“Không sao, thời gian cấp bách, hay là bây giờ chúng ta bắt đầu luôn đi.”
Diêu Nhất Lan biết mình có tính xấu, sẽ khiến Khương Đào không vui, không ngờ chị gái xinh đẹp này lại dịu dàng như vậy, cô ấy càng áy náy hơn.
Diêu Nhất Lan đưa Khương Đào và Sở Nhược Dư vào phòng nghiên cứu.
Đây là vị mới mà gần đây bọn họ mới điều chỉnh.
Theo bọn họ, dòng hồng trà không chỉ có hương thơm và vị ngọt của hồng trà mà còn phải có vị khác trà xanh.
Nhưng nỗ lực rất lâu đều thất bại.
Khương Đào nếm thử từng viên kẹo một.
Mê Truyện Dịch
Thật ra những viên kẹo này được điều chỉnh với tỉ lệ rất nhỏ, đầu lưỡi người bình thường rất khó nhận ra sự khác nhau, phải dựa vào số liệu của máy móc mới có thể xác định được.
Nhưng Khương Đào có thể nhận ra sự khác nhau kể cả khi điều chỉnh 1% độ ngọt, gần như vượt ngưỡng của người bình thường.
Sở Nhược Dư xem thế là đủ, hoàn toàn tin tưởng cô.
Sau khi nếm hết kẹo trà, cô nhắm mắt lại, thưởng thức một cách cẩn thận.
Sở Nhược Dư và Diêu Nhất Lan đều lo lắng nhìn cô, chờ đợi kết luận.
Khương Đào chậm rãi mở mắt: “Vị hồng trà quá nồng, đây không phải vấn đề, chủ yếu là do…”
Diêu Nhất Lan vừa nghe vừa liên tục gật đầu.
Khương Đào gần như hoàn toàn nói trúng vấn đề của bọn họ nhưng bọn họ đã cố gắng đến cực hạn rồi, thật sự không biết Khương Đào còn có thể đưa ra được cách gì.
Khương Đào suy nghĩ, nói: “Thêm chút sữa đi.”
Mọi người: “!!!”
Diêu Nhất Lan ngơ ngác nhìn Khương Đào.
Suy nghĩ đầu tiên chính là phản đối.
Thêm sữa vào thì không phải thành trà sữa rồi sao?
Tôn chỉ của Nhược Tiêm là kẹo trà Trung Quốc, đây không phải là lật đổ quy tắc của họ rồi sao?
Nhưng Khương Đào lại nghi hoặc nói: “Tại sao thêm sữa vào thì không phải kiểu Trung Quốc? Nước ta không có sữa à?”
Diêu Nhất Lan: “?!!”
“Tại sao phải phân biệt rõ kiểu Trung Quốc với kiểu Tây vậy? Không phải đồ ăn càng ngon mới càng quan trọng sao?”
Diêu Nhất Lan: “!!!”
Khương Đào nói vậy như mở ra một cánh cửa mới cho cô ấy vậy, khiến cho Diêu Nhất Lan thông suốt.
Đúng vậy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tại sao cô ấy lại có quan niệm hẹp hòi như vậy?
Trước không nói trà sữa đã có từ lâu, huống chi, đồ ăn là cho người ăn, hương vị còn quan trọng hơn hình thức, cô ấy bây giờ không phải đang lẫn lộn đầu đuôi sao?
Diêu Nhất Lan cảm kích nắm tay Khương Đào: “Cảm ơn cô! Cô Khương! Tôi đã biết phải làm như thế nào rồi!”
Cô ấy nói xong, chạy vọt tới trước máy tính, bắt đầu điều chỉnh tỉ lệ.
Sở Nhược Dư cũng như suy tư gì đó.
Những lời kia của Khương Đào cũng ảnh hưởng tới cô ấy.
Khi còn nhỏ Sở Nhược Dư đã theo ông nội ra vào Sở thị, khi đó Sở thị chưa được bề thế như ngày nay, chỉ là một tòa nhà nhỏ với cửa hàng ở tầng một.
Khi đó cô ngồi ngoài cửa, nhìn dòng người ra ra vào vào, ăn kẹo của công ty, lộ rõ vẻ mặt hạnh phúc.
Đây mới là ước nguyện ban đầu của cô.
…
Chỉ là sau khi về nước rồi vào Sở thị, cô ấy ngày ngày tranh đấu mà dần dần quên mất.
Sở Nhược Dư nhìn Khương Đào với ánh mắt chân thành tha thiết: “Cảm ơn cô, Khương Khương!”
Khương Đào: “?”
Nếu nói, đối với chuyện để Khương Đào trở thành người đại diện của Nhược Tiêm và Đường Mễ, Sở Nhược Dư vốn còn có chút không tình nguyện, nhưng hiện giờ, cô ấy hoàn toàn chịu phục.
Tuy rằng hiện tại vấn đề sản phẩm mới còn chưa được giải quyết triệt để nhưng cô ấy đã quyết định không có ai thích hợp làm người đại diện của nhãn hàng này hơn Khương Đào!
-
Gần đây Đồng Đồng vẫn luôn lo lắng về hợp đồng quảng cáo của Khương Đào. Lúc trước bởi vì kem Thiên Tuyết và trái cây sấy Tâm An đột nhiên hot khiến cho không ít người tới cửa xin hợp tác. Chỉ là khi cô ấy lựa chọn mới phát hiện ra hầu hết toàn là nhãn hiệu nhỏ, thậm chí có một số sản phẩm không có nhãn hiệu.
Chỉ là vì khả năng bán hàng của Khương Đào mà tìm tới.
Mà loại hợp đồng như vậy rất dễ làm hỏng danh tiếng của Khương Đào.
Hiện giờ Khương Đào đang đi lên, bởi vậy khi chọn sản phẩm để quảng cáo sẽ ưu tiên sản phẩm có quốc dân độ, còn có thể mở rộng mức độ nổi tiếng của cô.
Dù sao còn phải tính đường dài cho nên không thể qua loa.
Đáng tiếc những nhãn hiệu lớn cực kỳ cẩn thận, cần suy xét xem hình tượng, khí chất của người đại diện có phù hợp với nhãn hiệu không, uy tín của người đại diện và hàng loạt vấn đề khác.
Việc khảo sát diễn ra cực kỳ lâu, sẽ không bởi vì việc tiêu thụ hàng thành công mà lựa chọn Khương Đào.
Đồng Đồng đã làm tốt công tác chuẩn bị lại không nghĩ rằng, cô ấy còn chưa bắt đầu chiến đấu đã nhận được điện thoại của hai nhãn hiệu Nhược Tiêm và Đường Mễ.
Đồng Đồng: “…”
Đồng Đồng ngẩn người nhìn về phía Khương Đào: “Chị, chị véo em thử xem có phải em đang mơ không?”