Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 344: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Mà tới Đoạn Nhạc Nhạc và Thẩm Chi Diễn bên này.

 

Đoạn Nhạc Nhạc sắp khóc rồi.

 

Cô ấy chịu sự quản lý của công ty, Thẩm Chi Diễn cũng có cổ phần, cô ấy không muốn cùng ghi hình với ông chủ chút nào hu hu hu hu.

 

Hơn nữa Thẩm Chi Diễn còn có tâm sự, không nói lời nào.

 

[Phốc, nhóm trước là nhóm giáo viên, nhóm này là nhóm lãnh đạo và cấp dưới rồi ha ha ha ha ha]

 

[Động vật xã hội* cảm động sâu sắc]

 

*Động vật xã hội là một từ thông dụng trên Internet, bắt nguồn từ tiếng Nhật し ゃ ち く; ban đầu nó là một thuật ngữ x.úc p.hạ.m để mô tả nhân viên văn phòng, dùng để chỉ những nhân viên làm việc ngoan ngoãn trong công ty và bị áp bức như động vật.

 

[Anh Thẩm hình như có hơi mất tập trung, là do không có Khương Khương bên cạnh sao 23333]

 

Chốc lát hai người nhìn nhau không nói gì, Thẩm Chi Diễn mới lấy lại tinh thần, vội vàng xin lỗi Đoạn Nhạc Nhạc, hỏi: "Cô muốn ra ngoài đi dạo không?"

 

Đoạn Nhạc Nhạc bị bầu không khí này làm cho ngột ngạt từ lâu, vội đáp ứng: "Được được được."

 

Thế là hai người rời khỏi ngõ Thủ Công.

 

Tổ tiết mục ngược lại cũng không giới hạn bọn họ nhất thiết phải ở đâu, thấy thế cũng chỉ có thể đi ra ngoài.

 

Ra khỏi ngõ Thủ Công, Thẩm Chi Diễn liền trực tiếp gọi điện cho Tần Ngộ: "Các cậu đang ở đâu?"

 

Tần Ngộ: "Quán cà phê, cậu hỏi làm gì?"

 

Thẩm Chi Diễn: "Tôi qua đó tìm các cậu."

 

Tần Ngộ: "???"

 

"Còn có thể như vậy?"

 

Thẩm Chi Diễn:" Đạo diễn Kiều có nói là không được đâu, đúng chứ, đạo diễn Kiều?"

 

Kiều Thi Thi: "..."

 

Đối diện với ánh mắt mang theo áp bức của Thẩm Chi Diễn, hai từ "không được" không nói ra được khỏi miệng.

 

Thẩm Chi Diễn liền bảo Đoạn Nhạc Nhạc lên xe: "Đi thôi."

 

[Ha ha ha ha ha ha ha anh Thẩm ngang nhiên làm càn!]

Mê Truyện Dịch

 

[Anh Thẩm đi để nhìn thấy Khương Khương đó, hu hu hu hu hu quả nhiên CP Sinh Khương của tôi là thật!!]

 

[Nhạc Nhạc: Tốt quá rồi, cuối cùng có thể giải thoát rồi!]

 

Tới quán cà phê.

 

Thẩm Chi Diễn vừa vào cửa, Khương Đào như cảm nhận được mà ngẩng đầu.

 

Ánh mắt của hai người dường như va chạm trong không trung.

 

Khương Đào l**m bơ bên khóe môi theo bản năng.

 

Lúc nhìn thấy Khương Đào.

 

Cuối cùng trái tim dập dềnh của Thẩm Chi Diễn dường như cũng đáp xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Môi anh nở nụ cười dịu dàng quen thuộc: "Không ngại ghép bàn chứ?"

 

Sau khi nhìn thấy Khương Đào, gần như cuối cùng Thẩm Chi Diễn lấy lại được tinh thần, bầu không khí cũng được coi như không gượng gạo.

 

Thế là Khương Đào vui vẻ ăn bánh ngọt, ba người còn lại thì nói chuyện câu được câu không.

 

Có Tần Ngộ nói chuyện chọc cười, Đoạn Nhạc Nhạc cũng thả lỏng.

 

Lại nói tiếp, Đoạn Nhạc Nhạc cũng cảm thấy có chút kỳ quái, cô ấy và Thẩm Chi Diễn cũng từng diễn cùng nhau, ấn tượng với anh vẫn luôn là ấm áp lễ độ, không ngờ rằng những lúc riêng tư, khí thế của anh lại mạnh mẽ như vậy.

 

Cũng khó trách, chỉ có Khương Khương mới có thể có lực lượng tương đương với anh, sống chung vui vẻ.

 

Khương Đào nuốt miếng bánh ngọt cuối cùng xuống, không ngờ miếng bánh quá lớn, một chút bơ bị dính lên mặt.

 

Thẩm Chi Diễn theo bản năng lấy giấy ăn ở bên cạnh đưa cho cô, Khương Đào cũng vô cùng tự nhiên nhận lấy, lau đi.

 

Tất cả những động tác thuần thục này dường như đã diễn ra rất nhiều lần.

 

[Đ*m*! Chi tiết này các chị em có nhìn thấy không!]

 

[Thấy rồi thấy rồi! Này cũng quá thuần thục rồi đấy, chắc là xảy ra rất nhiều lần nhỉ!]

 

[Rõ ràng anh Thẩm đang nói chuyện với anh Tần và chị Nhạc Nhạc, sao lại phát hiện trên mặt Khương Khương dính bơ nhỉ]

 

[Fan Cp kinh sợ, nếu không có chuyện này xảy ra, thì không phát hiện còn có chỗ ngọt như thế này!]

 

Mà căn bản đương sự không cảm thấy gì.

 

Khương Đào hơi đầy bụng, liền nói: "Hay là chúng ta đi tìm nhóm chị Tang đi, thuận tiện thảo luận phải làm nhiệm vụ tiếp theo như thế nào."

 

Ba người đều sôi nổi đồng ý.

 

Chỉ có Kiều Thi Thi vẫn đấu tranh: "Các vị, mọi người không thể như vậy! Đây là làm trái quy tắc!"

 

Khương Đào nghi ngờ hỏi: "Phá quy tắc chỗ nào?"

 

Kiều Thi Thi: "Tập này, các bạn đều phải chia tay mà, sao có thể..."

 

Khương Đào càng nghi ngờ hơn: "Chia tay thì không thể liên lạc sao?"

 

Kiều Thi Thi: "...cũng không phải."

 

"Vậy thì là phải rồi!” Khương Đào nhìn Thẩm Chi Diễn một cái, "Hơn nữa, rõ ràng chúng tôi không muốn chia tay mà."

 

[!!!]

 

[Dm dm dm!! Đây là tỏ tình hả! Ngọt quá đi mất!! Tôi nguyện khuất phục trước mẻ đường này!]

 

[Tôi! Fan Cp Sinh Khương! Lúc này có thể cười mỉm được rồi!!]

 

[Hu hu hu, vợ Khương Khương của tôi, em được lắm! Hâm mộ anh Thẩm quá!]

 

[Mặc dù thế nhưng mà, haizz, chỉ có nón xanh là chốn về mãi mãi của anh Tần!]

 

Trái tim của Thẩm Chi Diễn, đã bị câu nói đó của Khương Đào làm cho nổ tung, bay lên trời một vòng, mới đáp trở lại lồng ngực.

 

Một vệt đỏ rực, lan trên vành tai của anh.

 

Anh ho nhẹ một tiếng, dùng tay che khóe miệng đang không nhịn được mà vểnh lên của mình: "Khương Khương nói đúng, chúng ta đi thôi."