“Ngoan” Giọng của Tiêu Diệp Nhiên rất thoải mái vui vẻ, sau đó chuyển chủ đề: “Giải quyết Lại Tiểu Lan như thế nào?”
Nhắc tới chuyện chính, Thẩm Tư Dục nghiêm túc lại rồi kể cho cô nghe tình hình của Lại Tiểu Lan.
“Cũng may cậu không sa thải cô ta”
Nghe thấy giọng cô hơi may mắn, Thẩm Tư Dục biết ngay là mình đã làm đúng, bèn vội vàng tranh công: “Chị dâu, em đã nghĩ cho chị rất nhiều nên mới không sa thải Lại Tiểu Lan”
“Ồ2 Nói nghe thử xem”
Lần này Thẩm Tư Dục càng phấn khích hơn: “Chị dâu, chỉ cần em lên tiếng, sa thải Lại Tiểu Lan chỉ là việc mất vài phút đồng hồ. Nhưng làm vậy sẽ bất công với chị dâu” “Sao lại bất công?”
“Chị dâu, chị nghĩ thử xem, sa thải thì quá lợi cho cô ta rồi. Cô ta rời Thời Thụy thì cùng lắm là tìm một công ty khác, vẫn vui vẻ sung sướng như cũ. Do đó, tốt hơn là giữ cô ta lại Thời Thụy và thu hồi chức của cô ta, vậy thì có thể để chị dâu chơi thêm một thời gian rồi”