Nếu mọi người ai cũng không làm gì cả, thì còn có cái gì để xem.
Đường Ngữ Hạ giơ tay: “Tôi có thể hát và nhảy.”
Đổng Hiển Hoành: “Hay là, tôi đ.á.n.h quyền?”
Thịnh Hi Bạch: “Tôi biết nhảy hip-hop, còn biết rap một chút.”
Hà Nhiễm Nhiễm cũng nói: “Trước đây tôi có diễn một vai, từng học hát hí khúc, chỉ là không quá chuyên nghiệp…”
Tất cả mọi người đều có công việc rồi, chỉ còn dư lại Khương Đào.
Khương Đào có hơi đau đầu, bởi vì hiển nhiên cô không có tài nghệ gì cả.
Đường Ngữ Hạ lập tức nói: “Không sao đâu, bữa trưa nay là cậu ra sức giúp, chỗ ở buổi tối để chúng tớ lo.”
Những người khác cũng sôi nổi gật đầu.
Nhưng trong lòng Khương Đào hiểu rõ, chỉ có cô muốn “Bữa cơm thịnh soạn” cuối cùng.
Nếu không phải bởi vì cô, thật ra bọn họ có thể giống Dương Trinh, trực tiếp dùng điểm đổi phòng.
Nên cô không từ chối ý tốt của mọi người, nhưng cũng không dự định hoàn toàn dựa vào bọn họ.
Cô hỏi đạo diễn Trâu: “Chủ đề chương trình của chúng ta là làm công, làm công thì sẽ bao ăn bao ở đúng chứ?”
Đạo diễn Trâu gật đầu.
Khương Đào đối với mấy việc này rất có kinh nghiệm, thế là bèn nói ngay: “Vậy tôi sẽ đi làm công.”
Đạo diễn Trâu đã sớm có chuẩn bị, đưa ra bảng giá: “Đến công xưởng gần nhất, phí xe hết 50 điểm một người.”
Khương Đào lập tức thu hồi ánh mắt: “Để tôi tìm loanh quanh gần đây vậy.”
[Ha ha ha ha ha, điểm không thể đổi, cả đời này cũng không thể đổi]
[Đạo diễn Trâu nghĩ có thể moi điểm từ trong tay Khương Đào sao, quá khó luôn đó]
Khương Đào ngẩng đầu nhìn bốn phía.
Vị trí hiện tại của bọn họ là trung tâm thành phố Thâm Quyến, bốn phía đều là các tòa nhà cao tầng, trung tâm thương mại xa hoa và nhà hàng năm sao.
Sau đó ánh mắt của cô chuẩn xác nhắm về phía nhà hàng năm sao.
Lúc này đạo diễn Trâu căng chặt da đầu.
Vội vàng bổ sung: “Không được quét mặt*, hoặc thiếu nợ tiền phòng khách sạn, nếu không đều tính là phạm quy.”
*Là tên gọi chung của công nghệ nhận dạng sinh trắc học khuôn mặt, tức là quá trình xác định danh tính thông qua công nghệ nhận dạng khuôn mặt. Hiện nay nhận dạng khuôn mặt được áp dụng tương tự như máy quét thẻ tín dụng và máy chấm công bằng vân tay được sử dụng trong quá khứ.
Khương Đào thật thà nói: “Tôi mà sẽ làm mấy loại chuyện đó sao? Tôi là người tôn trọng quy tắc nhất đó!”
Đạo diễn Trâu: “…”
Cô tự đặt tay lên n.g.ự.c nói thật với lòng mình lần nữa xem?!
Khương Đào ưỡn n.g.ự.c ngẩng cao đầu bước vào nhà hàng, trực tiếp tìm người phụ trách nhà bếp.
“Xin chào, tôi tới ứng tuyển nhân viên thử đồ ăn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đối phương hỏi: “Cô có chứng chỉ đầu bếp không? Trước đây đã có kinh nghiệm thử đồ ăn chưa?”
Khương Đào: “Không có chứng chỉ đầu bếp, nhưng tôi đã thử qua các món ăn của Sư Văn Thanh, Dương Thúc Vinh, Từ Văn Xương…, nhiêu đó kinh nghiệm đủ không?”
Cô nói xong, còn lấy ra mấy bức ảnh chụp lúc trước.
Đối phương: “!!!”
“Quá đủ luôn! Cô có yêu cầu gì về tiền lương không?”
Đạo diễn Trâu: “!!!”
Hot search weibo.
#Thảo luận tính quan trọng khi có một tài nghệ#
Nhấp vào, hai màn hình video.
Bên trái, là Đường Ngữ Hạ và những người khác đang ra sức biểu diễn để đổi lấy tiền phòng.
Bên phải là Khương Đào nhận lời mời làm nhân viên thử đồ ăn, đổi lấy bữa tối và phòng ở của khách sạn năm sao.
[Hahahaha xin lỗi đạo diễn Trâu, nhưng xem biểu hiện cả quá trình, thực sự quá là buồn cười]
[Tuy Đạo diễn Trâu nói không được làm Vua Dạ dày* để kiếm cơm, nhưng không có nói không thể làm nhân viên thử đồ ăn để kiếm tiền phòng (Đầu chó)]
[*]Dạ dày vương: (大胃王) hay blogger ăn uống (Food blogger), Mukbang đồ ăn
[Có tài nghệ quả nhiên đến chỗ nào cũng đều ăn ngon]
[Chị Khương cho tôi một bài học]
[Tôi cho rằng tôi đang xem show thực tế, thực ra là đang lên lớp môn khuyến học]
[Xin lỗi, tôi xem show xong phải đi đọc giáo trình!!!]
[Hiện tại mức trần nghề tay trái của các nữ minh tinh đều cao như vậy sao?!]
[Hahahaha, Đây là show thực tế hài hước gì vậy tôi muốn xem!!!]
Một số cư dân mạng không biết rõ sự thật ấn vào, tuy không biết rõ tình huống trước đó là gì, nhưng cũng chút nữa bị nhóm so sánh này chọc cười c.h.ế.t, ào ào vào xem phát sóng trực tiếp của chương trình “Thôn trang của chúng ta”.
Số người xem phát sóng trực tiếp lại tăng lên lần nữa.
Mọi người đều thích thú tham gia biển vui vẻ này.
Lúc này, Khương Đào đã gọi điện thoại cho đám người Đường Ngữ Hạ, bảo bọn họ đi qua.
Năm người thoải mái nằm trên chiếc giường lớn của khách sạn năm sao.
Tuy không phải mọi người chưa từng ở khách sạn năm sao bao giờ, nhưng không có lần nào thoải mái như lần này!
Đạo diễn Trâu đã bó tay rồi.
Quá khó, thực sự quá khó rồi!
Mà chính tại lúc này, Dương Trinh gọi video đến.
Mê Truyện Dịch
Dương Trinh ở đầu bên kia video, người ở trong một căn phòng bé xíu, chỉ có mười mấy m2.