Nuôi Dưỡng Quái Vật Nhỏ - Sư Tử Tinh Hệ

Chương 18



Được sự giúp đỡ của giáo sư Lý, Đường Tiếu cuối cùng cũng có chút tin tưởng đối với luận văn của mình, đã nhiều ngày tranh thủ thời gian để hoàn thiện ở trong game.

Để ứng phó những nghi vấn có thể xảy ra trên cuộc họp báo, cậu còn dồn hết điểm số còn thừa lên sinh vật học, kinh nghiệm ngành học hiện tại là

Sinh vật học Lv1 (406/1000)

Không xảy ra kiểu biến hóa về chất như lần trước, nhưng khi Đường Tiếu lại xem luận văn của mình thì phát hiện rõ mấy chỗ còn có thể cải tiến.

Không biết có phải vì cuộc họp báo thành quả sắp đến gần hay không mà đã nhiều ngày rồi Babbitt cũng không tới tìm cậu gây sự, thậm chí rất nhiều thời gian cũng không ở phòng thí nghiệm, như thế cho Đường Tiếu bớt không ít chuyện, nếu trong lúc cày luận văn còn phải ứng phó sự quấy rầy của NPC, cậu thật sự sẽ điên mất.

Đáng tiếc thời gian vẫn quá ít, chỉ có hơn một tuần, cơ bản không làm được thứ mới gì, chỉ có thể so sánh căn cứ theo số liệu hiện có và phân tích trước đó.

Mấy ngày nay phòng thí nghiệm đều trong trạng thái tăng ca cao độ, ánh đèn ở phòng thí nghiệm gần như chưa từng tắt, tất cả mọi người duy trì một loại trạng thái cực kỳ phấn khởi, vốn dĩ Đường Tiếu tưởng do Bud tạo áp lực, có điều hỏi thăm mới biết được sự kiện này không chỉ cho mỗi học giả cao cấp, mà còn cho nhóm nghiên cứu viên, thành quả trong khoảng thời gian này cũng đủ để từng người bọn họ biên soạn luận văn, nếu nhận được sự ưu ái của học giả cao cấp trên cuộc họp báo, nói không chừng có thể một lần được xem trọng, từ đây một bước lên mây.

Tuy nhiên việc này không có quan hệ gì với Đường Tiếu, thời gian cậu chân chính gia nhập thí nghiệm quá muộn, không ai trông cậy vào cậu có thể viết ra luận văn gì, bởi vậy Đường Tiếu cực kì yên tâm mà lười biếng, thời gian riêng còn lại thì dùng để thu thập thông tin số liệu thực tế của 428.

Rất nhanh, đã đến buổi tối trước ngày cuộc họp báo học thuật.

Đường Tiếu làm việc quần quật mấy ngày, cuối cùng đã làm xong toàn bộ, rốt cuộc không chịu đựng nổi ghé vào trên mặt bàn nghỉ ngơi một lát.

Lúc này lỗ thông gió truyền đến động tĩnh rất nhỏ, một đoạn sợi nấm be bé lặng lẽ bò xuống dưới từ phía trên, chui vào túi Đường Tiếu.

Ngày hôm sau.

Toàn bộ tầng tòa nhà thực nghiệm đều đặc biệt náo nhiệt, hôm nay lúc Đường Tiếu đăng nhập trò chơi cũng chú ý thấy mỗi người đều vây quanh bên máy in, trên tay đều cầm một xấp luận văn.

Ngay cả cậu cũng không ngoại lệ.

Thậm chí Đường Tiếu còn nhìn thấy Rocky trong phòng in, chẳng qua Rocky không chào hỏi cậu như trước đây mà cúi đầu bỏ đi như không nhìn thấy cậu.

Đường Tiếu thu lại cánh tay mới vừa nâng lên, trên mặt hiện lên một vẻ hoang mang.

Nói mới nhớ, hình như trong khoảng thời gian này quả thật chưa nói chuyện bao nhiêu với Rocky… cậu ta bị sao thế nhỉ?

“Này, cậu còn muốn in nữa không vậy?”

“À, nhanh thôi.” Đường Tiếu hồi hồn, bắt đầu vận hành máy in trên máy tính.

Người anh em phía sau hẳn không phải cùng một phòng thí nghiệm với cậu, nhàm chán nhìn thoáng qua luận văn của Đường Tiếu, ‘ớ’ một tiếng khó hiểu: “Người anh em, thông tin tác giả của bài luận văn này của cậu là chính cậu à? Thầy hoặc là sếp của cậu không ký tên hả?”

“Không ký.” Đường Tiếu bình tĩnh trả lời.

Cũng không phải cậu chưa thử gửi luận văn cho Bud, hy vọng đối phương hồi tâm chuyển ý, sau đó cậu đã bị chặn…

Có thể nghĩ được, đối phương sẽ không ký tên trên luận văn của cậu.

“Nhưng bên trên chỉ có mình cậu… xuất bản phẩm định kỳ rất khổ.” Người anh em đó nói một cách uyển chuyển.

“Không sao, tôi sẽ nghĩ cách trước cuộc họp báo thành quả.”

“À…” Người nọ đã hiểu, ánh mắt nhìn Đường Tiếu tức thì trở nên vi diệu, chắc là thử xem vận may rồi, ngay cả ông sếp của phòng thí nghiệm cũng không ký tên cho, có thể nghĩ hàm lượng giá trị của luận văn, mỗi năm đều sẽ có rất nhiều con ngựa hoang cảm thấy có tài nhưng không gặp thời, ý đồ bỗng nhiên nổi tiếng trên cuộc họp báo thành quả như này.

Nhưng kết quả cũng có thể tưởng tượng được.

Bản thân Đường Tiếu cũng biết rất khó, nhưng từ bỏ 428 là không có khả năng, đây chính là nhiệm vụ tuyến chính đấy.

Bởi vậy, cuộc họp báo lần này là hy vọng duy nhất của Đường Tiếu.

Sáng sớm, Bud thần long thấy đầu không thấy đuôi xuất hiện ở phòng thí nghiệm, sau khi mọi người chuẩn bị xong thì cùng ra khỏi tòa nhà thực nghiệm.

Cuộc họp báo học thuật có hội trường chuyên biệt, tổng cộng sẽ tổ chức ba ngày, bên trong có mười mấy hội trường riêng biệt dùng để làm báo cáo, quy mô và diện tích cũng không giống nhau, nghe nói được phân chia dựa theo cấp bậc của học giả và tầm quan trọng của luận văn, toàn bộ cuộc họp báo tương tự với hội nghị học thuật trong hiện thực.

Đương nhiên, dạng người mới vừa vào phòng thí nghiệm như Đường Tiếu thì không có phòng báo cáo chuyên biệt, thành quả của họ cũng không có tư cách để trình bày ở buổi báo cáo chính thức, trừ khi có chữ ký của thầy hướng dẫn.

Sân khấu của họ là đại sảnh hoặc bãi cỏ bên ngoài phòng họp, bầu không khí học thuật ở Con Mắt Thứ Ba rất đậm, chỉ cần bạn thật sự có bản lĩnh, luận văn thu hút được những học giả khác, như vậy phòng báo cáo cũng sẽ mở rộng cánh cửa chào đón, thậm chí ngay tại chỗ sẽ có học giả cao cấp đưa ra cành ôliu.

Lúc này, buổi báo cáo của các ông lớn còn chưa bắt đầu nhưng đã có người gấp không chờ nổi trình bày thành quả và bài viết của mình trong hội trường, thậm chí có người còn mạnh dạn đưa luận văn cho một số học giả thành danh đã lâu.

Hội nghị học thuật vừa mới bắt đầu, hầu hết các học giả cũng tương đối hiền hòa dễ gần, dù sao cuộc họp báo muốn xem vẫn chưa bắt đầu, rảnh cũng rảnh, chi bằng đi đào bảo vật ở hội trường, nói không chừng sẽ bắt được mấy nghiên cứu hữu ích có thể sử dụng.

Khi Đường Tiếu đến, nhiều vị trí dễ thấy xung quanh đều đã bị người chiếm giữ, cậu tìm một góc hội trường vẫn chưa có ai chiếm, sau khi nhìn quanh một vòng thì bắt đầu bắt chước các tiền bối xung quanh viết ra chủ đề nghiên cứu của mình lên bảng trắng bằng chữ màu đen cực lớn khiến người ta chú ý.

<Về quá trình phát triển của vật thí nghiệm 428 thuộc dự án cấp Năm, căn cứ vào phân tích số liệu xx đưa ra phỏng đoán cùng luận chứng phỏng đoán>

Có kinh nghiệm “marketing” ngoài hiện thực, Đường Tiếu cố tình viết lớn chữ “dự án cấp Năm”, quả thực đã thu hút sự chú ý từ chung quanh.

Dù sao cũng là dự án cấp năm, gần tương đương với dự án thí nghiệm trọng điểm ở hiện thực, không xuất sắc không thể chủ trì, nghiên cứu quan trọng như vậy, dẫu cho không phải nghiên cứu viên trong lĩnh vực chuyên nghiệp cũng sẽ có nghe nói đôi chút, bất kể là thành công hay là thất bại đều sẽ trở thành đề tài giới học thuật.

Một anh chàng tóc ngắn đứng cạnh Đường Tiếu bật cười: “Không phải chứ, cậu dũng cảm vậy luôn?”

Đường Tiếu nhàn nhạt nhìn anh chàng một cái, quay đầu không hé răng.

Anh chàng tóc ngắn cũng không bận tâm, dù sao lúc này không có nhiều người nên chủ động đi đến bên cạnh Đường Tiếu cầm luận văn của cậu lên đọc: “Thì ra là thế, là cậu phát hiện ra 428 biểu hiện gen mới, vậy nên mới tranh luận lại.”

Đường Tiếu: “Có gì không ổn à? Đánh giá từ đường cong, các mục khả năng của 428 đều đang phát triển nhanh chóng, tăng nhanh hơn nhiều so với ban đầu khi tiến hành dự án, hoàn toàn trái ngược mô hình số liệu trước đó, hơn nữa nguyên nhân thất bại của dự án trước là ở 428 không thể tự động sàng lọc gen, biểu hiện gen hỗn loạn, nhưng hiện tại nó đã phát triển hai năng lực mới, một là tiết ra chất có tính ăn mòn, một là cấu tạo của dây thanh quản, chẳng lẽ đều là ngẫu nhiên à?”

Anh chàng tóc ngắn nhún vai: “Trước không nói số liệu này có phải sự thật hay không, chỉ riêng điều này thôi thì cũng không thể thuyết phục được bên trên khởi động lại dự án này lần nữa, lỡ như là trùng hợp thì sao?”

Đường Tiếu: “Kho gen nhiều gen như thế, vậy mà có thể trùng hợp biểu hiện ra một gen có thể giải quyết vấn đề nan giải của 428 trong thời gian ngắn như vậy à?”

Anh chàng tóc ngắn cũng cảm thấy có hơi trùng hợp: “… Cũng chỉ có một cái à, cấu tạo dây thanh nói thế nào? Cậu muốn nói thể thực nghiệm định há mồm chửi chúng ta hả?”

Đường Tiếu: “Nói không chừng là dùng để kêu cứu mạng thì sao?”

“Hahahahaha, cậu nói rất đúng.” Anh chàng tóc ngắn hiển nhiên là cảm thấy Đường Tiếu đang nói đùa, nhưng thấy Đường Tiếu cũng không cười, gãi đầu, cúi đầu lật xem kỹ luận văn cậu viết, “Mẫu thí nghiệm của cậu vẫn quá ít, bằng chứng chưa được đầy đủ, hơn nữa cậu viết suy đoán sự đột biến có liên quan với 428, nếu không phải là suy đoán mà là xác định, có thể lập tức xác minh, nói không chừng còn sẽ có một số học giả quan tâm.”

Đường Tiếu thở dài: “Thời gian quá ít, 428 rất nhanh sẽ phải bị xử lý, tôi không có thời gian làm thêm thực nghiệm kế tiếp.”

Ánh mắt anh chàng tóc ngắn nhìn Đường Tiếu vì thế mang theo sự thương hại, thở dài vỗ vai cậu: “Haiz, lần sau chọn sếp cho thật tốt, tôi lý giải tâm trạng của cậu, nhưng cậu biết dự án này trước đó tiêu tốn bao nhiêu nguồn vốn không?”

Đường Tiếu đã nghiên cứu kỹ tư liệu của dự án kia, đương nhiên biết mục đích của Con Mắt Thứ Ba.

Bọn họ muốn thông qua bồi dưỡng 428 để hiểu biết Vua Nấm rốt cuộc cải tạo động thực vật như thế nào, rồi bí mật để khống chế giới nấm ra làm sao.

Sự xâm lấn của giới nấm thậm chí còn khiến các sinh vật bị ký sinh tiến hóa trái với quy luật, đây là một thảm họa đối với con người, các loại nấm bệnh, thậm chí là gen bệnh xảy ra thường xuyên, cộng thêm các bệnh nấm đặc biệt như nấm zombie, con người không thể không chui rúc trong thành phố.

Cứ tiếp tục như vậy thì nền văn minh nhân loại nói không chừng đều sẽ bị huỷ diệt trong từng đợt thảm họa.

Bởi vậy, Con Mắt Thứ Ba mới nảy ra một ý tưởng kỳ lạ, nếu như có thể tạo ra một ‘Vua Nấm’ một cách nhân tạo nằm dưới sự kiểm soát của họ, hoặc ít nhất là nửa chừng nghiên cứu ra thành quả có thể ngăn chặn giới nấm, nói không chừng tình thế sẽ xảy ra thay đổi.

Nhưng một dự án trước thất bại vì 428 không thể tiến hóa ra năng lực khống chế giới nấm, hoặc là cải tạo máu thịt hay gen tương tự như cơ thể nấm mẹ.

Bởi vậy dự án mới tuyên bố thất bại.

Nhưng Đường Tiếu không cho rằng như vậy, bởi vì khả năng cải tạo máu thịt… hoặc nên nói là tăng tốc tiến hóa, cậu đã chính mắt chứng kiến ở trên người 428.

Chỉ là đối phương rất thông minh, chưa bao giờ biểu hiện hình dạng khác khi có mặt người thứ ba, mà 428 nhiều lần trốn thoát khỏi phòng thí nghiệm trước đó chắc chắn cũng đã thức tỉnh được năng lực khác.

Nếu 428 chịu tin tưởng cậu... tình thế khó khăn hiện tại đương nhiên sẽ được giải quyết, nếu Con Mắt Thứ Ba chịu tin tưởng vào tiềm năng của 428, dù phải mất thêm một chút thời gian nữa, Đường Tiếu cũng có thể cố gắng làm ra thành quả tiên tiến thêm, hoặc là khiến số liệu thực nghiệm càng có sức thuyết phục hơn.

Nhưng đáng tiếc là không có nếu. Cho nên việc Đường Tiếu cần phải làm bây giờ là kiếm được học giả cảm thấy hứng thú với luận văn, dù chỉ hai ba người thôi cũng được, như vậy cậu mới có vốn chiếm được lòng tin của 428.

Nhưng hiện thực giáng cho cậu đòn thật mạnh.

Chữ trên bảng trắng đúng là đã thu hút một số học giả, nhưng sau khi họ đọc xong luận văn thì hoặc là lắc đầu đặt luận văn xuống bỏ đi, hoặc là khịt mũi coi thường.

Người ở đây đến nhanh đi cũng nhanh, trước sau không ai dừng lại, thậm chí ngay cả đặt câu hỏi cho cậu cũng không có.

Đường Tiếu sao cũng không ngờ tới sẽ là kết quả này, không khỏi chặn lại một học giả đang chuẩn bị rời đi, hỏi: “Vì ngài cảm thấy nội dung luận văn có vấn đề gì sao?”

Học giả kia suy nghĩ rồi nói: “Nội dung thật ra cũng không tệ, cậu viết rất rõ ràng, nếu số liệu là thật thì quả thực có khả năng.”

“Vậy tại sao phản ứng của mọi người lại như vậy?”

Học giả kia thở dài: “Bởi vì không có ý nghĩa, dự án đã kết thúc, một học giả cấp năm dẫn dắt nhóm nghiên cứu nghiên cứu một năm, đầu tư quá lớn, tiêu tốn vô số công sức, sao có thể dễ dàng khởi động lại được.”

“… Tuy nhiên, đường cong tăng trưởng này chứng minh gần đây 428 thực sự đã xảy ra biến hóa nào đó, điều này chẳng lẽ không nên được nghiên cứu sâu hơn sao?”

“Cũng chỉ là một khả năng mà thôi,” Học giả nói, “Có lẽ đây chẳng qua chỉ là một hiểu lầm đẹp đẽ trong sinh vật học. Chúng tôi đã thấy quá nhiều ví dụ như thế này rồi.”

Dứt lời, học giả xoay người rời đi không chút lưu luyến, Đường Tiếu im lặng đứng tại chỗ.

Lúc này, túi áo blouse trắng chợt giật giật, một đoạn sợi nấm bé nhỏ màu đỏ thò ra, lặng lẽ nhìn Đường Tiếu.

Giờ hẳn cậu ấy sẽ bỏ cuộc rồi nhỉ…