Lôi Ba nhìn cô một cái và cười nói: "Nói đến chuyện lần này mỏ than của anh gặp sự cố, cũng may có Hàn Yên giúp đỡ."
Vốn dĩ hắn ta nghĩ Lục Trần đã phóng đại, nhưng bây giờ xem ra, Giang Hàn Yên thực sự có năng lực.
Giang Hàn Yên mỉm cười, coi như đã chấp nhận.
Chị dâu Ba nhiệt tình gắp thức ăn cho cô và trò chuyện về gia đình, càng nói càng thấy hợp ý, Giang Hàn Yên cũng khá thích tính cách của chị dâu Ba, mạnh mẽ và thông minh, có kiến thức tốt hơn nhiều so với Lôi Ba.
Sau khi uống vài chén, Lôi Ba dưới tác dụng của rượu hỏi: "Hàn Yên có thể nhìn giúp anh và chị dâu Ba, chúng tôi còn có thể sinh con trai được không?"
Chị dâu Ba biến sắc, nhíu mày, nhìn Lôi Ba, cười gượng nói: "Hàn Yên xem cũng tốt, để anh bỏ cuộc một cách triệt để."
Đã ở cái tuổi này rồi mà vẫn suốt ngày nghĩ về việc sinh con trai, dù có thể sinh cô ta cũng không sinh nữa, cô ta không muốn vì chuyện nhỏ mà mất đi cái lớn, mất việc làm.
Giang Hàn Yên kỹ lưỡng quan sát diện mạo của vợ chồng Lôi Ba, sau một lúc lâu, cô lộ vẻ ngạc nhiên, thậm chí còn thốt lên tiếng "ôi", Lôi Ba hỏi một cách căng thẳng: "Thấy gì vậy?"
"Đừng nóng, đây là chuyện tốt." Giang Hàn Yên cười mỉm.
Lôi Ba hào hứng chà xát tay, tưởng rằng mình có thể sinh được con trai, trong khi chị dâu Ba có vẻ mặt không được tốt lắm, dù sao cô ta cũng không sinh nữa, tuổi đã lớn sinh con quá nguy hiểm, lại còn có nguy cơ mất việc, không đáng.
Giang Hàn Yên nói: "Anh Ba và Chị dâu Ba đều có diện mạo của người phú quý, đặc biệt là Chị dâu Ba, phúc của con gái rất tốt đấy, hai cô con gái của các người sau này sẽ có sự nghiệp lớn, không kém cạnh nam nhân, và còn rất hiếu thuận."
"Thật sao? Nhưng hai đứa nhỏ nhà chị học hành không mấy giỏi, lại còn nghịch ngợm nữa." Chị dâu Ba cười híp mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Học hành không tốt không có nghĩa là không có tương lai. Chị dâu Ba, tướng mạo của chị đúng là rất tốt, cuộc sống suôn sẻ, không có sóng gió lớn, về già càng thêm phúc lộc." Giang Hàn Yên thành thực nói.
Chị dâu Ba là người có công ăn việc làm ổn định, chỉ cần không làm gì quá đáng như vượt quá số con quy định, thì có thể yên bình đến khi nghỉ hưu, và quả thật tướng mạo của chị ta rất tốt, Giang Hàn Yên không hề nói suông.
"Nhận lời phúc của em rồi." Chị dâu Ba mừng rỡ, lời này chị ta rất thích nghe.
Lôi Ba cũng rất vui vẻ, hắn ta và vợ chung sống hạnh phúc, vợ giàu sang phú quý suôn sẻ, nói lên rằng cuộc sống của hắn ta cũng không tồi, nhưng hắn ta vẫn muốn có con trai, nên lại hỏi thêm một câu.
Giang Hàn Yên cười nói: "Anh Ba, có hai đứa con gái tài giỏi không đủ sao? Anh và chị dâu là một đôi trời định, Chị dâu mang lại may mắn cho anh, hai người cùng nhau sống tốt, cuộc sống chắc chắn giàu sang và bình an, về già hưởng phúc."
Cô đã nói đến mức này, Lôi Ba nếu còn không hiểu, không trách được số phận lên xuống thất thường.
Lôi Ba sắc mặt biến đổi, hắn ta dĩ nhiên là hiểu, nhưng không cam lòng.
Vất vả kiếm được gia sản lớn như vậy mà không có con trai nối dõi, làm sao có thể cam lòng?
Ba anh vợ đều khuyên bảo Lôi Ba, nói rằng nam nữ bình đẳng, con gái được dạy dỗ có tài năng thì còn hơn cả con trai. Hừ, ba anh vớ của hắn ta đều có con trai, dĩ nhiên là đứng nói không đau lưng, không có con trai thì Lôi Ba kiếm tiền còn ý nghĩa gì?
"Không có con trai thì hưởng cái phúc gì, Lục Trần, vợ cậu nói chẳng vớ vẩn thế." Lôi Ba tỏ vẻ không vui, sao không thể nói một lời chính xác?
Nếu như vợ không sinh được nữa, hắn ta sẽ đi tìm người khác sinh, chắc chắn không ly hôn, hắn ta chỉ tìm một người phụ nữ sinh con trai, bế về cho vợ nuôi, chỉ nói là nhận nuôi mà thôi.
Lôi Ba cảm thấy vợ mình chắc chắn sẽ hiểu, dù sao ở Phúc Thành có nhiều ông chủ như mình, giữ mình trong sạch như vậy không nhiều, ai mà không ngoài kia vui vẻ với "bồ nhí"?