Đây là lần cuối cùng các bạn thấy tôi, vì tôi sắp đặt vé lên sao Hỏa rồi.
Tống Gia Trạch lúc rời đi thì mặt vẫn bình thản, nhưng tôi cứ cảm giác từng lỗ chân lông trên người anh ấy đều đang cười nhạo tôi.
Hai sợi lông chân, đã phá hủy đêm đầu tiên của tôi với nam thần rồi, hu hu hu...
Chị em ơi, bài học bằng m.á.u và nước mắt: lần sau ở khách sạn với nam thần, nhất định phải xử lý lông chân từ sớm!
Hôm sau đi học Mác Lênin, tôi không có chút tinh thần nào.
Vương Hàn ngồi sau tôi, vỗ vai tôi, vẻ mặt phức tạp chào hỏi.
Tan học rồi, Bạch Vi mặc áo khoác màu be, trang điểm kỹ lưỡng lại đứng chờ bên ngoài.
Cô ta là hoa khôi được công nhận, rất nổi tiếng, có người cười hỏi: "Lại chờ bạn trai à? Nhưng hôm nay anh ấy không đến lớp đâu!"
Con trà xanh này vậy mà ngầm thừa nhận hai người có quan hệ, nói: "Tôi biết, Gia Trạch đã nói với tôi, tôi có chút việc riêng."
Tôi còn chưa kịp phản bác cô ta nói dối, Tiểu Mễ nóng nảy đã nhịn không nổi: "Bạch Vi, cô biết xấu hổ chút đi, gọi bạn trai người ta là Gia Trạch thế à? Cô không yêu 1245, lại chỉ yêu số 3 à?"
Nụ cười trên mặt Bạch Vi cứng lại, ánh mắt âm u nhìn tôi, cười khẩy một tiếng: "Kim Xán Xán, Gia Trạch từ chối cô biết bao lần, cô vẫn còn đang mơ à?"
15
Cô ta vuốt lại mái tóc mềm mại, đứng thẳng lưng lên.
Rõ ràng là đang muốn nhấn mạnh sự khác biệt giữa tôi và cô ta.
Nhưng lần này tôi không sợ nữa.
Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ta, nói rành rọt từng chữ: "Không phải mơ, hôm qua tôi và Tống Gia Trạch đã ở bên nhau, tôi là bạn gái của anh ấy, sau này mong cô giữ khoảng cách."
Lúc này Vương Hàn cũng vừa thu dọn đồ đạc bước ra, nói: "Tôi làm chứng, lời Kim Xán Xán nói là thật."
Đám bạn học đứng xem xôn xao cả lên.
Không ai ngờ tôi – Kim Xán Xán lại dựa vào thực lực mà đánh bại hoa khôi sống dựa vào nhan sắc, giành được nam thần lạnh lùng Tống Gia Trạch.
Cơ mặt của Bạch Vi không ngừng co giật, nghiến răng nghiến lợi nói: "Vậy chắc là anh ấy thấy cô đáng thương nên làm từ thiện thôi, nếu thật sự ở bên nhau, sao không công khai? Cô cứ nằm mơ tiếp đi, biết đâu mai anh ấy tỉnh ra sẽ chia tay cô."
Trường tôi có một truyền thống, sau khi yêu nhau sẽ đăng ảnh đôi lên vòng bạn để khoe tình cảm.
Tôi với Tống Gia Trạch mới quen hôm qua, chưa kịp khoe gì cả!
Mà với tính cách của anh ấy, chắc cũng không phải kiểu sẽ đăng ảnh tình cảm lên mạng.
Thật ra lời của Bạch Vi đã chạm đến góc khuất trong lòng tôi.
Hôm qua đúng là tôi cứ ép mãi, anh ấy mới miễn cưỡng thừa nhận tôi là bạn gái, có lẽ cũng có phần thương hại trong đó.
Mọi người đừng mắng tôi…
Tống Gia Trạch đối với một người bình thường như tôi mà nói, là vầng trăng nơi chân trời, là ánh nắng mùa thu, là viên ngọc trong tủ kính, là viên ngọc trai trong đại dương, tôi lo được lo mất cũng là bình thường thôi.
Bạch Vi nhận ra cảm xúc của tôi thay đổi, tiếp tục công kích: "Nếu là tôi, tôi sẽ chủ động rời xa, không gây phiền phức cho Gia Trạch, không lợi dụng lòng tốt của anh ấy."
Tôi siết chặt nắm tay, từng chữ rõ ràng: "Cô mơ đẹp thật đấy, tôi không làm vậy đâu!"
Dù mặt trăng đã rơi vào lòng tôi, dù tôi có xứng hay không, tôi cũng sẽ ôm thật chặt, không buông tay.
Bạch Vi tức đến sắc mặt cũng biến đổi, còn định công kích tôi nữa thì Vương Hàn nói một câu: "Tống Gia Trạch đăng ảnh lên vòng bạn bè rồi."
16
Bài đăng trên vòng bạn bè này rất ngắn gọn: "Giới thiệu một chút, đây là bạn gái của tôi – Kim Xán Xán, cô ấy khiến cơn mưa tháng Mười rơi thẳng vào tim tôi."
Hình đính kèm là bóng lưng tôi chạy dưới cơn mưa lớn.
Tâm trạng tôi khá phức tạp, một mặt, anh ấy công khai thừa nhận thân phận của tôi một cách cao điệu như vậy, khiến tôi vui đến mức lông mày muốn bay ra sau gáy.
Mặt khác, bức ảnh này thực sự quá quá quá xấu.
Anh ấy hôm đó lại còn lén chụp tôi, nghĩ kỹ lại, anh ấy nói đi mua sườn xào chua ngọt, chẳng lẽ là định mua cùng với ô để mang cho tôi?
Hình như đúng là như vậy thật.