Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 56: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Khương Đào ân cần khuyên bảo: “Tôi có thể giúp anh.”

 

Anh ta vẫn tiếp tục lắc đầu, Khương Đào lại không có kiên nhẫn, một tay tóm cổ áo, một tay nắm lưng quần anh ta: “Lên đi!”

 

Táng cây vụt qua một cái, PD lại lần nữa xuất hiện trong màn hình. Lúc này anh ta đang ngỡ ngàng ôm lấy thân cây.

 

[ ĐM ha ha ha ha ha ha ha! ]

 

[ Anh trai thật đáng thương, nhưng mà ha ha ha ha ha ha ha ]

 

[Nữ chiến sĩ có sức mạnh trâu bò. Yêu rồi, yêu rồi! Thế vận hội Olympic lần tới không có cô ấy tôi không xem ]

 

Khương Đào vỗ vỗ tay, vô cùng vừa lòng.

 

Sau đó, cô ôm Đường Ngữ Hạ vào lòng giống như bồng em bé, leo lên một cái cây khác.

 

[ Đối với anh trai thì thô lỗ, đối với Hạ Hạ lại dịu dàng, má ơi ngọt c.h.ế.t người! ]

 

[ Hình tượng “Bạn trai hoàn hảo” của chị Khương bộc phát cực mạnh a a a!! ]

 

[ So với kiểu bồng em bé này thì bế công chúa chả là cái rắm gì cả ]

 

Sau khi bọn họ trèo lên cây không lâu, Dương Trinh và Thịnh Hi Bạch đã chạy tới.

 

Ngay lúc này, tổ tiết mục chèn một đoạn BGM* mang tính hồi hộp vào, hơn nữa còn chỉ rõ vị trí đội Khương Đào đang trốn cách đám người Dương Trinh cũng không xa.

 

*Background music (nhạc nền)

 

Đám người Dương Trinh không ngừng tìm kiếm, khoảng cách tới chỗ Khương Đào càng ngày càng gần, âm nhạc ngày càng thêm dồn dập.

Mê Truyện Dịch

 

Trái tim người xem cũng nhấc lên.

 

Mà dường như Khương Đào cũng ý thức được như vậy không được an toàn cho lắm. Cô vừa nhìn chằm chằm đám người Dương Trinh, vừa tìm kiếm gì đó trên cây. Lát sau, cô nhìn thấy một sợi dây, ánh mắt tức khắc sáng ngời, rồi cẩn thận mà kéo nó lại gần.

 

Màn ảnh không ngừng biến đổi.

 

Cảm giác khẩn trương cũng càng ngày càng được đẩy lên cao.

 

Mà đúng lúc này, đột nhiên một trận gió thổi tới.

 

Cành cây lung lay, sợi dây kia rơi xuống một đoạn, thiếu chút nữa rơi trúng đầu Dương Trinh. Cũng may Khương Đào nhanh nhẹn, kịp thời kéo đoạn dây rụt lại.

 

Trái tim khán giả cũng vì vậy mà nhấc tới cuống họng.

 

Lúc này, dường như Thịnh Hi Bạch sợ hãi, đề nghị quay về.

 

Dương Trinh đã đi tới trước cái cây kia, anh ta chỉ cần ngẩng đầu lên một cái là có thể nhìn thấy Khương Đào và Đường Ngữ Hạ.

 

Thế nhưng, ngay tại đây thời khắc mấu chốt này, Dương Trinh lại ngồi xổm xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Anh ta còn bắt đầu phân tích với một lòng tin tràn đầy.

 

[…]

 

[Hmmm, thật xin lỗi, tôi xin được thu hồi lời khen lúc trước]

 

[Trời ơi, anh làm ơn ngẩng đầu lên đi, tôi sốt ruột sắp c.h.ế.t rồi nè ]

 

[Anh đừng chỉ lo phân tích đất không, anh cũng thử phân tích trên đầu mình đi chứ ]

 

Mà đúng lúc này, Khương Đào cầm sợi dây, từ từ thả xuống dưới, song song với đó cô cũng giả tiếng rắn kêu “xì xì”.

 

Ánh mặt trời bị rừng cây che hơn phân nửa, Khương Đào lại rung sợi dây một cách điêu luyện, thoạt nhìn thật sự rất giống một con rắn.

 

Thịnh Hi Bạch là người đầu tiên phát hiện điều bất thường. Tuy rằng sợ tới mức giọng nói thay đổi thanh điệu, nhưng cậu ta vẫn là dũng cảm dùng cành cây gạt sợi dây ra.

 

Ngược lại, Dương Trinh luôn tự cho mình là dũng cảm kia sợ tới mức bỏ chạy không dám quay đầu.

 

Bởi vì quá hoảng loạn, anh ta thậm chí còn bị mất một chiếc giày trong lúc tháo chạy.

 

[ ha ha ha ha ha ha ]

 

[ Thật sự không nghĩ tới, Khương Đào vậy mà lại dùng loại phương pháp này dọa đối thủ chạy mất ]

 

[ Trong phần tự giới thiệu ở phần đầu chương trình, Dương Trinh còn nói anh ta gan lớn nữa. Cười c.h.ế.t ]

 

[ Lúc phân tích thì nói rõ ràng rành mạch lắm, lúc thật sự xảy ra chuyện lại chẳng nhờ vả được chút nào. Đây còn không phải nam phổ tin trong truyền thuyết sao ]

 

[ Nói ra thì tôi thật sự tò mò biểu cảm của Dương Trinh sau khi phát hiện đó chỉ là một sợi dây]

 

Tổ tiết mục rất biết điều.

 

Rất nhanh, cảnh quay đã chuyển đến lúc đám người Dương Trinh trở lại rừng cây một lần nữa.

 

[ Ha ha ha ha ha ha Dương Trinh quá t.h.ả.m ]

 

[ Cảm giác như Dương Trinh hận Khương Đào gần chết]

 

[ Ngược lại không nghĩ tới, Thịnh Hi Bạch gan dạ như vậy. Em trai lớn lên đẹp mã, tâm địa lại tốt, thành fan rồi! ]

 

[ Chỉ cần một sợi dây là có thể thấy rõ bản chất con người. Haixx, lần sau em trai nên tìm một đồng đội đáng tin hơn đi! ]

 

[Mặc dù như vậy nhưng không ai cảm thấy, đồng đội đáng tin nhất chính là chị Khương của chúng ta sao! ]

 

[ Đừng vội khen sớm như vậy, không dụng cụ nấu ăn, không gia vị, chỉ có nguyên liệu nấu ăn thì dùng kiểu gì ]

 

Nhưng khán giả không nghĩ tới, Khương Đào chẳng những không có ý định trở về lấy hai manh mối kia, mà còn tận dụng những thứ có sẵn.

 

Tổ tiết mục cực kỳ hiểu lòng người, dùng phụ đề dẫn ra tên của những loại gia vị kia.

 

Bên cạnh đó cũng nhắc nhở, bọn họ đã xác nhận với chuyên gia, đây đều là những hương liệu mọc dại trong rừng có thể dùng trong ăn uống. Người không phải chuyên gia không được tùy tiện hái ăn trong núi.