Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 386: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Bắt đầu quay.

 

Kiều Thi Thi đóng vai trò là người dẫn chuyện: “Ở một vương quốc xa xôi, công chúa bị một con rồng to lớn cướp đi, quốc vương và hoàng hậu sau khi phát hiện đã ra thông báo, nếu như có người có thể cứu công chúa quay trở về thì có thể cưới nàng, trở thành phò mã…”

 

Bùi Hàn Dữ và Tô Noãn đóng vai quốc vương và hoàng hậu ngồi ở vị trí cao.

 

Bùi Hàn Dữ nhạt nhẽo đọc lời thoại: “Thông báo đã được đưa ra nhiều ngày rồi, nhưng vẫn chưa có dũng sĩ xuất hiện, ta vô cùng lo lắng cho con gái của chúng ta…”

 

Tô Noãn nắm chặt tay: “ Bệ hạ yên tâm, ta có dự cảm, sắp có dũng sĩ xuất hiện rồi!”

 

Quả nhiên, cô vừa nói lời này, Thẩm Chi Diễn đi ra, tao nhã hành lễ: “Thần đã đọc thông báo, nghe nói chỉ cần có thể cứu được công chúa, là có thể lấy được nàng?”

 

Bùi Hàn Dữ: “Đúng vậy.”

 

Thẩm Chi Diễn: “Thần có thể cứu công chúa, nhưng thần muốn xác định nàng ấy là người thần thích thì mới có thể cưới.”

 

Tô Noãn: “???”

 

Trên kịch bản có câu này à?

 

Thấy Tô Noãn mắc kẹt, Bùi Hàn Dữ tiếp lời: “Ngươi đừng có mà mơ!”

 

Thẩm Chi Diễn xoay người muốn rời đi.

 

Vương tử đi rồi thì còn diễn cái gì?!

 

Tô Noãn vội vàng gọi anh lại: “Không sao, chỉ cần ngươi có thể cứu được công chúa ra, chuyện sau đó chúng ta có thể thương lượng lại.”

 

Bùi Hàn Dữ nén giận, nhưng cũng chỉ có thể nhắm hai mắt lại, mắt không thấy tâm không phiền.

 

Vương tử họ Thẩm vui vẻ đồng ý.

 

Quốc vương không quyền lực không hợp tác, hoàng hậu chỉ có thể tự mình lên, bạn bè trợ giúp đi theo là — Tang Linh và Từ Tử Dục.

 

Ba người xuất phát.

 

Ở trên đường đi, họ gặp hai chướng ngại vật, lần thứ nhất là nữ cướp Đoạn Nhạc Nhạc, nàng ta nói thích Từ Tử Dục nên cướp chàng ta đi.

 

Còn có một lần, là một con gấu Tần Ngộ bị mắc kẹt, sau khi bọn họ cứu nó ra, dưới sự chỉ đường của nó, đã đến được sơn động của con rồng.

 

Bối cảnh mà họ dùng đều là từ công viên giải trí.

 

Tuy rất đơn giản, cốt truyện cũng rất lạ đời, nhưng các diễn viên diễn vô cùng nhập vai, các khán giả cũng xem đến thích thú, thỉnh thoảng còn bị họ chọc cười.

 

[Đạo diễn Kiều, cô vẫn bỏ qua một nhân tố — Cười c.h.ế.t]

 

Đội giải cứu công chúa đã nhanh chóng đến được hang động của con rồng, chỉ là không nhìn thấy con rồng đâu, chỉ nhìn thấy Khương Đào đang mặc đồ công chúa.

 

Thẩm Chi Diễn đi đến trước mặt cô, mỉm cười nói: “Xin hỏi có phải công chúa Khương đúng không?”

 

Khương Đào lười biếng ngước mắt: “Là ta.”

 

Thẩm Chi Diễn: “Bọn ta đến cứu nàng quay về.”

 

Khương Đào: “Ngươi muốn dẫn tay quay về cũng được, nhưng ta có mấy yêu cầu này, ngươi phải thỏa mãn ta.”

 

Thẩm Chi Diễn: “Được.”

 

Khương Đào: “Hai chân của ta không thể chạm đất, thế nên cần có người ôm ta.”

 

Thẩm Chi Diễn: “Không vấn đề gì.”

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Nói xong, anh đi về phía trước, ôm Khương Đào lên.

 

Khương Đào: “...”

 

Cô ho một tiếng tiếp tục nói: “Thứ hai, ta đói rồi, muốn ăn thứ gì đó.”

 

Thẩm Chi Diễn: “Không sao, ta bảo bạn đồng hành của ta giúp nàng tìm đồ ăn.”

 

Khương Đào lại ương bướng chỉ vào Tần Ngộ: “Ta không muốn, ta muốn ăn con gấu đó!”

 

Tần Ngộ: “???”

 

Thẩm Chi Diễn kiên nhẫn nói: “Nó da thô thịt dày, ăn không ngon.”

 

Tần Ngộ: “???”

 

Khương Đào: “Ta cứ muốn ăn con gấu đó.”

 

Thẩm Chi Diễn im lặng một lúc: “Ta lén nói một bí mật với nàng.”

 

Khương Đào nửa tin nửa ngờ nghiêng mặt qua.

 

Thẩm Chi Diễn dùng tay che lại, sau đó nhẹ nhàng hôn lên bên mặt cô một cái.

 

Khương Đào mở to hai mắt nhìn anh, hai má chậm rãi đỏ ửng.

 

Thẩm Chi Diễn mỉm cười: “Không thể ăn gấu, ta đi tìm đồ ăn khác cho nàng được không?”

 

Khương Đào thấp giọng: “Thế…Được rồi.”

 

[Huhuhu công chúa Đào đáng yêu quá!! Trái tim rung động!!]

 

[Rõ ràng là Khương Đào đang xấu hổ, rốt cuộc anh Thẩm nói cái gì nhỉ!]

 

[AAA, là thần chú tình yêu à?]

 

Thẩm Chi Diễn lại hỏi: “Còn có yêu cầu nào khác không?”

 

Khương Đào cố hết sức tỏ vẻ tự nhiên nói: “Đương nhiên, lúc trước có một tên cướp đã cướp khăn tay của ta đi, ngươi phải đi tìm về cho ta.”

 

Thẩm Chi Diễn: “Không vấn đề gì.”

 

Khương Đào lại tiếp tục nói ra yêu cầu, nhưng anh đều — Đáp ứng, không hề có dáng vẻ không kiên nhẫn gì.

 

Cuối cùng Khương Đào cũng không còn cách nào khác, yêu cầu trên kịch bản đều nói hết rồi, Thẩm Chi Diễn cũng không nói cô phiền, xem ra chỉ có thể dựa vào bản thân cô thôi.

 

Trên đường quay về, Khương Đào bắt đầu đưa ra đủ các loại yêu cầu.

 

Đầu tiên là muốn ăn đủ thứ, sau đó phát hiện cái này chỉ làm khó Tang Linh và Tần Ngộ thì đổi sang kế sách khác.

 

“Ta muốn ngươi kể chuyện cười cho ta!”

 

Thẩm Chi Diễn: “Ta?”

 

Khương Đào: “Ừm.”

 

Thẩm Chi Diễn nghĩ một chút: “Có một con chim cánh cụt, rảnh rỗi không có việc gì làm nên đi nhổ lông của mình, cuối cùng nhổ trụi lông, nó nói một câu: “Lạnh quá.””

 

Tần Ngộ & Tang Linh: “...”