Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 79: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Khương Đào lại có thể làm được dễ như trở bàn tay, hơn nữa Sư Văn Thanh còn đích thân mời cô thử đồ.

 

Lần đầu tiên Tô Anh Tuyết cảm thấy bị uy h**p.

 

Vào lúc Tô Anh Tuyết trầm tư, một cánh tay trắng nõn vươn ra lấy điều khiển TV ở trước mặt cô ta, tắt TV đi.

 

“Được rồi, không phải cậu nhìn thấy cô ta thì sẽ đau lòng sao? Tại sao phải tự chuốc khổ vào thân?”

 

Tô Anh Tuyết yếu đuối ngẩng đầu: “A Dư, tớ chỉ muốn học tập cô ấy, có thể được nhiều người thích như vậy…”

 

Cô gái được cô ta gọi là A Dư tên là Sở Nhược Dư, là con gái của chủ thương hiệu đồ ăn vặt lớn nhất trong nước.

 

Cô ấy vừa mới từ nước ngoài về, khi ở sân bay Tô Anh Tuyết đã giúp cô ấy giải vây, sau khi biết thân phận của Sở Nhược Dư liền cố tình lấy lòng, cuối cùng trở thành bạn tốt.

 

Sở Nhược Dư dáng người cao gầy, tóc đen, da trắng, môi đỏ, khí chất lạnh lùng kiêu ngạo.

 

Nhưng một khi mở miệng sẽ khiến người ta câm nín.

 

“Cậu không học được đâu. Nếu cậu ăn nhiều giống cô ta thì sẽ c.h.ế.t đấy.”

 

Vẻ mặt yếu đuối của Tô Anh Tuyết cứng lại.

 

“Cậu hiểu lầm rồi, tớ chỉ…”

 

“Chỉ vì Kỷ Thanh chứ gì!” Sở Nhược Dư bày ra vẻ mặt hiểu rõ, “Tên đàn ông khốn nạn!”

 

Tô Anh Tuyết: “…”

 

Cô ta biết đây chính là phong cách nói của Sở Nhược Dư, vì thế chỉ có thể điều chỉnh lại vẻ mặt của mình, ra vẻ nhẹ nhàng nói: “Kỳ thật anh Kỷ Thanh nói được nhận thư mời tiệc thử đồ ăn, muốn đưa tớ đi cùng nhưng không hiểu sao… lại nói không đi…”

 

Cô ta không nói thêm gì nữa nhưng biểu cảm đã đưa ra đáp án.

 

Lấy tính cách ghét cái ác như kẻ thù của Sở Nhược Dư, cô ấy nhất định sẽ đưa Tô Anh Tuyết đến tiệc thử đồ.

 

Nhưng Sở Nhược Dư lại kinh ngạc nói: “Sao cậu không nói sớm, em họ của tớ mới gọi điện thoại nói muốn đến bữa tiệc cùng tớ.”

 

Tô Anh Tuyết cứng đờ.

 

Sở Nhược Dư vỗ vỗ bả vai cô ta: “Yên tâm, lần này tớ nhất định sẽ vạch trần bộ mặt thật của cô ta, không để cô ta lừa gạt người khác nữa!”Tiệc thử đồ ăn của Sư Văn Thanh sẽ được diễn ra vào cuối tháng này.

 

Vốn dĩ bữa tiệc này chỉ được lưu truyền trong giới thượng lưu thành phố nhưng bởi vì vụ việc của Khương Đào và Tư Mộc Trạch nên đã khiến cho không ai là không biết.

 

Cũng chẳng biết ai truyền bá tẩy não, nói địa vị một người trong giới giải trí được xác định dựa vào việc có nhận được thiệp mời hay không.

 

Hơn nữa không chỉ dừng ở địa vị, người có thể tham gia bữa tiệc không giàu thì sang, có mối quan hệ tốt.

 

Chẳng mấy chốc, thiệp mời bị đẩy giá cao ngất trời.

 

Nghe nói còn có người tìm Sư Văn Thanh muốn lấy thêm một tấm thiệp mời, bị ông đuổi ra ngoài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lấy địa vị của Sư Văn Thanh, ông căn bản không sợ gì cả, bị làm phiền thì trực tiếp đóng cửa từ chối tiếp khách.

 

Đường này đi không được, rất nhiều người liền đ.á.n.h chủ ý lên những người có thiệp mời.

 

Mỗi người có thiệp mời đều có thể dẫn theo một người nữa.

 

Nhưng người có thể nhận được thiệp mời hầu như đều là khách của hội sở Vân Gian cùng với những nhân vật nổi tiếng trên thương trường, cũng không dễ tiếp xúc giống Sư Văn Thanh.

 

Bởi vậy tiểu trong suốt tuyến mười tám không có chống lưng Khương Đào trở thành đối tượng mọi người hướng đến.

 

Đồng Đồng nhìn hàng đống người muốn ké thiệp mời mà buồn phát hoảng.

 

Bây giờ chỉ cần đồng ý một người thì sẽ đắc tội với hàng loạt người còn lại.

 

Cô thật sự không thể lựa chọn được, chỉ có thể dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Khương Đào.

 

Trải qua nhiều việc như vậy, Đồng Đồng rất tin tưởng Khương Đào, cho dù là chuyện gì, chỉ cần qua tay Khương Đào thì nhất định gặp dữ hóa lành.

 

Dưới ánh mắt tràn đầy hi vọng của Đồng Đồng, Khương Đào lấy một hộp giấy trong đống đồ trên bàn, sau khi mở ra, là món tráng miệng hấp dẫn.

 

Đồng Đồng: “???”

Mê Truyện Dịch

 

Thứ này trà trộn được vào đây từ khi nào!

 

Khương Đào lấy một miếng cho vào miệng: “Ăn ngon! Chọn cô ấy!”

 

Đồng Đồng: “!!”

 

Cô tìm kiếm một chút, quả nhiên tìm thấy tên người gửi ở dưới đáy hộp.

 

Hà Nhiễm Nhiễm.

 

Đây là người chung công ty của các cô.

 

Dẫn theo người cùng công ty đi thật ra có thể giải quyết vấn đề đắc tội với người khác.

 

Chỉ là Hà Nhiễm Nhiễm đã ký hợp đồng với công ty mấy năm rồi nhưng vẫn luôn ảm đạm, để cơ hội này cho cô ấy cũng không thể giúp gì cho Khương Đào.

 

Đồng Đồng ngập ngừng nói: “Chị, không suy nghĩ thêm sao? Cơ hội này rất quan trọng.”

 

Khương Đào: “Không cần nghĩ nữa, chọn cô ấy.”

 

Đồng Đồng nghe thấy giọng điệu chắc nịch của Khương Đào lại có chút do dự.

 

Tuy rằng cô ấy là người đại diện của Khương Đào đã lâu, đã quen thấy cô ham ăn nhưng lần này cô ấy thật sự không hiểu.

 

Chẳng lẽ Hà Nhiễm Nhiễm còn có ưu điểm gì mà cô ấy không biết sao?

 

Cuối cùng một cơ hội quan trọng như vậy, sẽ không phải vì một hộp đồ ngọt mà khiến Khương Đào động lòng chứ.