Nhưng mà, bộ phim này ông thế mà lại không hề có chút khó khăn trong việc thoát vai, quay sắp được một tháng rồi, lại không hề liên hệ với bác sĩ Tằng dù chỉ một lần.
Quản lý thấy đầu bên kia ông không nói gì, đột nhiên hoang mang: “Thầy Phó, ông không sao chứ? Nếu không tôi vẫn cứ dẫn bác sĩ Tằng tối nay ngồi máy bay đến nhé!”
“Không cần”, Phó Yến Phi tỉnh táo lại: “Tôi không sao.”
Quản lý vẫn còn chưa yên tâm: “Tôi thấy bộ phim này, tâm lý của nhân vật Chu Hoài Bình vừa kiềm nén mà còn thâm sâu, nếu như ông chìm sâu vào đó, sợ rằng rất khó để thoát ra, lúc trước không phải cũng từng trải qua chuyện như vậy rồi sao? Ông đừng có mà không quan tâm!”
Bà ấy nói như vậy, Phó Yến Phi cũng ý thức được cái gì đó.
Lúc trước ông không nghĩ đến các khía cạnh khác.
Hiện tại nghĩ lại, hình như mỗi lần chỉ cần Khương Đào chạm vào ông, mấy cái cảm xúc cuộn trào đó hình như đều bị rút đi vậy.
Loại chuyện này quá là khó tin.
Cho dù là hiện tại, ông cũng không thể tin nổi.
Lúc này, ông lại nhớ đến lời nói ý ở trên mặt chữ của Thẩm Chi Diễn.
Chuyện này xem ra Thẩm Chi Diễn biết được.
Ông cúp điện thoại của quản lý, lại gọi video cho Thẩm Chi Diễn, đợi một lúc mới kết nối được.
Vẻ mặt của Thẩm Chi Diễn có chút tiều tụy.
“Thầy Phó, thầy tìm tôi có chuyện gì vậy?”
“Chi Diễn”, Phó Yến Phi ngập ngừng một chút: “Tiểu Khương có thể bình ổn cảm xúc của tôi, làm cho tôi thoát vai, chuyện này cậu đã biết trước rồi có đúng không?”
Thẩm Chi Diễn khẽ cười: “Đúng vậy.”
Anh thừa nhận quá thẳng thắn, Phó Yến Phi ngược lại không biết nên hỏi gì nữa.
Thẩm Chi Diễn nói: “Thầy đừng lo lắng, tôi đã đặc biệt xác nhận, tuy rằng cô ấy rút đi cảm xúc nhưng sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì đối với cơ thể thầy.”
“Tôi không lo lắng cái gì cả”, Phó Yến Phi nói: “Nhân phẩm của tiểu Khương như thế nào, tôi còn không biết sao? Hơn nữa cũng may có con bé, tôi trước giờ chưa bao giờ được diễn thỏa thích như vậy, cái này còn tốt hơn so với bác sĩ.”
“Sau này nếu như cậu tìm tiểu Khương đóng phim gì thì cũng để lại cho tôi một vai, lớn nhỏ tôi đều không ngại, tôi không phải là vì năng lực hấp thụ cảm xúc của con bé, loại lời này cậu đừng nói linh tinh trước mặt con bé, tránh cho con bé suy nghĩ nhiều, coi tôi như người ngoài…”
Thẩm Chi Diễn: “...?”
Nói như vậy giống như tôi là người ngoài đó?
Phó Yến Phi hỏi rõ ràng cũng không xoắn xuýt nữa.
Quay sang quan tâm Thẩm Chi Diễn: “Cậu gần đây thế nào? Đạo diễn Trần yêu cầu nghiêm khắc, cơ thể của cậu vẫn chịu nổi chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Thầy yên tâm, tôi vẫn tốt.”
Thẩm Chi Diễn và Phó Yến Phi nói chuyện một lúc mới cúp điện thoại.
Đồ ăn trên bàn đã sớm nguội lạnh.
Đây là món ăn mà Đỗ Sùng đặc biệt mời bếp trưởng của nhà hàng năm sao đến, dùng tốc độ nhanh nhất để đưa đến trước mặt anh.
Nhưng thực ra món ăn ngon hay không ngon đối với anh mà nói không khác nhau là mấy.
Đều chỉ là miễn cưỡng bản thân ăn mà thôi.
Duy nhất khiến anh có h*m m**n ăn uống chỉ có Khương Đào.
Thẩm Chi Diễn thở dài một hơi lại cho thức ăn vào lò vi sóng hâm nóng.
Sau đó mở phần mềm video ra, tìm thấy video edit Khương Đào ăn.
Gần đây anh đều dùng cách này để ép bản thân ăn.
Chỉ đáng tiếc, video dù có thế nào cũng không sinh động bằng người thật.
Thẩm Chi Diễn nhíu mày, khó khăn nuốt thức ăn vào trong, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì lập tức đẩy hộp thức ăn ra xa nhất, không liếc lấy một cái.
Từ trước đến giờ anh chưa từng trải nghiệm cảm giác ăn cơm bình thường, không biết đồ ăn hóa ra có thể là mỹ vị.
Lúc đó anh còn có thể nhịn được.
Mê Truyện Dịch
Nhưng thực sự trải qua rồi mới biết, cái gì gọi là từ nghèo sang giàu thì dễ mà từ giàu sang nghèo thì vô cùng khó.
Lần đầu tiên anh có chút hối hận.
Sớm biết như vậy thà đi đoàn làm phim “Lưới Trời” tiếp tục là diễn viên khách mời, dù thế nào cũng có thể ăn no được mấy bữa.
Nói thật, hiện tại anh có chút ngưỡng mộ Phó Yến Phi rồi.
Từ sau khi biết Khương Đào có thể hấp thụ được cảm xúc, Phó Phi Yến cũng ngày càng to gan hơn.
Lúc trước ông sợ bản thân quá lún sâu vào vai diễn, ít nhiều cũng sẽ giữ lại mấy phần cảnh giác, lúc sau này khi ông xem lại, vẫn cảm thấy kỹ thuật diễn của mình còn vài chỗ thiếu sót, vô cùng tiếc nuối.
Hiện tại có Khương Đào bảo đảm cái này, ông không chút lo lắng, chuyên tâm nhập vai, đóng góp kỹ thuật diễn tuyệt vời trước nay chưa từng có.
Khiến cho người đạo diễn là Bạch Khấu đây đều cảm thấy bộ phim này quay quá dễ dàng rồi.
Diễn viên hoàn toàn không cần cô ta lo lắng.
Mỗi cảnh quay của Phó Yến Phi đều khiến cô ta đập bàn kêu tuyệt, mỗi một cảnh đều tràn đầy cảm xúc, kỹ thuật diễn khiến người ta xúc động.