Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 382: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Gần như tất cả mọi người đều nhìn vào món thịt nướng Mông Cổ ở chính giữa.

 

Thịt bóng loáng béo ngậy, bên ngoài nướng cháy, khiến người ta vừa nhìn đã vô cùng thèm.

 

Nhưng mà quy tắc thách đấu lại là đấu vật.

 

Khương Đào vui vẻ giơ tay lên: “Để tôi, để tôi!”

 

Sau đó bị Kiều Thi Thi vô tình từ chối: “Vì để công bằng, thách đấu này Khương Khương tuyệt đối không được tham gia.”

Mê Truyện Dịch

 

Khương Đào: “...”

 

Thẩm Chi Diễn an ủi cô: “Không sao, anh giúp em thắng thịt quay.”

 

Khương Đào: “Huhuhu, anh là tốt nhất!”

 

Mọi người đi đến khu vực đấu vật bên ngoài nhà hàng.

 

Đấu vật với bọn họ là một người đàn ông Mông Cổ cao lớn, chỉ nhìn mỗi hình thể đó không, xem ra rất khó để thành công.

 

Kiều Thi Thi hỏi: “Có ai muốn tham gia thách đấu để lấy thịt quay Mông Cổ không?”

 

Thẩm Chi Diễn đứng ra.

 

Tần Ngộ cũng đứng ra.

 

Tần Ngộ hoạt động cổ tay: “Cậu trước hay tôi trước?”

 

Thẩm Chi Diễn đang quan sát người đàn ông Mông Cổ đó, nghe thấy vậy thì nói: “Sao cũng được.”

 

Tần Ngộ nói luôn: “Thế để tôi lên trước cho!”

 

Anh ấy nhảy vào khu vực đấu.

 

Tuy nói về hình thể thì anh ấy gầy yếu hơn so với người ta, nhưng Tần Ngộ ở phương diện thể thao cái gì cũng đã từng thử qua, thế nên vẫn có đủ tự tin.

 

Comment trên màn hình cũng sôi nổi cổ vũ cho anh ấy.

 

Chỉ là cái kiểu đấu vật này, chưa từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, đích thực rất khó, may mà người đàn ông này cũng coi như vô cùng linh hoạt, lại thêm là show tình yêu nên cũng không quá nghiêm túc, nhưng Tần Ngộ cũng tốn rất nhiều công sức mới có thể quật ngã được anh ta…

 

Sau đó anh ấy trực tiếp nằm trên đất thở hổn hển.

 

[Đến cả anh Tần cũng phải khó khăn như vậy, anh Thẩm không phải càng thêm khó sao]

 

[Đó là chắc chắn, anh Tần còn từng luyện tập một ít, anh Thẩm chắc không có kiểu kinh nghiệm này nhỉ?]

 

[Khương Khương của tôi há chẳng phải không được ăn thịt quay à?]

 

Trước lúc Thẩm Chi Diễn chuẩn bị đi vào, Khương Đào lại kéo tay áo anh: “Không ăn được cũng không sao.”

 

Thẩm Chi Diễn sững sờ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đối với Khương Đào mà nói, đồ ăn quan trọng như thế, cô luôn luôn dùng hết sức trong phương diện ăn uống.

 

Đây vẫn là lần đầu tiên anh nghe thấy cô nói, không ăn được cũng không sao.

 

Khương Đào cố gắng để bản thân không liếc thịt quay, nhỏ giọng nói: “Anh so với thịt quay quan trọng hơn.”

 

Trong lòng Thẩm Chi Diễn vô cùng ấm áp, cô luôn vào lúc lơ đãng nói ra mấy lời khiến cho anh vừa đau xót vừa mềm mại.

 

Thực là không biết nên làm thế nào với cô mới tốt.

 

Anh xoa xoa đầu của Khương Đào: “Yên tâm.”

 

Anh đi vào khu vực đấu vật.

 

Người đàn ông đó nghỉ ngơi một lúc lại tiếp tục ra trận.

 

Nhưng mà ngoài dự đoán của tất cả mọi người, Thẩm Chi Diễn lại biểu hiện vô cùng chuyên nghiệp.

 

Người đàn ông Mông Cổ đó cũng nghiêm túc lại một chút.

 

Tang Linh hơi kinh ngạc: “Anh Thẩm biết đấu vật?”

 

Tần Ngộ nghĩ một lúc: “Tôi nhớ ra rồi, lúc trước hình như cậu ta từng đóng một bộ phim liên quan đến đấu vật, đoán chừng là lúc đó học qua một chút.”

 

Từ Tử Dục hỏi Tần Ngộ: “Anh cảm thấy anh Thẩm có thể thắng không?”

 

Khương Đào vừa quan sát khu vực đấu vật, vừa lén nghe bọn họ nói.

 

Tần Ngộ nói: “Tôi cũng không biết, Thẩm Chi Diễn cái tên quái vật này, vừa học cái gì sẽ biết cái đó, nhưng thể lực gì đó, chắc không thể so sánh được với người đàn ông kia? Đoán chừng sẽ là một cuộc chiến khó khăn.”

 

Khương Đào nắm chặt nắm tay.

 

Chính vào lúc bọn họ nói điều này, cả hai người lại không bị hưởng, đứng nguyên tại chỗ, dùng ánh mắt thăm dò đối phương.

 

Nhiệt độ trong phòng rất cao, Thẩm Chi Diễn lại mặc áo cao cổ dài tay, mồ hôi chảy từ trên má anh chảy xuống bên trong cổ.

 

Mồ hôi chảy qua dấu răng mờ mờ đó, vừa ướt át lại mang theo cảm giác hơi nhói nhói, khiến cho Thẩm Chi Diễn không nhịn được nhớ đến chuyện Khương Đào l**m láp lung tung.

 

Cơ thể anh lắc lư.

 

Người đàn ông Mông Cổ đó tấn công trước.

 

Nhưng không ai ngờ được rằng, Thẩm Chi Diễn lại nghiêng người tránh thoát, trực tiếp tấn công vào phía dưới của đối phương, trận đấu trước anh đã chú ý đến phía dưới của đối phương không được ổn định cho lắm, thế nên cố ý để lộ ra khuyết điểm của mình, khiến anh ta chủ động tấn công, bản thân nhân cơ hội tấn công vào phía dưới của anh ta.

 

Thế là, cuộc đấu mà mọi người vốn cho rằng là khó khăn này, lại bị anh nhẹ nhàng giải quyết như vậy.

 

Đến cả người đàn ông đó ngồi trên đất rồi cũng chưa thể tỉnh táo lại.

 

Thẩm Chi Diễn vươn tay kéo anh ta.

 

Lại không ngờ cơ thể đối phương lại nặng như vậy, cú kéo này kéo cho Thẩm Chi Diễn loạng choạng, đối phương bởi vì duy trì thăng bằng, hoảng loạn kéo lấy tay áo của anh, trực tiếp kéo tay áo và cổ áo của anh xuống.

 

Một tiếng “roẹt” lại trực tiếp kéo rách cả áo của anh ra.