũng muốn tự tay lôi kẻ đó ra.
Tài xế nghe cuộc trò chuyện của bọn họ cũng biết tính nghiêm trọng của vấn đề, lập tức lấy tốc độ nhanh nhất tới Sùng Phúc Lâu.
Lúc này, ngoài trời đang lất phất mưa phùn.
Khương Đào chuẩn bị muốn đi xuống.
Đồng Đồng vội hô lên: “Chị quên thay đồ rồi!”
Khương Đào cúi đầu, mới phát hiện trên người vẫn đang mặc bộ lễ phục kia.
Nhưng hiện giờ thời gian rất gấp rồi.
Cô túm váy lên, chui ra khỏi xe.
Thời điểm này đúng là lúc Sùng Phúc Lâu đông khách, khách ngồi kín chỗ.
Sự xuất hiện của Khương Đào, tức khắc thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Trong đám người truyền tới chút rối loạn.
“Thật đẹp quá…Tiên nữ sao?”
“Hình như là Khương Đào!”
“Sao Khương Đào lại ở chỗ này?”
“Chắc tới đây ăn đồ om á, hahahahaha.”
“AAAAAAAAAAAAA!! là Khương Khương!! Ôi mẹ ơi con sắp thở không nổi rồi!!”
“Thật sự là Khương Khương đó!! Cô ấy đẹp quá hu hu hu hu!! Trời ơi!! Vận may của chúng ta có phải quá tốt rồi không?”
Khương Đào quét mặt nhìn trên bàn của tất cả mọi người, hầu như mỗi bàn bàn nào cũng gọi đồ om.
Sắc mặt cô nghiêm trọng.
“Mọi người tạm thời đừng ăn, tôi thử rồi, đồ om hôm nay không được tốt cho lắm.”
Sống trên đời này lâu như vậy rồi, cô cũng biết được không ít chuyện.
Ví dụ như lúc này đây, tuyệt đối không thể gây rối loạn, phải đợi cảnh sát tới kiểm soát khống chế hiện trường.
Quả nhiên, cô vừa nói xong.
Không ít người đều đặt đũa xuống.
Suy cho cùng, danh tiếng Khương Đào thích ăn uống đã truyền khắp internet.
Cô ấy nói đồ ăn có vấn đề, vậy chắc chắn là có vấn đề.
Lúc này, quản lí của Sùng Phúc Lâu cũng đi tới.
Ông ta vừa nhận được điện thoại của cảnh sát, biết đồ ăn của nhà hàng có khả năng đã xảy ra vấn đề.
Thế là, ông ta ngay tức khắc dừng đưa đồ ăn giao bên ngoài, thu hồi tất cả những đơn đã giao, vừa vặn gặp lúc Khương Đào xông vào, lập tức nhân cơ hội xin nhận lỗi, để phục vụ mang đồ ăn trên bàn xuống.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên truyền tới âm thanh vật nặng ngã xuống đất.
Là một vị thực khách lớn tuổi miệng sùi bọt mép ngã xuống.