Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 83: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Lê Tư Uyển cuối cùng đã thấy được thần tượng trong lòng, loại kích động, hưng phấn, còn có tình yêu dường như muốn trào ra.

 

Cô bé có rất nhiều lời muốn nói với anh, muốn cho anh biết nhóm Hải Diêm yêu anh như thế nào!

 

Cô bé nắm chặt hai tay đặt ở trước ngực, hai mắt long lanh: “Anh Chi Diễn…”

 

Lúc này, một ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng gõ vào vai cô bé: “Túi của em rơi kìa.”

 

Tình yêu căng tràn dường như bị thứ gì đó hút đi, không còn kích động, hưng phấn nữa.

 

Rõ ràng ngay từ đầu nước mắt nước mũi của cô bé hòa vào nhau, cô bé còn sắp ngất rồi, trước mắt đều là hoa hồng và sao nhưng mà chỉ trong nháy mắt.

 

Lê Tư Uyển: Không còn chút tình cảm nào.

 

Thẩm Chi Diễn còn lịch sự kiên nhẫn nhìn cô bé.

 

Lê Tư Uyển cực kỳ xấu hổ, chỉ có thể khom lưng nhặt túi, bản thân cố gắng hồi tưởng lại tình yêu của mình dành cho thần tượng.

 

Cố lên Lê Tư Uyển!

 

Mày có thể!

 

Mau nhớ ra đi!

 

Hu hu hu…

 

Không được!

 

Cô bé không làm được.

 

Hiện tại Lê Tư Uyển nhìn Thẩm Chi Diễn, thà rằng thân thiết với đĩa hạt dưa trên bàn còn hơn.

 

Nhưng mà giây tiếp theo, một cánh tay trắng nõn vươn ra, “vèo” một cái lấy hết hạt dưa trên đĩa với tốc độ cực nhanh.

 

Khương Đào: Không được nhìn hạt dưa của tôi!

 

Lê Tư Uyển ấm ức muốn khóc.

 

Mười hai năm sống trên đời, lần đầu tiên cô bé cảm nhận được sự phũ phàng của xã hội.

 

Khương Đào nhìn dáng vẻ thút thít nức nở của cô bé, tự dưng cảm thấy có chút áy náy.

 

Cô lấy ra một hạt dưa trong lòng bàn tay, do dự một lúc mới nhắm mắt lại, đau lòng đưa cho Lê Tư Uyển: “Cho em.”

 

Lê Tư Uyển nước mắt lưng tròng cầm lấy hạt dưa, dường như không còn thấy xấu hổ nữa.

Mê Truyện Dịch

 

A a a a, chị gái này đúng là người tốt!

 

-

 

Từ lần ăn cơm tại quán ăn nhà họ Phương đợt trước, đã có một khoảng thời gian rất lâu anh không gặp Khương Đào.

 

Trong khoảng thời gian này, anh khống chế được còn tốt, mỗi ngày anh chỉ có thể miễn cưỡng ăn chút đồ ăn vặt.

 

Chỉ là với cảm giác vì tồn tại nên anh mới miễn cưỡng hoàn toàn khác với sự vui sướng nhẹ nhàng, hưởng thụ đồ ăn khi dùng bữa cùng Khương Đào.

 

Nếu không phải anh còn lý trí, anh sẽ nghĩ đủ cách để đem Khương Đào đến phòng làm việc của mình, ngày ngày cùng cô ăn cơm.

 

Quả nhiên, hiện tại anh cảm thấy đống hạt dưa trên tay Khương Đào rất thơm.

 

Khương Đào nhạy bén nhận ra có người đang ao ước hạt dưa của mình, lập tức kéo vào trong ngực.

 

“Làm gì đấy!”

 

Thẩm Chi Diễn mỉm cười: “Gần đây Chu Chí Lan mới tìm được một quán điểm tâm sáng Quảng Đông, em biết điểm tâm Quảng Đông rồi đó, có rất nhiều loại, có thể ăn từ sáng, ăn luôn tới chiều…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Khương Đào: (? ﹃?)

 

Thẩm Chi Diễn: “Khi nào có thời gian em có muốn…”

 

“Muốn!!” Khương Đào phấn khởi hận không thể giơ tay lên.

 

Ánh mắt Thẩm Chi Diễn dừng ở trên hạt dưa trong lòng cô.

 

Khương Đào: “…”

 

Một bên là hạt dưa trước mặt, một bên là điểm tâm sáng Quảng Đông vừa nghe đã thấy ngon.

 

A ~~

 

Thật khó lựa chọn!!

 

Cô nhăn mặt, gian nan lại đau lòng mà lấy một hạt dưa ra đưa tới trước mặt Thẩm Chi Diễn.

 

Thẩm Chi Diễn nén cười, nghiêm túc nói: “Ba hạt.”

 

Khương Đào trừng mắt: Anh đừng có quá đáng!!

 

Thẩm Chi Diễn: “Tôi nghe cậu ấy nói về món sủi cảo tôm ở quán, mỗi một cái sủi cảo đều có nguyên một con tôm bên trong, vỏ bánh trong suốt có thể thấy được thịt tôm tươi mềm…”

 

Khương Đào đau lòng lại lấy ra một hạt: “Hai hạt! Không thể nhiều hơn được nữa!”

 

Thẩm Chi Diễn: “OK.”

 

Giao dịch đã hoàn thành.

 

Khương Đào nhanh chóng giải quyết hết số hạt dưa, không cho anh bất cứ cơ hội nào.

 

Thẩm Chi Diễn c.ắ.n hai hạt dưa khó khăn lắm mới lấy được.

 

Ừm… thật thơm.

 

Lê Tư Uyển ở bên cạnh: Anh Chi Diễn phải đổi một bữa ăn mới có được hai hạt dưa!

 

Trong nháy mắt cô bé cảm thấy hạt dưa trong tay mình đột nhiên quý giá biết bao.

 

Chị gái này quả nhiên là người tốt!!!

 

-

 

Tiệc thử đồ của Sư Văn Thanh bao gồm mười món, tất cả đều là món mới, đều không cho ra cùng một lúc mà sẽ được đưa lên lần lượt.

 

Mỗi một lần thử xong một món, đều sẽ dành một khoảng thời gian để các khách mời có thể cảm nhận hương vị, nếu các khách mời có ý tưởng gì thì phục vụ đứng cạnh mỗi bàn sẽ ghi chép lại.

 

Khương Đào ghi nhớ lời nói của Đồng Đồng.

 

Ăn nhiều, nói ít.

 

Sở Nhược Dư vốn định từ từ xem bản lĩnh của Khương Đào, xem xem hôm nay cô rốt cuộc có thể đưa ra ý kiến gì!

 

Nhưng từ khi món ăn thứ nhất được đưa lên cho đến món cuối cùng, Khương Đào chỉ vùi đầu vào ăn, hoàn toàn không nói bất cứ ý kiến gì.

 

Sở Nhược Dư vốn ban đầu đã sẵn sàng đón địch, về sau thất vọng, cuối cùng khinh thường.

 

Cô ấy đoán không sai.

 

Khương Đào quả nhiên chẳng có tài cán gì.

 

Chỉ với vài chiêu trò mà lừa Sư Văn Thanh, suýt chút nữa lừa được cô ấy, chút nữa đến trước mặt ông, cô ấy nhất định phải vạch trần bộ mặt thật của cô gái này!