Phó Yến Phi cẩn thận điền tám, mà Chu Chí Lan có ý định bỏ cuộc, tùy tiện điền mười. Việc khó như vậy, nghĩ thế nào cũng không thể có chuyện đúng cả mười lần được.
Mà Khương Đào và Thẩm Chi Diễn đứng cách nhau một vách ngăn.
Trước mặt hai người xuất hiện từ đầu tiên – Cơm.
Thẩm Chi Diễn nhìn về phía Khương Đào ở bên phải theo bản năng, nhưng tầm mắt lại bị ngăn cản bởi vách ngăn giữa hai người.
Kiều Thi Thi: “3, 2, 1, mời làm động tác.”
Hai tay Khương Đào làm động tác bê bát cho vào trong miệng.
Đây là tư thế ăn cơm từ trước đến nay của cô.
Mà gần như đồng thời, Thẩm Chi Diễn cũng làm động tác giống y như đúc.
Kiều Thi Thi: “Động tác giống nhau!”
Thẩm Chi Diễn nghe cô ấy nói vậy, như đang suy nghĩ điều gì.
Mê Truyện Dịch
Kiều Thi Thi: “Từ thứ hai, đau khổ.”
Khương Đào suy nghĩ một chút, nhíu mày, một tay làm bộ cầm đùi gà, một tay làm bộ cầm đồ uống, c.ắ.n một miếng đùi gà, lại uống một ngụm nước.
Mà phía bên Thẩm Chi Diễn vậy mà cũng làm y như đúc, thậm chí trình tự ăn đùi gà và uống nước cũng không sai.
[!!!]
[Má ơi, đây là sự ăn ý đáng sợ gì đây!]
[Thật sự không nhìn thấy sao? Tôi nổi hết da gà lên rồi]
[Kể cả thấy được cũng vô dụng, thời gian hai người làm động tác gần như đồng thời, đây thật sự chỉ có thể dùng từ ăn ý mới có thể giải thích được]
[A a a a a tôi biết rồi, Khương Khương đều đang dùng meme Thao Thiết! Đây là những gif Thao Thiết mà!]
[Má nó! Thật sự là vậy! Xem ra hai người chắc là thường xuyên nói chuyện phiếm, cho nên mới nhớ rõ những biểu tượng cảm xúc này nhưng không phải từ nào cũng có thể trùng với meme dược, khi đó anh Thẩm phải làm sao?]
Lúc này, Khương Đào cũng tò mò nhìn về phía tấm ngăn.
Cô cũng hơi tò mò, nhỡ đâu có từ nào không liên quan tới meme thì Thẩm Chi Diễn phải làm sao?
Đúng lúc này Kiều Thi Thi nói: “Từ thứ ba, cặp đôi.”
Khương Đào vươn tay làm bộ bắt tay, sau đó làm bộ ôm nhau.
Mà Thẩm Chi Diễn ở bên kia vậy mà cũng làm động tác y hệt, hơn nữa nhìn kỹ lại, tuy rằng hai người đều làm động tác ôm nhau nhưng Khương Đào lại nghiêng đầu, như dựa vào người đối phương, Thẩm Chi Diễn lại cúi đầu, dường như đang nhìn chăm chú vào bạn gái trong lồng ngực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
[Nếu như này không tính là yêu thì còn là gì nữa!!]
[Tôi c.h.ế.t mất!!! [Điên cuồng hít oxy.jpg]]
[Tôi là cục dân chính! Tôi tự tới đây! Tôi ra lệnh cho hai người bây giờ lập tức kết hôn ngay cho tôi!!]
Ở dưới Chu Chí Lan vốn đã nằm yên bỏ cuộc, ai ngờ thấy một màn như vậy, lập tức ngồi dậy trong cơn hấp hối.
Sự ăn ý này má nó cũng hơi kỳ lạ rồi! Chẳng lẽ… cậu thật sự sẽ thắng sao?
Vào lúc mọi người đang tập trung, động tác của Khương Đào và Thẩm Chi Diễn gần như là copy paste, hai người gần như không nghĩ nhiều mà có thể đồng thời làm những động tác tương đồng nhau.
Đến cả người đọc đề Kiều Thi Thi cũng hoảng hốt, thiếu chút nữa nghĩ rằng mình tiết lộ đề trước cho bọn họ.
Đến khi hai người hoàn toàn làm đúng mười động tác giống nhau, cũng có người xem đưa ra nghi ngờ này trong màn hình bình luận.
Không đợi Kiều Thi Thi giải thích, Tần Ngộ ở một bên cũng đi ra, vừa nãy anh ấy và Tang Linh cũng chơi trò này, cực kỳ bất hạnh là chỉ đúng một từ.
Anh ấy mới la hét trò này quá khó, Khương Đào và Thẩm Chi Diễn đã lấy thành tích đúng cả mười từ hung hăng vả mặt anh ấy.
Anh ấy nóng lòng muốn thử: “Tôi không tin hai người đến cả một từ cũng không sai, để tôi ra đề cho hai người!”
Khương Đào và Thẩm Chi Diễn đều nhìn nhau qua tấm ngăn theo bản năng, tuy bị tấm ngăn ngăn cản nhưng hai người đồng thời quay đầu, nhìn về phía Tần Ngộ: “Anh ra đề đi.”
Tần Ngộ: “…”
Tuy rằng anh ấy còn chưa đọc đề nhưng lại cảm thấy dường như bản thân đã thua.
Nhưng anh ấy vẫn không chịu tin, tung ra từ mà mình đã nghĩ cẩn thận: “Lần gặp đầu tiên.”
Khương Đào và Thẩm Chi Diễn ngẩn người một lát.
Bọn họ dường như quay về núi Thương Lan.
Thao Thiết đói khát tham ăn núp trong bụi cây, gắt gao nhìn chằm chằm tiên nhân đi qua, trên người hắn có linh khí thuần khiết nhất, có hắn ở đây dường như các đồ ăn khác trở nên kém hơn rất nhiều, chỉ cần ăn được thì kể cả bị c.h.é.m thành hai mảnh ngay lập tức cũng không sao.
Cô giống như hòa vào đám hoa thơm cỏ lạ, trong lúc anh không để ý đột nhiên lao lên, c.ắ.n một nhát vào cổ anh.
Chỉ là răng vừa mới chạm vào da, còn chưa kịp đ.â.m thủng thì có một bàn tay to khống chế cổ cô, kéo cô về phía sau.
Sau đó cô đ.â.m vào một ánh mắt thương xót, dịu dàng.
Từ đó không còn ra ngoài được nữa.
Hai người dường như nở nụ cười, Khương Đào làm bộ c.ắ.n một cái, Thẩm Chi Diễn lại quen thuộc xoa xoa cổ.