Nuôi Dưỡng Quái Vật Nhỏ - Sư Tử Tinh Hệ

Chương 40



Thất bại.

428 nhìn bóng lưng không chút nào lưu luyến của cậu, yên lặng cúi đầu rút bàn tay đặt lên tường kính về, ngược lại đè lại lồng ng.ực mình.

Nhưng tại sao, trái tim con người do sợi nấm mô phỏng đang không ngừng nhảy lên.

Từng chút, từng chút.

Phiền chết được.

Nhưng khi Đường Tiếu rời đi, nụ cười kia vẫn luôn tua lại trong đầu 428.

Càng muốn hôn cậu ấy.

Loại thôi thúc này, là ‘yêu’ mà nhân loại nói sao?

......

Ngày hôm sau, Đường Tiếu trước tiên đến văn phòng của Tiêu Bách sau khi cậu xuất hiện.

“Xin bào tử Vua Nấm?” Tiêu Bách ngẩng đầu khỏi chồng văn kiện, kinh ngạc nhìn Đường Tiếu, “428 còn không phải nó à?”

“Trường hợp của 428 đặc biệt, để ra thành quả thì không thể thiếu thí nghiệm so sánh,” Đường Tiếu nói có sách mách có chứng, “Và cá nhân tôi cho rằng, trước mắt vẫn chưa xác định được những biến đổi của 428 là trường hợp đặc biệt hay các bào tử Vua Nấm khác cũng có thể tiến hóa thành như 428, giữa chúng lại có sự khác biệt nào, tôi nghĩ các tổ nghiên cứu khác đang bị kẹt tiến độ cũng sẽ cảm thấy hứng thú với việc này.”

Tiêu Bách trầm ngâm nói: “Bào tử Vua Nấm do đội thám hiểm mang về lúc trước hiện còn sót lại không nhiều lắm, tôi thử nộp đơn xin lên cấp trên xem có thể dùng tài nguyên đổi lấy một con về hay không.”

“Đại khái cần bao lâu?”

“Sẽ không lâu lắm, nhiều lắm ba ngày.”

Ba ngày sau, bào tử Vua Nấm mới tới, nhóm nghiên cứu viên tò mò đến đây vây xem, Rocky kinh ngạc: “Thật sự là trông giống hệt với 428 lúc trước.”

Đường Tiếu đi tới xem xét ngó một cái, phát hiện đúng vậy thật.

Ngoại trừ màu sắc hơi khác biệt một chút, con này trông thiên về màu nâu và có vẻ uể oải hơn, thì gần như không khác mấy với 428 mà Đường Tiếu đã thấy lúc trước.

Con bào tử này cũng được vận chuyển đến đây sau khi bị gây mê bằng thuốc Chậm Chạp, lúc này vẫn chưa tỉnh lại, nhóm nhân viên công tác đưa nó đến khu thể thực nghiệm, mở một phòng thí nghiệm khác để đặt.

Nhân lúc bào tử này còn chưa tỉnh táo, các thành viên trong nhóm nghiên cứu của Đường Tiếu nhân cơ hội thu thập một đợt số liệu về bào tử mới này, kết quả khiến người ta hoàn toàn thất vọng, bào tử này ngoài việc có thể di chuyển bằng tua dài ra thì không có khả năng đặc biệt nào, bất kể là tốc độ, sức mạnh hay là số liệu khác đều thua xa 428, thậm chí cũng không bằng 428 trước khi tiến hóa.

“Cũng rất bình thường, không phải tất cả bào tử Vua Nấm nào cũng được sử dụng theo cùng một hướng thí nghiệm.” Úc Minh nói, “Có lẽ con này chỉ dùng để quan sát thời gian có hiệu quả của thuốc Chậm Chạp, các cậu xem, 1000ml lượng thuốc Chậm Chạp, vốn hẳn là làm giới nấm đều sẽ tiến vào trạng thái ngủ đông ít nhất ba ngày, nhưng nó đã bắt đầu nhúc nhích chỉ sau năm tiếng.”

Dưới ánh nhìn của mọi người, sợi nấm bào tử chậm rãi ngọ nguậy, đây rõ ràng là phản ứng dần dần thức tỉnh.

Đường Tiếu chậm rãi thở ra một hơi: “Tôi đi WC trước, đợi lát nữa chuẩn bị tiến hành đợt thực nghiệm tiếp theo.”

“Được, cậu đi trước đi, vừa lúc bên phía 428 đến lượt tổ nghiên cứu chúng tôi, đợi lát nữa cùng nhau làm.”

“Đặt hai con bào tử này cùng nhau không sao chứ?”

“Không sao đâu, được ngăn cách bằng hộp hợp kim đặc biệt, hơn nữa không có ghi chép cắn nuốt nhau giữa bào tử Vua Nấm, phần lớn chúng dù gặp nhau cũng sẽ ngó lơ coi như cỏ ven đường.”

Khi Đường Tiếu đi WC xong trở về, vừa lúc đi thẳng đến phòng quan sát của 428, mới vừa bước vào đã thấy bọn Úc Minh đã đưa bào tử mới đưa đến vào phòng của 428, cũng giống như bọn họ nói lúc đầu, 428 không có chút hứng thú nào đối với một con nấm khác tiến vào lãnh địa của hắn, vẫn ngồi tại chỗ giống như ngày thường.

Nhưng cùng lúc Đường Tiếu bước vào phòng quan sát, bào tử vua nấm vốn đang vật vựa nằm trong lồng bỗng nhảy phắt lên, tiếp đó điên cuồng va đập vào lồng giam.

“Ơ?” Đường Tiếu sửng sốt, cảm thấy phản ứng này có hơi quen quen.

Nhưng ngay sau đó, 428 vốn đang yên phận ngồi trong góc như con sư tử đột nhiên bị chọc giận, đứng bật dậy, tay chân lập tức biến trở về sợi nấm, bắt lấy chiếc lồng điên cuồng đập xuống đất.

Biến cố đến nhanh mà đột ngột, mọi người ở đây hoàn toàn không kịp làm gì, vẫn là Đường Tiếu là người đầu tiên phản ứng lại, trầm giọng nói: “Thuốc Chậm Chạp đâu?”

Rocky nhanh tay nhấn một cái nút trên bàn điều khiển, phòng thí nghiệm ngay lập tức bắt đầu phun thuốc Chậm Chạp, hành động của 428 trong phòng thí nghiệm chậm lại thấy rõ, nhưng vẫn kiên trì phá hủy lồng sắt bằng sợi nấm, sau đó mới ngã bệt xuống đất.

Ngay khi lồng sắt vỡ, bào tử bên trong lập tức nhảy bật ra ngoài, rúc vào một góc cách 428 rất xa, 428 ngã trên mặt đất, hầu hết tứ chi đều biến thành sợi nấm, nhưng dù vậy vẫn không từ bỏ tấn công, hai mắt nhìn chằm chằm con bào tử màu nâu đó, vì tránh né thuốc Chậm Chạp, một phần sợi nấm áp xuống mặt đất nhanh chóng bắt lấy bào tử.

Dưới ánh nhìn sửng sờ của mọi người, bào tử kia bị sợi nấm của 428 nuốt chửng không còn một mảnh.

Úc Minh: “Chờ đã!”

“Đừng mà! Con bào tử này rất quý đó!”

Tiếng kêu thảm thiết của bọn Úc Minh hết đợt này đến đợt khác, nhưng lại có thể làm sao giờ đây, bọn họ cũng không thể xông vào để ngăn cản 428.

Hết thảy đều quá đột ngột, ai cũng không ngờ 428 đột nhiên nổi điên cắn nuốt luôn bào tử.

Không, hình như không phải hắn đột nhiên nổi điên.

Những người khác không phát hiện, nhưng Đường Tiếu thấy rõ ràng, ngay lúc cậu bước vào phòng quan sát, con bào tử đó liền có phản ứng.

Quả thực như là… 428 hồi đầu.

Bọn Úc Minh đã đi báo cáo chuyện xảy ra trong phòng thí nghiệm, mà Rocky thì lại đang bận rộn ghi lại những thay đổi xảy ra sau khi 428 nuốt con bào tử này, ván đã đóng thuyền, cũng chỉ có thể làm chút việc này để vớt vát đại cục.

Đường Tiếu vẫn đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn Juntes bên trong qua cửa kính, đối phương tựa vào góc tường, dường như đã hôn mê rồi, nhưng sợi nấm trên người cũng không thu lại.

Đường Tiếu cũng vẫn luôn biết tính đặc biệt của mình đối với 428, nhưng cậu cho rằng đây chỉ là thiết lập của trò chơi này, giống như mối liên kết đặc biệt giữa người chơi và mục tiêu công lược, chỉ có 428 mới sinh ra phản ứng được.

Nhưng bây giờ Đường Tiếu chợt phát hiện ra, dường như chân tướng không chỉ như vậy.

Nếu bào tử Vua Nấm đều muốn cắn nuốt cậu, vậy Vua Nấm…

Suy nghĩ của Đường Tiếu bị cắt ngang bởi tiếng gọi của Rocky, Rocky thấy vẻ mặt nghiêm trọng của cậu, còn tưởng rằng cậu đang lo lắng chuyện bào tử Vua Nấm, liền an ủi: “Không sao đâu, đây chỉ là ngoài ý muốn thôi, cũng không ai ngờ 428 lại đột nhiên cắn nuốt bào tử Vua Nấm, những người khác sẽ hiểu mà.”

“Ừm.” Đường Tiếu nhếch khóe môi, tạm thời đè suy nghĩ trong lòng xuống.

.

Tới buổi tối, Đường Tiếu ngồi trên giường đơn trong ký túc xá, khẽ gọi tên của 428.

Vài phút sau, sợi nấm trong suốt chậm rãi bò lên từ mép giường, Đường Tiếu cảm nhận được mặt giường sau lưng lún xuống, vừa quay đầu lại thì thấy người đàn ông mặc áo trói buộc màu trắng đang ôm bờ vai cậu: “Tôi bảo vệ Tiếu Tiếu, muốn thưởng...”

Đường Tiếu mặt vô cảm dùng ngón tay chặn môi 428, kéo giãn khoảng cách: “Khoan, nói rõ ràng trước, bào tử Vua Nấm lúc trước đó là muốn uống máu của tôi, cũng giống với anh lúc trước?”

Juntes cau mày, trong mắt hiện lên một vẻ không vui, sự không vui này không phải nhằm vào Đường Tiếu mà là con bào tử không biết sống chết kia hôm nay, ‘ừm’ một tiếng nho nhỏ.

“Tại sao?” Đường Tiếu quay người, ngồi xếp bằng trên giường, nửa ngẩng đầu nhìn Juntes, “Tôi là gì đối với bào tử Vua Nấm các anh? Tại sao các anh lại cảm thấy hứng thú với tôi như vậy? Uống xong máu của tôi nó cũng sẽ phát sinh tiến hóa giống với anh à?”

Chàng trai có lẽ không chú ý đến, giờ phút này cậu không có tí nguy cơ có lẽ sẽ bị Vua Nấm hoặc thế lực khác nhắm đến, thay vào đó trong mắt lóe lên sự tò mò thuần túy, như thể cậu càng quan tâm đến việc tháo gỡ đáp án hơn là ý nghĩa đại biểu đằng sau mấy vấn đề này.

Cậu càng ngày càng tiến gần, những học giả nghiên cứu thuần túy đó trong Con Mắt Thứ Ba.

Juntes không rõ sự thay đổi này có ý nghĩa gì, nhưng lòng hắn lại vô thức trở nên bất an, căng thẳng dựa vào Đường Tiếu, chớp chớp đôi mắt màu cam vàng: “Cậu sẽ không cho nó máu, đúng không?”

Đường Tiếu chỉ nói: “Anh cũng ăn nó luôn rồi, tôi còn cho nó kiểu gì.”

“Vậy nếu nó còn thì cậu sẽ cho?? QAQ”

Đường Tiếu:…

Hắn thật sự rất biết bắt trọng điểm.

“Sẽ không cho, cho anh hết.” Đường Tiếu bất đắc dĩ dỗ dành, lại lặp lại câu hỏi vừa rồi.

Juntes hừ hừ, vẫn có chút không hài lòng với câu trả lời chiếu lệ này, nhưng có lẽ thực sự sợ Đường Tiếu sẽ đút máu làm thí nghiệm để tìm hiểu vấn đề nghiên cứu này, thành thật trả lời: “Tôi cũng không rõ lắm, nhưng lần đầu nhìn thấy cậu đã ngửi thấy một mùi thơm, trực giác nói với tôi nhất định phải ăn cậu, cái khác thì không biết.”

“Bào tử khác uống máu của cậu sẽ không tiến hóa, chúng nó khác với tôi, chúng...” Juntes nghiêng đầu, dường như đang nghĩ xem trả lời như thế nào, “Chúng chỉ nguyện trung thành với ‘Vua’, chúng nó là túi dinh dưỡng của hắn.”

“Túi dinh dưỡng?”

So sánh này khiến Đường Tiếu sửng sốt, nhưng cũng không thấy lạ lắm, khi nghiên cứu thực đơn của 428, phát hiện hắn hấp thụ gen, thì từng có suy đoán tương tự.

Tất cả Bào tử Vua Nấm đều có khả năng cất chứa được gen của các chủng tộc khác nhau, lại liên tưởng đến mối quan hệ giữa bào tử và giới nấm, rất dễ dàng nghĩ đến thức ăn của Vua Nấm cũng là gen của các chủng tộc khác nhau, và Vua Nấm khác với bào tử, hắn không có khả năng di chuyển, dựa theo đặc tính của giới nấm, hắn nhất định có sợi nấm đặc biệt chịu trách nhiệm cung cấp chất dinh dưỡng, có người suy đoán rằng những bào tử rải rác đó có lẽ cũng gánh vác chức trách tìm kiếm thức ăn nhất định.

Vấn đề là bọn chúng truyền gen về, truyền đồ ăn về như thế nào…

Đường Tiếu nhìn chằm chằm Juntes, nhìn đến nỗi 428 cũng có chút dựng lông.

“Sao, sao vậy?”

“Thế nào tôi lại quên mất,” Đường Tiếu lẩm bẩm, “Không phải đáp án đã bày trước mắt rồi sao.”

“Tiếu Tiếu, cậu đang nói gì vậy?” Juntes lộ ra một vẻ mặt khó hiểu.

“Tôi thật muốn hôn anh một cái ghê.”

Juntes: ?!

Bất ngờ tới đột ngột không kịp đỡ, 428 trợn tròn mắt, thậm chí có chút gấp không chờ nổi mà nhắm mắt lại, ngượng ngùng lại hưng phấn nói: “Tôi chuẩn bị xong rồi.”

Cạch —

Cửa ký túc xá mở ra rồi bị đóng lại, 428 ngơ ngác mở mắt ra, phát hiện trong ký túc xá đã không còn tung tích của Đường Tiếu.

Đường Tiếu hưng phấn đến gõ cửa Rocky: “Rocky? Tôi nghĩ ra chúng vận chuyển gen như thế nào rồi, là sợi nấm ngầm, là mạng cây, đáp án ở ngay dưới chân chúng ta!”

Ngay cả 428 cũng có thể làm được việc phân bố sợi nấm khắp Con Mắt Thứ Ba, vậy Vua Nấm mạnh nhất thì sao, sợi nấm của gã có lẽ đã sớm trải rộng mỗi một góc của thế giới này, trộn lẫn với sợi nấm của vô số chủng loại nấm, xây dựng một thế giới nấm dưới lòng đất thuộc về giới nấm.

Chỉ là con người không biết, hoặc là biết nhưng không thể làm được gì, bởi vì những sợi nấm đó quá nhiều, quá phổ biến, internet của con người dựa vào những tín hiệu vô hình trên bầu trời, những tháp tín hiệu đó và những vệ tinh đó, mà internet giới nấm và con đường vận chuyển chất dinh dưỡng sâu dưới lòng đất, không biết ở nơi sâu đến mức nào.

Chờ khi từng bào tử vua nấm chết đi, xác của chúng nó sẽ bị phân hủy và kho tàng gen tích lũy trong suốt cuộc đời của chúng sẽ được truyền trở lại qua mạng cây dưới lòng đất.

Suy nghĩ sâu hơn, liệu giới nấm có thể cảm nhận được hoạt động của con người đi lại trên mặt đất hay không? Họ có đang sống dưới sự giám sát của giới nấm không?

Giống như vệ tinh của con người cũng vẫn luôn đang theo dõi động tĩnh của Vua Nấm trong Vương quốc Nấm vậy.

Tư duy Đường Tiếu đang vận chuyển cấp tốc, từng ý tưởng lần lượt nảy ra, hận không thể đi thử nghiệm ngay bây giờ để chứng minh hay hoặc là để phủ định.

Rocky mở cửa với vẻ mặt đầy ngơ ngác, trên mặt còn sót buồn ngủ, chưa đợi cậu ta kịp nói gì đã bị Đường Tiếu kéo ra ngoài: “Đi đi đi, chúng ta đến phòng thí nghiệm!”

Rocky:???

......

Ngày hôm sau.

Bọn Úc Minh dậy sớm vừa đến phòng thí nghiệm đã thấy Rocky và Đường Tiếu, còn có hơi kinh ngạc: “Hôm nay các cậu tới sớm vậy?”

Rocky cười yếu ớt: Cảm ơn, là còn chưa đi.

Từ tối qua đến giờ, nhưng Rocky cũng không thể oán giận gì, vì cậu ta phát hiện ý tưởng của Đường Tiếu có lẽ thực sự đúng, họ chỉ cần làm thí nghiệm theo hướng này, đưa ra bằng chứng chắc chắn là có thể lấp vào một mảnh ghép cuối cùng của toàn bộ luận văn.

Nhưng vấn đề là, bọn họ còn cần thêm một bào tử Vua Nấm để làm thí nghiệm.

“Tiêu Bách tới chưa?” Đường Tiếu luôn chú ý động tĩnh ở văn phòng Tiêu Bách.

“Tới rồi, lúc chúng tôi tới có nhìn thấy hắn.”

Nghe vậy, Đường Tiếu cũng không quay đầu lại mà đi đến hướng văn phòng Tiêu Bách.

Bọn Úc Minh vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì: “Cậu ấy đi làm gì vậy?”

“Ờm, có thể là đi kiếm tài liệu thực nghiệm…”

Tiêu Bách mới vừa bước vào văn phòng, thì chợt thấy Đường Tiếu vọt vào như cơn gió, thậm chí không hề gõ cửa.

“Tiến sĩ Tiêu, tôi xin tiến cử thêm một con bào tử Vua Nấm nữa.”

Tiêu Bách sửng sốt, ngay sau đó cau mày: “Tôi nhớ là các cậu mới vừa làm mất nó, giờ muốn một con khác không có khả năng lắm, hầu hết bào tử đều ở phòng thí nghiệm của Liên Minh, tài nguyên trao đổi rất quý, cũng mất thời gian, con trước đó là tôi từng sử dụng trước đây, cho nên chuyển tới rất đơn giản.”

“Tôi biết, nhưng nó đáng giá.” Đường Tiếu chạy một mạch đến vẫn chưa thở đều, nhưng ánh mắt lại hoàn toàn khác trước, ánh mắt lấp lánh hưng phấn.

Tiêu Bách rất quen với dáng vẻ này, vì y cũng có biểu cảm giống vậy lúc nghĩ đến việc nên giải quyết nan đề của dự án như thế nào.

Vì vậy y không vội phủ nhận mà ngồi xuống ghế, ngón tay gõ gõ mặt bàn: “Cậu phải cho tôi một lý do để thu vào bào tử với chi phí bỏ ra không chỉ gấp đôi.”

Đường Tiếu hơi bình tĩnh lại, chậm rãi nói ra ý tưởng chợt nảy ra đêm qua.

Suốt quá trình Tiêu Bách cũng không ngắt lời, mà cũng chìm trong suy nghĩ, sau đó nói: “Quả thực có tính khả thi, nhưng cậu hẳn biết, nguồn vốn của tổ dự án có hạn, những tổ nghiên cứu khác sẽ bàn tán.”

Dự án mà Đường Tiếu đang thực hiện tuy là cấp năm, nhưng nguồn vốn cũng không phải nói một tiếng là được cấp ngay, thường là một khoảng thời gian cấp tài nguyên và tài chính nhất định, hơn nữa Ủy ban Học thuật yêu cầu nhìn thấy thành quả nhất định.

Hội nghị lần trước thực ra là một lần khó dễ, khi Tiêu Bách đi xin tài nguyên giai đoạn hai, cảm nhận rõ được tốc độ chuyển khoản trở nên chậm.

“Vậy để họ nói đi, không phải vấn đề quan trọng nhất bây giờ là tạo ra thành quả sao?” Đường Tiếu hỏi lại, chớp chớp mắt, “Chỉ cần tạo ra thành quả thì mọi vấn đề mà tổ dự án gặp phải hiện tại đều sẽ được giải quyết dễ dàng, chẳng lẽ tôi hiểu không đúng sao?”

“Cậu có thể bảo đảm ra thành quả được không?” Tiêu Bách nhìn chằm chằm Đường Tiếu, nhếch khóe môi, “Tôi cần một lời bảo đảm, nếu cậu có thể cho tôi, tôi sẽ xin giúp cậu.”

Đường Tiếu li.ếm li.ếm đôi môi khô khốc: “Này xem như là giấy bảo đảm thực hiện quân lệnh ạ?”

“Cậu có thể nghĩ vậy.” Tiêu Bách nhàn nhạt hỏi, “Vậy cậu trả lời được không?”

Lưu trữ ghi đè.

“Được ạ.”

Dù sao nếu không làm được, cậu lại load lại lưu trữ này.

Nhưng Đường Tiếu cảm thấy thật sự có khả năng rất lớn.

Nói đến cũng lạ, rõ ràng cậu hẳn không có nhiều hứng thú với nghiên cứu khoa học, nhưng vừa nãy ngay khi linh cảm đến, cả người như bị điện giật vậy, hận không thể làm ra thí nghiệm ngay lập tức.

Sau khi ra khỏi phòng làm việc của Tiêu Bách, Đường Tiếu lần nữa rơi vào trong trạng thái tăng ca điên cuồng, thậm chí quẳng mất lời lúc trước của bác sĩ, lần nữa bắt đầu thức đêm trực.

Chẳng qua trước đây là vì tránh né 428 mới bắt đầu thức, mà lúc này đây là thật sự vì bắt kịp tiến độ.

Thời gian kết thúc nhiệm vụ lâm thời của hệ thống là hai tháng, nói cách khác có thể hai tháng sau phòng thí nghiệm sẽ có thành quả lên tạp chí hàng đầu ra đời, muốn trở thành người đầu tiên, cậu cần phải hiện thực hóa suy đoán của mình trong vòng hai tháng.

Thời gian gấp gáp.

Bốn ngày sau, con bào tử thứ hai lần nữa được vận chuyển bằng máy bay đến đây, hơn nữa thời gian thử nghiệm phân nửa được giao cho tổ nghiên cứu của Đường Tiếu.

Trong tổ dự án xôn xao, cũng không ai ngờ rằng sau khi tổ nghiên cứu của Đường Tiếu vừa làm toang bào tử quý giá, Tiêu Bách vậy mà cũng không nói gì, lại lấy thêm một con khác cho họ.

Phải biết rằng bào tử Vua Nấm cũng không hề rẻ, hơn nữa trước đó Con Mắt Thứ Ba đã có hai con, một con là 428, một con là Tiêu Bách từng sử dụng, như vậy có thể nghĩ con thứ ba này là lấy từ bên Liên Minh đến, trước không nhắc đến dùng thứ gì để làm trao đổi, chỉ riêng chi phí trên đường đến này thôi đã là một con số không nhỏ.

Trong tổ dự án có nhiều hạng mục như vậy, việc phân bổ nguồn lực cũng là một kỹ thuật, nguồn lực này cũng cung quá mức rồi, Đường còn chỉ là một người mới, dựa vào đâu chứ?!

Từ sau khi con bào tử thứ hai được đưa đến phòng thí nghiệm, những tin đồn nhảm nhí đã chưa từng dừng lại, nói gì cũng có, ban đầu bọn Úc Minh nhìn thấy con bào tử thứ hai còn rất phấn khích, nhưng bây giờ lại không dám biểu hiện ra ngoài, có chút không biết làm sao, cũng có chút mê mang, không biết tại sao danh tiếng lại đột nhiên thay đổi nhanh như vậy.

Trong group nhỏ, Úc Minh đang điên cuồng phỉ nhổ cuộc nghị luận mình nghe được ở căng tin hôm nay.

Úc Minh: Không phải, sao bọn họ lại có thể nói như vậy, bào tử Vua Nấm bọn họ cũng có thể dùng để thực nghiệm đúng không? Đây rõ ràng là tài nguyên tiến sĩ Tiêu phân bổ cho mọi người!

Andy: Chúng ta dùng khá nhiều nhỉ, hơn nữa thời gian được xếp cũng nhiều, còn nữa toàn bộ tổ dự án đều đã biết là tổ nghiên cứu chúng ta xin, mới vừa làm toang con thứ nhất, đã lại xin tiếp con thứ hai, quả thật có chút…

Chiêm Vũ Thần: Tôi nghe một người bạn của tôi nói, tổ bọn họ muốn xin thêm hàng tiêu dùng cũng phải xếp hàng.

Úc Minh: Các anh đứng về bên kia??

Andy: Chúng tôi cũng chỉ nói thôi, tài nguyên nghiên cứu đương nhiên càng nhiều càng tốt.

Chỉ là danh tiếng thì không tốt lắm thôi.

Ngay cả Dawson cũng loáng thoáng nghe được tiếng gió, sang đây gõ cửa văn phòng của Tiêu Bách, khéo léo khuyên bảo y, “Mặc dù biết chuyện cậu làm trước đó hơi có lỗi với cậu ấy, nhưng chi ra lớn như vậy có phải hơi rõ ràng quá không? Những người khác sẽ nói ra nói vào, ít nhất cậu cho lén tí...”

“Chú coi tôi là ai?” Tiêu Bách trừng mắt nguýt ông một cái, “Đó là lỗi của tôi, tôi sẽ không biển thủ công quỹ để bồi thường cho cậu ấy.”

“Vậy là… những người đó đoán đúng rồi? Cậu thật sự muốn nhận học trò?” Vẻ kinh ngạc trên mặt Dawson càng nồng đậm.

“Không có, đừng đoán mò.” Tiêu Bách cạn lời nói, “Chỉ là cậu ấy xin tôi việc này, hơn nữa hứa sẽ ra thành quả, những người kia muốn hỏi thăm chú, chú cũng có thể trả lời bọn họ như vậy, nếu bọn họ dám lập giấy bảo đảm thực hiện quân lệnh, tôi cũng có thể điều chỉnh phân bổ nguồn tài nguyên cho bọn họ.”

“Chậc chậc, bọn họ chắc chắn không dám, ai có thể nói chắc chuyện nghiên cứu khoa học chứ,” Dawson thở dài, “Vẫn là người trẻ tuổi dám nghĩ dám làm, có liều lĩnh không màng hậu quả, nhưng hiện tại áp lực của cậu ấy cũng lớn, những người khác trong tổ dự án sẽ bàn ra tán vào.”

“Ngọc không mài không sáng.” Tiêu Bách chỉ nói.

“Cậu muốn mài giũa cậu ấy, sẽ không sợ mài cậu ấy gãy à?” Dawson phỉ nhổ.

Tiêu Bách không nói gì, chỉ nghĩ đến ánh mắt sáng ngời và vẻ tự tin trên mặt Đường Tiếu khi xông vào văn phòng mình, y không nghĩ người như vậy sẽ bị mài đứt, cậu mới giống như đá quý, sẽ chỉ trở nên càng ngày càng tỏa sáng rạng ngời trong sự mài giũa từng ngày.

Cậu trông vội vã không kịp chờ đi chứng minh bản thân.

Đường Tiếu hoàn toàn không thèm quan tâm đến lời bàn tán bên ngoài, chỉ tập trung làm thí nghiệm của riêng mình, lần này chú ý tách bào tử mới với 428 ra, hơn nữa đảm bảo mình không xuất hiện trước mặt bào tử kia, các thí nghiệm liên quan đều sắp xếp Rocky hoặc những trợ lý nghiên cứu viên đó đi làm.

Mặc dù rất tò mò tại sao mình lại có sức hấp dẫn lớn như vậy đối với bào tử Vua Nấm, nhưng bây giờ không phải lúc để ý việc này, quan trọng nhất là phải hoàn thành nghiên cứu trong vòng hai tháng.

Cậu đã có phương hướng, đây vẫn là liên tưởng đến khi nhìn thấy 428, 428 cũng là bào tử Vua Nấm, hắn có thể làm được, trên lý thuyết Vua Nấm hẳn cũng có thể.

Câu hỏi vẫn luôn khiến cậu băn khoăn trước đây là mối liên hệ giữa bào tử Vua Nấm và Vua Nấm rốt cuộc là gì, dựa theo tình báo từ đội thám hiểm trước đây, Vua Nấm là cố định ở trung tâm khu rừng ở Vương quốc Nấm, sẽ không di chuyển, vậy gã ăn như thế nào, thức ăn của gã có phải gen không.

Tất thảy câu hỏi này, cậu đã lờ mờ có đáp án, hiện tại chỉ cần xác minh.

Phân đoạn cật lực làm việc quen thuộc.

Lần cuối cùng cày luận văn như vậy còn là vì buổi báo cáo.

Lại một lần nữa, Đường Tiếu đã ngựa quen đường cũ, hơn nữa lần này điều kiện đã tốt hơn rất nhiều so với lúc ở phòng thí nghiệm Bud khi trước, thiết bị thí nghiệm hoàn thiện, cậu cũng không còn chiến đấu một mình nữa.

Dẫu cho Đường Tiếu không nói, nhưng thực ra mấy người bọn Úc Minh cũng hiểu rõ trong lòng, chắc chắn Đường Tiếu đã hứa hẹn điều gì mới có thể đổi lấy tài nguyên như vậy, hành vi cật lực làm việc chẳng phân biệt ngày đêm của cậu sau đó cũng vô hình trung chứng minh điều này.

Vì không kéo chân sau Đường Tiếu, mấy người bọn Rocky cũng đang cắn răng cố gắng, hầu như tăng ca mỗi ngày, lúc này Đường Tiếu cũng không nói vì cơ thể linh tinh nữa, quả thật đến lúc phải bắt kịp tiến độ rồi.

Chỉ còn lại không đến hai tháng, không biết thời gian tới có kịp hay không.

Lời tác giả:

Juntes, được phát âm là te (âm thứ tư) ở giữa.

Ý nghĩa tạm thời được giữ bí mật, sẽ được tiết lộ sau.