Vì thế tin tức này bùng nổ tức khắc.
Bởi vì biểu hiện trên chương trình “Bạn mau tới đây!” mà Khương Đào mới cứu vớt được chút danh tiếng, trong một đêm đã lập tức quay về vạch xuất phát.
Tất cả tin tức bôi đen thật thật giả giả ngập tràn trên internet.
Tuy rằng cũng có người nghi ngờ chân tướng rốt cuộc là sao, nhưng rất nhanh đã bị quy chụp thành fans của Khương Đào, bị thủy quân và cư dân mạng phẫn nộ tấn công.
【Còn giả bộ phân tích gì chứ, ảnh chụp còn có thể là giả được sao?】
【Suýt chút nữa tôi đã thay đổi cái nhìn với cô ta, quả nhiên ch.ó không đổi được thói quen ăn phân! Buồn nôn!】
【Khương Đào cút khỏi giới giải trí đi!!!】
Trong đó, có một nick Weibo tên “Hi Hi muốn dũng cảm” đã đăng ảnh chụp chung với Khương Đào, chứng minh tối đó Khương Đào là dũng cảm làm việc nghĩa, cứu cô ấy, sau đó đến cục cảnh sát.
Nhưng căn bản không có ai tin tưởng, thậm chí còn có người hoài nghi cô ấy cũng tham gia cái party kia.
Mọi người để lại hàng loạt từ ngữ dơ bẩn dưới Weibo của Khương Đào.
Khương Đào đang ngủ ngon lành bị tiếng đập cửa mãnh liệt làm cho tỉnh giấc.
Cô mở cửa, đập vào mặt là khuôn mặt nôn nóng của Đồng Đồng.
“Chị! Hiện tại trên mạng đang bôi đen chị, phải làm sao bây giờ?”
Khương Đào nhận điện thoại, tùy ý lướt.
Đồng Đồng gấp đến mức khóc: “Bọn họ bị sao vậy! Rõ ràng là chị cứu người, lại bị bọn họ bịa đặt thành thế này!!”
“Còn Lý Hi, cô ấy còn đang ở trong viện! Vậy mà những người đó còn nói muốn g.i.ế.c cô ấy… Quá đáng giận!”
So với cô ấy, phản ứng của Khương Đào rất bình tĩnh.
“Chị biết là ai làm.”
“Hay là chúng ta báo…”
Đồng Đồng sửng sốt một chút, phản ứng lại, “Cái gì? Chị biết ai làm ư?”
Khương Đào tự tin nói: “Ừ.”
Thủ đoạn bôi nhọ của đám thủy quân này quá quen thuộc. Trong truyện, Hàn Tử Hằng chính là dùng cách này để ép c.h.ế.t nguyên chủ.
Đồng Đồng vội vàng hỏi: “Chị có chứng cứ không?”
Khương Đào lắc đầu.
Đồng Đồng nhíu mày: “Không có chứng cứ thì cảnh sát cũng không đi bắt người được…”
“Vậy chúng ta tự nghĩ cách.” Khương Đào nói.
“Chị muốn làm gì?”
Khương Đào cười lạnh: “Chỉ cần ăn hắn, hắn sẽ không thể làm quỷ…”
Đồng Đồng: “…”
Cô ấy vội vàng ôm lấy Khương Đào đang muốn lao ra cửa.
“Chị!!! Bình tĩnh!!”
“Ăn thịt người là phạm pháp đấy!!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khương Đào vừa bực vừa tức giận: “Chỗ mấy người thật phiền phức! Cái này không thể ăn! Cái kia cũng không thể ăn!!”
Đồng Đồng: “…”
Trọng điểm là cái này sao?!
Dưới sự khuyên can của Đồng Đồng, rốt cuộc Khương Đào cũng bỏ đi cái ý định hay ho là ăn Hàn Tử Hằng.
Đồng Đồng cũng tỉnh táo lại.
Cô ấy vỗ đầu một cái, phát hiện ra bản thân nóng vội đến váng đầu, vậy mà quên báo cho công ty.
Loại chuyện này không thể chỉ dựa vào mình cô ấy là giải quyết được.
Thủy quân của đối phương ùn ùn kéo đến, chỉ có công ty ra tay mới có thể đè xuống được.
Vì vậy, cô ấy bảo Khương Đào đợi ở nhà còn mình vội vội vàng vàng chạy về công ty.
Để thuận tiện cho việc liên lạc, cô ấy còn để lại một cái điện thoại, bản thân thì dùng một cái điện thoại dự phòng khác.
Sau khi Đồng Đồng rời đi.
Đầu tiên, Khương Đào vào phòng bếp lượn một vòng, tiêu diệt hơn phân nửa số đồ ăn dự trữ vừa mua hôm qua. Sau đó, cô lại nghiêng ngả trở về phòng khách.
Trên bàn trà, cái điện thoại mà Đồng Đồng để lại vẫn kêu ting ting mãi không ngừng.
Khương Đào tò mò mở ra.
Trong WeChat, những người đã từng hợp tác với Khương Đào đang dồn dập gửi tin nhắn tới.
Đường Ngữ Hạ gửi mười mấy tin nhắn liên tiếp. Nội dung đều là an ủi cô, căm phẫn mắng đám thủy quân và antifan kia.
Cuối cùng...
[Khương Khương, cậu yên tâm. Tớ nhất định sẽ nghĩ cách đòi lại công bằng cho cậu!!]
Mặc dù cách một lớp màn hình, nhưng dường như Khương Đào vẫn cảm nhận được sự ấm áp và quan tâm trong lời nói của cô ấy.
Đơn thuần mà nồng nhiệt.
Khương Đào v**t v* lồng ngực, cảm thấy chỗ này có chút kỳ lạ.
Từ khi được sinh ra, cô vẫn luôn lẻ loi một mình.
Bởi vì bản tính vốn có của Thao Thiết, cuộc đời cô đã định sẵn là không có người thân, không có bạn bè.
Đối với cô, vạn vật trên thế gian chỉ có hai loại, thức ăn và không phải thức ăn.
Tất cả sinh vật đều sợ cô, hận không thể cách cô càng xa càng tốt.
Cho tới bây giờ, dường như không có người nào quan tâm cô, lo lắng cho cô, vì cô mà cố gắng giống như Đồng Đồng, giống như Đường Ngữ Hạ vậy.
Loại cảm giác này thật kỳ diệu.
Trái tim giống như được ngâm trong dòng nước ấm áp. Ngay cả cái bụng không đáy của cô cũng có được sự thỏa mãn trong phút chốc.
Ôm điện thoại ngồi xổm trên sô pha, cô xem tin nhắn của tất cả mọi người một lượt.
Mê Truyện Dịch
Khi thoát ra ngoài, Khương Đào vô tình ấn vào một cái biểu tượng.
Giao diện lập tức nhảy ra một hàng chữ.
[Xin chào streamer* Đồng Anh Tuấn Tiêu Sái Vô Địch, bạn muốn phát trực tiếp bây giờ sao?]