“Trọng điểm là, cô ta vậy mà lại mặc lễ phục của nhãn Z đi, cũng không biết đoàn đội cô ta nghĩ thế nào, để người đi như vậy, điên rồi sao…..”
Trong lòng Tô Anh Tuyết vui vẻ, trên mặt lại giả bộ là một dáng vẻ đau lòng: “ Cô ấy như vậy, nhãn hàng có phải sẽ không vui không?”
Người đại diện: “Đó là đương nhiên rồi, anh nghe nói bộ lễ phục này là chủ đạo của nhãn Z năm nay, bị cô ta chà đạp như thế, chắc chắn sẽ đưa cô ta vào danh sách đen.”
“Đã vào danh sách đen của nhãn Z, những tài nguyên thời trang khác của cô ấy nhất định sẽ bị ảnh hưởng, phỏng chừng lần này sẽ triệt để bị đá ra khỏi giới thời trang rồi.”
Tô Anh Tuyết cười nhẹ: “Thật đáng tiếc cho chị Khương Đào nha, không dễ dàng gì có được cơ hội lần này……”
Cô ta còn chưa nói xong, Kỷ Thanh từ bên ngoài đi vào.
Tô Anh Tuyết lập tức thu hồi ý cười trên mặt, đi qua nghênh đón: “Anh Kỷ Thanh, anh làm sao vậy?”
Vẻ mặt Kỷ Thanh cực kỳ nghiêm túc.
Lúc nãy trợ lý phòng làm việc của anh ta gọi điện thoại, nói bọn họ ăn đồ ăn ở Sùng Phúc Lâu, bị ngộ độc nhẹ, hiện tại đang ở bệnh viện rửa ruột.
Bọn họ còn nói, thật may Khương Đào tới kịp thời, ngăn bọn họ lại, bằng không tình hình nhất định sẽ còn nghiêm trọng hơn.
Tâm tình Kỷ Thanh liền có chút phức tạp.
Nhất là vừa rồi ở ngoài cửa, nghe thấy người đại diện của Tô Anh Tuyết cười trên nỗi đau của người khác, Khương Đào mặc lễ phục của nhãn hàng Z chạy tới.
Cô chắc chắn là vừa phát hiện có vấn đề liền cấp tốc chạy tới, thậm chí không kịp thay lễ phục ra.
Người như vậy, thật sự có thể ở trường quay bắt nạt Tô Anh Tuyết sao?
Còn nữa, ác ý của người đại diện Tô Anh Tuyết đối với Khương Đào lớn như vậy, Tô Anh Tuyết lại không hề có ý định can ngăn.
Đây vẫn còn là Tô Anh Tuyết điềm đạm lương thiện trong kí ức của anh ta sao?
Trong lòng Kỷ Thanh thật sự loạn rồi.
Tô Anh Tuyết thấy Kỷ Thanh không nói gì, trong lòng có chút hoảng loạn.
Cô ta ở trước mặt Kỷ Thanh, đều là dáng vẻ điềm đạm lương thiện.
Nhưng vừa rồi quên che giấu, cũng không biết anh ta đã nghe được bao nhiêu rồi.
Chỉ là cô ta mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng trên mặt mảy may không lộ chút gì, dịu dàng hỏi: “Anh Kỷ Thanh, sắc mặt của anh không tốt cho lắm, có phải dạo này quá mệt rồi không, em cùng anh vào phòng nghỉ ngơi một lát nhé.”
Mê Truyện Dịch
Nhưng mà Kỷ Thanh lại né tránh cánh tay của cô ta: “Không có chuyện gì, phòng làm việc của anh xảy ra chút chuyện, lát nữa anh phải đi xử lý một chút, đoán chừng không thể nhìn em đi t.h.ả.m đỏ rồi.”
Nội tâm Tô Anh Tuyết trầm xuống.
Cô ta nắm chặt tay, lộ ra nụ cười vẻ quan tâm lại kiên cường nói: “Được, chuyện của anh Kỷ Thanh quan trọng hơn, em không sao đâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Kỷ Thanh nghe cô ta nói như vậy, trong lòng cũng có chút áy náy.
Nhưng giờ phút này, anh ta không thể giống như trước kia một lòng một dạ an ủi cô ta, liền qua loa một tiếng rồi quay người rời đi.
Anh ta đi rồi.
Sắc mặt của Tô Anh Tuyết trở nên rất khó coi.
Nhưng cô ta không dám phát tác với Kỷ Thanh, suy cho cùng cô ta vẫn phải nhờ sự giúp đỡ của Kỷ Thanh trong giới thời trang.
Thế là cô ta đem tất cả phẫn nộ đều trút hết lên người Khương Đào.
Cô ta nâng mắt nhìn người đại diện, c.ắ.n răng nói: “Mua thủy quân, đem chuyện kia dứt khoát làm lớn lên cho em!”
“Khiến Khương Đào cút khỏi giới thời trang!”
_...
Kỷ Thanh vội tới bệnh viện.
Nhân viên phòng làm việc của anh ta đã rửa ruột xong, hiện tại đang nằm trong phòng bệnh truyền nước.
Ngoại trừ bọn họ, trong phòng bệnh vẫn còn những người bệnh khác, đều từ Sùng Phúc Lâu tới.
Từ miệng của bọn họ, Kỷ Thanh cũng biết được khái quát câu chuyện.
Hóa ra là một người đầu bếp của Sùng Phúc Lâu, vì đ.á.n.h bạc nợ một khoản tiền lớn, sau đó vỡ nợ, sinh ra tâm lí muốn báo thù xã hội.
Anh ta biết được camera giám sát ở phòng bếp bị hư rồi, nhân lúc không có ai, liền cầm t.h.u.ố.c độc bỏ vào nước sốt.
May mắn Khương Đào phát hiện nhanh, kịp thời chạy tới.
Mới có thể bảo vệ mạng sống của mọi người.
Kỷ Thanh nghe lời cảm kích của mọi người đối với Khương Đào, nghĩ lại bản thân đã từng hiểu lầm cô, lòng càng thêm hổ thẹn.
Anh ta ra khỏi phòng bệnh, lại nhìn thấy ở đằng trước một thân ảnh quen thuộc.
Là Khương Đào!
Anh ta vội vã chạy qua.
Khương Đào là bị phía cảnh sát đưa tới bệnh viện.
Mặc dù cô đã nói bản thân mình không hề trúng độc, nhưng viên cảnh sát kia và Đồng Đồng vẫn không yên tâm, nhất quyết kéo cô tới bệnh viện kiểm tra một lần, xác định thật sự không có chuyện gì mới buông tha.
Viên cảnh sát cảm kích nói với Khương Đào: “Cô Khương, vô cùng cảm ơn cô, nếu cô không kịp thời cảnh giác, còn không biết sẽ gây nên bao nhiêu nguy hại, cũng tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với xã hội…”