Khương Đào cho rằng Chí Diễn dùng tiên pháp, biết trước nàng chọn gì, thế là dùng tay ra hiệu hắn rất giỏi.
Nàng lại không biết rằng, căn bản Chí Diễn không dùng tiên pháp.
Ngay cả bản thân Chí Diễn cũng rất kinh ngạc, hắn chỉ theo bản năng cảm thấy, Khương Đào sẽ chọn cái điểm tâm to nhất, thế nên mới lấy hạch đào cao.
Vòng thứ nhất một cặp đôi bị loại.
Tiểu nhị lần lượt đưa cho các cặp tiến vào vòng sau một hộp điểm tâm.
Vòng thứ hai.
Lại loại một đôi, nhưng Khương Đào và Chí Diễn lại chọn đúng rồi.
Vòng thứ ba, vòng thứ tư...
Những người khác đều bị loại rồi, lúc này trên lôi đài chỉ còn Khương Đào và Chí Diễn.
Coi náo nhiệt vốn là thiên tính của phàm nhân, đặc biệt hai người trên đài một người xinh đẹp một người anh tuấn, nhìn giống như xuất thân thế gia vọng tọc, lại rất ăn ý.
Thế là, người vây xem xung quanh ngày càng nhiều, mọi người đều muốn xem bọn họ lúc nào mới thua.
Nhưng, vòng thứ năm, vòng thứ sáu… mãi cho tới vòng thứ mười, hai người vẫn chọn giống nhau.
Tay hai người đã không cầm nổi điểm tâm nữa, chỉ có thể chất đống trên lôi đài.
Tiểu nhị cũng không ngờ rằng sẽ gặp phải chuyện như thế này, điểm tâm tặng xong rồi, chỉ có thể xuống dưới tìm ông chủ thương lượng.
Mê Truyện Dịch
Ở dưới khán đàn nghị luận sôi nổi.
"Trai tài gái sắc, lại còn thông minh sắc sảo như vậy, thực sự khó có được."
"Thật là giai ngẫu thiên thành*mà!"
*vợ chồng do trời tác hợp
Tiên tôn Chí Diễn từ ngày ra đời tới nay, vẫn chưa từng đứng trước con mắt bao người, bị vây xem thảo luận như thế bao giờ.
Đặc biệt một số người càng thảo luận, lời nói lại càng hạ lưu.
Lòng hắn không hờn giận, nhẹ nhàng nâng tay.
Những người nói lời hạ lưu kia, tức khắc phát hiện bản thân không thể nói được, hoảng sợ chạy ra khỏi đám người.
Làm xong những chuyện này, Chí Diễn theo bản năng nhìn Khương Đào ở bên cạnh một cái.
Khương Đào đang mở một hộp điểm tâm, ăn rất vui vẻ, đám người vây xem không tạo cho nàng bất kỳ ảnh hưởng gì.
Chí Diễn đi tới: "Còn tiếp tục không?"
Khương Đào nghi hoặc hỏi: "Đây không phải là tuỳ ngươi sao? Nếu ngươi không dùng tiên pháp, thì không phải chúng ta đã đi xuống rồi sao?"
Chí Diễn: "Ta không dùng tiên pháp."
Khương Đào ngây người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lúc này, tiểu nhị và ông chủ quay trở lại lần nữa.
Ông chủ cười híp mắt nói: "Hai vị tâm ý tương thông, quả thật khiến người ta ngưỡng mộ, có thi đấu đi nữa, chỉ sợ cũng không có gì khác với lúc trước."
"Hai vị có thể lên lôi đài, cũng là có duyên với tiểu đ**m, ở chỗ tại hạ đây có một tờ khế ước, hai người các vị mỗi năm vào đêm thất tịch ghé tiểu đ**m, thì có thể lấy những món điểm tâm như hôm nay, chỉ cần tiểu đ**m thấp hèn này còn mở, thì hứa hẹn này vĩnh viễn giữ lời. Cũng là mong ước nhân duyên của tiểu quán đối với hai vị, chúc hai vị trăm năm hòa hợp."
Khương Đào chỉ nghe thấy mỗi năm có điểm tâm ăn, lập tức đáp ứng: "Được đó."
Chỉ có Chí Diễn, nghe thấy bốn chữ trăm năm hòa hợp, trong lòng khẽ động.
Không còn lôi đài, người vây xem cũng dần dần tản đi.
Khương Đào và Chí Diễn đem theo khế ước của ông chủ đi, tiếp tục đi dạo trên phố.
Khương Đào vẫn không quên chuyện Chí Diễn không dùng tiên pháp trước đó, hỏi: "Ngươi không dùng, vậy làm sao ngươi chọn được giống ta?
Chí Diễn nói: "Ta cũng không biết, nhưng lúc ta nhìn thấy, thì cảm thấy có lẽ ngươi sẽ chọn cái đó, ta liền chọn cái đó."
Đây lại là điều mà Khương Đào không ngờ tới.
Lần đầu tiên ngay cả việc ăn nàng cũng không ngoảnh lại nhìn, nói: "Vậy chúng ta thử lần nữa đi!"
Nàng chỉ vào ba cái sạp nhỏ ở đằng xa, hỏi Chí Diễn: "Ngươi đoán xem ta sẽ chọn cái nào?"
Chí Diễn không thèm nghĩ liền đáp: "Sạp mì vằn thắn."
Khương Đào sửng sốt.
Chí Diễn vừa nhìn thấy biểu cảm của nàng, cũng không cần nàng tuyên bố kết quả, liền biết được bản thân đoán đúng rồi.
Khương Đào: "Làm sao ngươi biết?"
Chí Diễn đáp: "Vừa rồi ngươi ăn nhiều điểm tâm ngọt như vậy, có lẽ sẽ muốn ăn gì đó hơi loãng hơi mặn chút, đây không phải là điều trước kia ngươi từng nói sao?"
"Ta từng nói sao?"
Khương Đào nghĩ mãi không ra, nhưng cái này không quan trọng, nàng quyết định đổi một đề bài khác để thử lần nữa.
Sau khi hai người ở sạp mì vằn thắn ăn xong lại tiếp tục đi.
Đúng lúc bọn họ đi tới một cái ngã ba đường, Khương Đào hỏi: "Ngươi cảm thấy ta sẽ chọn đi đường nào?"
Chí Diễn chỉ tay vào con đường bên phải, nói: "Cái này."
Lúc này, Khương Đào mới thật sự kinh hãi.
Hai người bọn họ cùng đi trên con đường bên phải, Khương Đào lại chỉ tay vào ba sạp đồ chơi làm bằng đường ở bên đường: "Vậy ngươi nói xem, ta muốn mua ở đâu?"
Chí Diễn cười nhẹ: "Chẳng lẽ không phải ngươi đều muốn hết sao?"
Khương Đào: "..."
Chí Diễn đã đi lên trước, mua hết kẹo ở ba sạp, đưa cho Khương Đào.
Khương Đào l**m kẹo, giống như tìm được thú vui mới, suốt đường đi đều kêu Chí Diễn lựa chọn, tỷ lệ đoán đúng đều là tám chín phần không sai lắm.