[!!!]
[Sẽ không phải là công khai ngay tại chỗ đó chứ! k*ch th*ch như vậy?!]
[Huhuhu, hôm nay công bố! Ngày mai kết hôn!!]
Bởi vì dấu răng trên cổ của Thẩm Chi Diễn lộ ra ngoài, thế nên kế hoạch công khai ban đầu của bọn họ bắt buộc phải làm trước, sau khi thương lượng phương án, bọn họ quyết định dứt khoát công khai ở trong chương trình.
Mọi người đều đã đoán ra được xảy ra chuyện gì, ồn ào nhường vị trí, mang theo nụ cười chúc phúc.
Chỉ có Tần Ngộ muộn màng nhận ra: “Công bố cái gì?”
Tang Linh: “Trong show tình yêu thì có thể công bố cái gì?”
Tần Ngộ vô cùng kinh sợ: “Bọn họ muốn rút lui??”
Tang Linh: “...”
Cuối cùng, Tần Ngộ vẫn biết được xảy ra chuyện gì, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tôi nói mà, sao hôm nay Thẩm Chi Diễn lại ra tay trắng trợn như thế, hóa ra là muốn công khai!”
Thẩm Chi Diễn: “...”
Mê Truyện Dịch
Anh cảm thấy, quyết định sai lầm nhất của anh đó chính là kéo Tần Ngộ thằng bạn đểu cùng tham gia show tình yêu này.
Nhưng cũng bởi vì lời chọc cười này của Tần Ngộ, khiến cho không khí nghiêm túc ở đây thoải mái hơn.
Thẩm Chi Diễn nắm lấy tay Khương Đào giơ lên: “Giống như mọi người thấy, chúng tôi ở bên nhau rồi.”
Anh nói vô cùng đơn giản và cực kỳ tự nhiên.
Người bên cạnh không hề biết rằng, anh đã âm thầm nhẩm trong lòng câu này nghìn lần rồi.
Khương Đào quay đầu nhìn anh, anh như cảm nhận thấy, đồng thời nhìn sang.
Hai người nhìn nhau cùng cười.
[Huhuhu, tôi viên mãn rồi!]
[Không biết vì sao, nhìn thấy một cảnh này tôi lại hơi ngưỡng mộ, đột nhiên muốn yêu đương]
[Mẹ ơi, tôi lại tin tưởng vào tình yêu rồi!]
[Tôi là từ “Hiện trường vụ án” mà theo đến đây, tốt quá, Khương phi và Thẩm thừa tướng cuối cùng cũng ở bên nhau, thanh mai trúc mã cuối cùng cũng thành người nhà, chúc hai người mãi bền lâu!]
Bùi Hàn Dữ nhìn hai người họ, trong lòng dường như có một tảng đá lớn rơi xuống.
Anh cũng không biết vì sao, nhưng hình như thấy Khương Đào hạnh phúc chính là sứ mệnh của anh.
Bên môi của anh lộ ra nụ cười mờ nhạt, là người vỗ tay đầu tiên.
Ngay sau đó mấy người khác cũng vỗ tay theo.
Mà ở trong tiếng vỗ tay này, hoa vàng b.ắ.n lên trên đầu Khương Đào và Thẩm Chi Diễn, bay lả tả rơi trên đầu họ, giống như một trận tuyết vàng.
Điều này khiến cho Thẩm Chi Diễn rơi vào trạng thái ngẩn ngơ trong giây lát.
Trên núi Thương Lan đã từng xảy ra một trận tuyết vàng.
Đó là khi kết giới ở núi Thương Lan bị phá, linh khí giữa đất trời cuồn cuộn, cuối cùng hóa thành bông tuyết màu vàng lất phất rơi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lúc đó anh còn là Chí Diễn tiên tôn cao cao tại thượng, không hề cảm thấy có gì khác lạ đối với cuộc sống nghìn năm như một này.
Nhưng ngay cả như vậy, lúc anh nhìn thấy trận tuyết ngoài dự đoán này, phản ứng đầu tiên không phải là tức giận mà là thú vị.
Giống như là một viên đá ném vào trong hồ nước phẳng lặng, tạo ra những gợn sóng.
Anh đứng ở trên đỉnh núi, thưởng thức cả nửa tiếng đồng hồ, mới đi xuống núi bắt kẻ đầu sỏ phá kết giới đi vào.
Kết giới của núi Thương Lan không phải người nào cũng có thể phá được.
Nhưng cho dù là ai, đối với anh mà nói cũng không có khác biệt gì.
Anh thong thả xuống núi, tóm lấy hơi thở yếu ớt lúc có lúc không đó.
Hóa ra chỉ là một tiểu Thao Thiết vừa mới thành hình.
Lá gan còn to hơn so với sự ham ăn của nó.
Nhưng mà khi anh đuổi theo hơi thở đó, lại đi mãi đến bên cạnh hồ Kính, nhìn thấy cô đang tò mò đ.á.n.h giá chính mình trong hồ.
Đôi mắt trong sáng thuần khiết, hoàn toàn không có vẻ tham lam độc ác của tộc Thao Thiết.
Anh dừng lại, bỏ đôi tay đang định làm phép bắt cô xuống.
Thôi được rồi.
Núi Thương Lan lớn như thế, nuôi một con Thao Thiết cũng không vấn đề gì.
Cô nếu như không biết sống c.h.ế.t ăn cái gì không nên ăn, mấy tiền bối linh trí trong núi đó cũng sẽ “dạy dỗ” cô cho tốt.
Lúc đó anh còn không biết được rằng, con Thao Thiết này có chí hướng còn cao hơn so với họ hàng của nó.
Cô không hề nhắm đến mấy tiền bối đó, mục đích của cô lại là anh.
Thẩm Chi Diễn tỉnh táo lại.
Khương Đào ở trong hoa tuyết vàng ngẩng đầu lên, dùng miệng ngậm lấy hoa vàng đó, nhíu mày nhai nhai: “Sao lại khó ăn như vậy.”
Anh khẽ cười.
Ai có thể ngờ được rằng.
Anh còn thực sự bị cô ăn thật.
Tổ chương trình đặc biệt chuẩn bị bánh kem chúc mừng bọn họ.
Khương Đào lập tức vứt bỏ hoa vàng khó ăn đó, chạy đến trước bánh kem.
Bánh kem lớn ba tầng được phủ lớp kem vừa mềm vừa ngọt, trên mặt còn rải hoa quả và socola.
Là vị mà Khương Đào thích nhất.
Khương Đào đắm chìm trong bánh kem, đã hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Thẩm Chi Diễn.
Thẩm Chi Diễn hít một hơi.
Có thể dự đoán được, những ngày sau này của anh chính là ngày ngày ghen tỵ với các loại đồ ăn.
Lúc này, những người khác cũng vây lại xung quanh.