Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 213: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Vận động viên phụ trách làm trọng tài thổi còi, Khương Đào và Tần Ngộ cùng lúc nhảy vào trong nước.

 

“Hiện tại chúng ta có thể thấy, tư thế nhảy vào nước của tuyển thủ Tần Ngộ rất đúng chuẩn, xem ra giống như là anh ấy đã từng trải qua tập luyện chuyên nghiệp, anh Tần đúng thật không hổ là người đàn ông gợi cảm nhất giới giải trí, mặc áo vào thì gầy, cởi áo ra thì có thịt, nhìn bóng lưng này, nhìn cơ bắp trên cánh tay này, vèo…”

 

“Sau đó chúng ta hãy nhìn sang tuyển thủ Khương Đào, Khương Đào…Khương Đào…Hả?! Khương Đào đã đến đích rồi!!”

 

Tần Ngộ duy trì nhịp độ, tập trung bơi về đích ở phía trước.

 

Hôm nay anh ta bơi vô cùng thuận lợi, cho dù là tư thế hay góc độ nhảy xuống nước, hay là mỗi một động tác bơi đều vô cùng trôi chảy tự nhiên.

 

Tần Ngộ rất tự tin.

 

Với tốc độ này của anh ta, cho dù có gặp vận động viên chuyên nghiệp thì cũng có khả năng chiến thắng.

 

Anh ta gần như dùng tốc độ nhanh nhất của mình, cơ thể chìm nổi ở trong nước.

 

Nhưng mà ở trong mắt khán giả trên bờ chỉ còn lưu lại sáu chữ.

 

– Càng nỗ lực, càng đau lòng.

 

Đợi đến khi Tần Ngộ đến đích, từ trong nước nhô lên, thách thức nhìn sang đường bơi của Khương Đào.

Mê Truyện Dịch

 

Người đâu?

 

Khương Đào nhàn nhã ngồi lên ghế ở bên cạnh bờ, trong tay còn đang cầm cốc trà gừng đường đỏ mà Đoạn Nhạc Nhạc vừa pha cho cô.

 

Trình Kiệt ân cần cầm hoa quả ở trong phòng nghỉ mang ra, đưa cho cô thưởng thức.

 

Tần Ngộ: “!!!”

 

Khương Đào: “Anh thua rồi!”

 

Tần Ngộ: “Tôi không tin!”

 

Tần Ngộ không phải không mời nổi khách một tháng tiền cơm, chỉ đơn thuần cảm thấy không thể tin nổi.

 

Không nói phát huy hôm nay của anh ta, thể lực giữa nam và nữ khác xa nhau, Khương Đào làm sao có thể thắng anh ta được!

 

Nhưng ánh mắt của các khán giả xung quanh lại nói với anh ta rằng, Khương Đào thực sự đã thắng.

 

Tần Ngộ: “…”

 

Anh ta thà rằng tin là Khương Đào bỏ bùa tất cả mọi người cũng không thể tin nổi bản thân lại thua.

 

Người quay phim ở cuối hồ giơ tay lên: “Anh Tần, bên này tôi có quay lại.”

 

Tần Ngộ đi lên bờ, tùy tiện lau nước trên người, cùng đạo diễn đi xem video quay lại.

 

Sau đó anh ta nhìn thấy, Khương Đào giống như cá, hầu như không có ngoi lên thở, “vèo” một cái đã đến được điểm cuối rồi.

 

Tần Ngộ cực kỳ kinh ngạc, bị đả kích xuýt nữa thì không nói lên lời.

 

Những cảnh quay sau đó, cả người anh ta giống như một cái xác không hồn, gần như là đạo diễn ra chỉ thị làm gì thì làm động tác như vậy.

 

Nhưng bộ phận quay phim ở hồ bơi đều quay rất thuận lợi.

 

Tần Ngộ cũng chậm rãi bình tĩnh lại.

 

Không phải chỉ là bơi thua Khương Đào sao? Không sao, chỉ cần rời khỏi hồ bơi thì sẽ không có ai biết cả!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Đợi đến khi quay xong phần nhóm, đạo diễn tuyên bố nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành, mọi người có thể đi ăn cơm, sau đó chuẩn bị ngoại cảnh vào buổi chiều.

 

Tần Ngộ nhớ ra cái gì hỏi đạo diễn: “Phần một mình tôi, không cần quay à?”

 

Đạo diễn:“À, không cần.”

 

“Cuộc thi vừa nãy của anh và Khương Khương, đoạn cuối cùng đó rất tốt, trực tiếp dùng đoạn đó là được rồi.”

 

Tần Ngộ: “!!!”

 

Xử phạt công khai*!!!

 

[*]Trên Internet bên Trung, người ta thường bày tỏ rằng đối phương phải chịu một trạng thái kiểu như một trò chơi trừng phạt nơi công cộng, chẳng hạn như tại một buổi giới thiệu sản phẩm nào đó, chỉ một người có chiều cao rất thấp sẽ được gọi là XX bị xử phạt công khai.

 

Tần Ngộ cảm thấy, hôm nay quả thật là ngày thê t.h.ả.m nhất của anh ta.

 

Khó khăn lắm mới hoàn thành phần quay hôm nay, anh ta mệt mỏi đi xuống hầm gửi xe, vừa hay gặp phải Khương Đào đang gọi điện thoại cho quản lý.

 

“Xong việc rồi, em đến đón chị đi!”

 

“Không vất vả, cái kiểu hoạt động này rất tốt, lần sau có thể nhận cho chị nhiều một chút.”

 

Tần Ngộ: “...”

 

Khương Đào cúp điện thoại, vừa hay nhìn thấy anh ta, nụ cười lập tức trở nên ngọt ngào: “Anh Tần, bữa tối nay của tôi xin nhờ anh rồi!”

 

Tần Ngộ: “...”

 

Tức quá!

 

Buổi tối, Tần Ngộ nhận được hóa đơn mà Khương Đào gửi.

 

“!!!”

 

Cô mời cả nhà hàng ăn cơm à?!

 

Tần Ngộ nhịn đau thanh toán hóa đơn.

 

Lại nhận được điện thoại của cửa hàng 4S gọi đến: “Anh Tần, xe của anh là lái về nhà cho anh hay là để anh tự mình đến lấy?”

 

Tần Ngộ: “...”

 

Nước mắt của anh ta suýt nữa thì rơi xuống.

 

Nếu như mỗi bữa ăn của Khương Đào đều giống như hôm nay, anh ta sợ rằng đến cả bản thân mình anh ta cũng không nuôi nổi, càng đừng nói đến chuyện nuôi xe.

 

Nhân viên đầu bên kia còn đang nhiệt tình hỏi: “Anh Tần, anh Tần, sao anh không nói gì vậy, hay là anh muốn chúng tôi đem xe đến đâu, chúng tôi đều có thể đem đến.”

 

Tần Ngộ nước mắt rưng rưng: “Không cần.”

 

“Xe, lùi lại đã.”

 

Nhân viên: “???”

 

-

 

Khương Đào ở trong khách sạn thoải mái ngủ một giấc, Đồng Đồng đặc biệt đặt vé cho cô quay về đoàn làm phim vào buổi chiều, thế nên cô còn có thể nghỉ ngơi nửa ngày.