Ô Long Sơn Tu Hành Bút Ký

Chương 663:  Xoắn xuýt



Lưu Tiểu Lâu cùng Lưu Đạo Nhiên đồng thời động thủ, hai kiện trận bàn bay vào đáy sông, Tam Thủy Trận lần nữa bố trí. Từng vòng gợn sóng xuất hiện trên mặt sông, sau đó xoay tròn, hình thành từng xoáy nước. Hai người quan sát trạng thái phân bố sắp xếp của xoáy nước, xem xét mỗi một vòng xoáy xoay tròn như thế nào, riêng phần mình nhảy vào đáy sông, để điều chỉnh tỉ mỉ. Khi bọn họ lại trồi lên mặt sông, một số xoáy nước đã bắt đầu trùng điệp, hình thành sóng cao cùng sóng thấy, đây là chuẩn bị diễn hóa đến hình thái thứ hai của Tam Thủy Trận —— Thủy Giản. Đúng lúc này, trên đỉnh núi tiếng trống vang dội, cờ xí phấp phới, đó là Chu Thất Nương cùng Chu Đồng đang cảnh báo tình hình quân địch, thế là dựa theo kế hoạch trước khi chiến đấu, ba tổ quân trận lập tức thành hình. Trương Tiểu Kim cùng Ba Bất Bình dẫn đầu xuất kích, bọn họ mang theo Bát Quái Tử Kim Trận tiến lên phía trước, lấy tám tên tu sĩ Bát Quái Môn làm hạch tâm mỗi người đứng trên một bè tre đi tới giữa sông, sau khi vào vị trí bát môn, đồng thanh hô lớn: "Lưu chưởng môn vạn thắng!" Trong tiếng hô, mơ hồ thấy tám tầng quang hoa trên sông, bảo vệ hai tiết điểm mấu chốt của trận bàn Tam Thủy. Một tiếng hô lớn này giống như tiếng sấm, trước ra Trương Tiểu Kim đang tiến lên thì bất ngờ bị trẹo lưng, hắn trừng mắt hỏi Ba Bất Bình bên người: "Ngươi dạy?" Ba Bất Bình phản bác nói: "Thật sự không liên quan đến ta!" Lại nói thầm: "Hô như vậy có gì sai sao?" Trong lúc nói chuyện, ba chiếc thuyền con lướt đến như bay, giống lần trước, Chu gia lại đến phá hư bố trí trận bàn. Nhưng khác với lần trước chính là, ba người Chu Nguyên Chanh, Chu Nguyên Tử, Chu Hoà Hải không còn che giấu hành tung, riêng phần mình đứng trên mũi của một chiếc thuyền, thuyền chưa đến mà đã xuất cờ nhỏ. Cờ cam phấp phới, dẫn tới từng cơn lốc xoáy, cờ tím tung bay, đưa tới từng con hỏa yến, cờ xanh lay động, bện ra một tấm lưới xanh to lớn, cùng nhau công tới. Cùng lúc đó, tu sĩ Chu gia trên ba chiếc thuyền nhỏ diễn hóa trận pháp, mây đen hội tụ thành trường long hút nước, lao đầu xuống, như muốn lật tung cả mặt sông. Trương Tiểu Kim hét lớn một tiếng, Vạn Xà Trượng bay ra, phóng to trên không, hóa thành một con rắn độc không ngừng biến ảo, con rắn độc này uốn lượn qua lại vài lần trong lốc xoáy, liền cảm giác chống đỡ hết nổi, liên tục mấy lần, đều suýt nữa bị lốc xoáy cuốn đi, lưới xanh phía sau lập tức chụp thẳng xuống từ trên đầu, bao lại Trương Tiểu Kim, mắt thấy mình sắp bị cuốn đi, hắn kinh hãi kêu lên: "Lão Ba!" Ba Bất Bình nói tiếng: "Đến rồi!" Hồ lô lớn bay ra, chi viện Vạn Xà Trượng. Hồ lô này lớn như núi nhỏ, ngăn cản gió lửa cho Vạn Xà Trượng, khi miệng hồ lô mở, có thể phun ra độc sa, khiến những cây rong tảo xanh trên lưới xanh lập tức khô héo rữa nát. Trương Tiểu Kim rốt cuộc được cơ hội thở dốc, bấm pháp quyết, cũng làm cho Vạn Xà Trượng phun ra khói độc, lưới xanh cấp tốc khô héo, thủng một lỗ, để Trương Tiểu Kim chui ra. Vừa chui ra ngoài, lưới xanh kia nhúng xuống sông một cái, khi trồi lên lại là lưới xanh rậm rạp, lần nữa chụp xuống Trương Tiểu Kim cùng Ba Bất Bình. Hai người vội vàng lách mình, chia ra tiến vào quang ảnh bên cạnh, quang ảnh kia chính là bát môn do Bát Quái Tử Kim Trận sinh sôi mà thành. Trương Tiểu Kim vào từ sinh môn, ra từ cảnh môn, Ba Bất Bình vào từ khai môn, ra từ thương môn, lập tức thoát khỏi lưới xanh bao phủ, Vạn Xà Trượng cùng hồ lô lớn lại nổi lên, rắn độc quấn quanh hồ lô, tấn công Chu Hoà Hải. Mấy cơn lốc xoáy cuốn tới, là Chu Nguyên Chanh tương trợ từ bên cạnh. Rắn độc cùng hồ lô lớn chịu đựng không được, lần nữa trốn vào quang ảnh bát môn, nhưng khi bọn họ tìm cơ hội lại đi ra, lại bị hoả yến đầy trời ngăn chặn các môn, vừa chui ra ngoài liền bị thiêu đến khắp người toàn là đốm lửa. Hàn Cao mang theo Bách Hoa Thập Lý Trận vốn định thay phiên, thấy tình thế này, cũng không dám nhắc chuyện thay phiên nữa, trực tiếp đi lên tương trợ. Các nữ đệ tử Tú Sơn diệu thủ sinh liên, từ lẵng hoa rải ra từng cánh hoa, cánh hoa như mưa, không phải bay xuống từ trên trời, mà là từ trong tay các nữ đệ tử bay lên trời, nghênh đón hoả yến màu tím kia, cuốn lấy từng con hoả yến. Càng nhiều lốc xoáy cuốn tới, thổi bay hết cánh hoa, các nữ đệ tử Tú Sơn dù có tăng nhanh tốc độ rải hoa, cũng không đuổi kịp tốc độ gió, từng người hoa dung thất sắc, đầy trời đều là hoả yến cùng cánh hoa bị thổi bay
Một gốc đại thụ che trời mọc lên, che chắn gió lớn cho mưa cánh hoa, lại có Hương Lan Đằng quấn quanh sinh trưởng, chia cắt gió lớn cùng hoả yến, Trương Tiểu Kim cùng Ba Bất Bình đi ra từ hưu môn, hướng Hàn Cao nói lời cảm tạ. Chữ "Tạ" vừa ra khỏi miệng, lưới xanh lao thẳng tới đại thụ che trời, bao lại đại thụ, định nhổ tận gốc. Sắc mặt Hàn Cao đại biến, kêu lên: "Giúp ta!" Trương Tiểu Kim, Ba Bất Bình cùng Hàn Cửu Thiên vội vàng đến giúp, lại bị một đám lốc xoáy ngăn cản. Mắt thấy đại thụ che trời bị nhổ khỏi mặt nước, trăm ngàn rễ cây đều đang giãy dụa, Hàn Cao liên tục thổ huyết, vì đại thụ tăng lực, nhưng vẫn không thể ngăn cản, trong lúc nhất thời cực kỳ nguy hiểm. Cũng may Lý Vô Chân, Tiêu Hoàn Hồn mang theo Bạch Lộ Sương Tiết Trận tiến lên, trong màn sương trắng mù mịt, có tiếng thơ ca mơ hồ vang lên, lại có tiếng sáo du dương. Bạch lộ hóa thành sương hoa, sương hoa nổi lên, chống ra ngoài, hình thành ánh sáng trắng chói mắt, chống lưới xanh phồng lên. Hàn Cao được sương hoa trợ giúp, rốt cục thở ra một hơi, một lần nữa kéo rễ cây trở lại dưới nước. Nhưng muốn kéo sâu hơn, thì cực kỳ khó khăn. Lưới xanh lại ép xuống, dưới sự hỗ trợ của lốc xoáy cùng hoả yến, lấy lực lượng vô thượng phá vỡ nhổ đại thụ, đồng thời ô long hút nước phía sau cũng đến phụ cận, chỉ chờ đại thụ nhổ bật đổ xuống, liền lao xuống đáy sông, phá huỷ trận bàn. Ba tòa quân trận tương liên, biểu hiện tốt hơn lần đại chiến trước rất nhiều, không đến mức tan vỡ chỉ sau một đòn, nhưng vẫn ở thế yếu rõ ràng, Chu gia hoàn toàn chiếm thế thượng phong. Nói thì dài, kì thực rất ngắn, lúc này Tam Thủy Trận mới vừa bố trí đến bước thứ hai —— hình thành Thủy Giản, tiếp đó muốn hội tụ thành thác nước chảy ngược, mới tính thành công, nói ra thì ít nhất còn mất khoảng thời gian một chén trà. Mỗi người trong ba tòa quân trận đều đang cắn răng kiên trì, hi vọng có thể cầm cự đến thời khắc Tam Thủy Trận bố trí hoàn thành. Đấu quân trận cực kì hung hiểm, đừng nhìn trước mắt chỉ hao tổn chân nguyên, người còn vô sự, nhưng một khi trận pháp bị phá, đứng trước chính là đại lượng thương vong. Đúng vào lúc này, đám người Phương Bất Ngại, Đinh Mậu, Hổ Đầu Giao, Vạn Kiếm Tân xông tới, bọn họ không tham dự diễn luyện trận pháp mấy ngày trước, không cách nào dung nhập quân trận, chỉ có thể công kích từ bên cạnh, nhưng trước Hấp Thủy Ô Long Trận của Chu gia không tìm được cơ hội, dứt khoát vượt qua trận pháp, lao thẳng đến dưới Thất Tinh Đài bên kia bờ sông, tấn công trực diện vào lực lượng dự bị đang quan chiến chờ cứu viện của Chu gia, ý đồ bức bách ba Chu quay về. Nhưng Chu gia là đại tộc, bên bờ sông cũng có mấy Trúc Cơ áp trận, ba Chu cũng không ngoảnh lại, thế là đảo mắt lại mở một chiến trường, tiếng chém giết vang trời. Dưới Thiên Thê Sơn, Trần Thực Phổ cùng hai vị trưởng lão Tiền, Tôn nhìn đến hoa mắt chóng mặt, tâm linh dao động, Tiền trưởng lão chỉ vào bờ sông đối diện nói: "Bên kia chúng ta chiếm ưu, nếu dốc toàn lực tung một đòn, địch sẽ tan tác!" Tôn trưởng lão nói: "Vậy thì phải làm sao đây? Quay lại hợp kích ba Chu? Hay là trực tiếp công kích Thất Tinh Đài?" Tiền trưởng lão há miệng ấp úng một lát, chán nản lắc đầu. Thất Tinh Đài có đại trận hộ sơn che chở, tấn công núi là si tâm vọng tưởng; quay lại giáp công ba Chu, cũng khiến người ta nản lòng, nếu hữu hiệu, vừa rồi đám Phương Bất Ngại đã không đi đánh bờ sông bên kia. Nhưng sau khi lắc đầu, Tiền trưởng lão vẫn kiên trì: "Nếu không vẫn là đánh một chút?" Tôn trưởng lão không lên tiếng phản đối nữa, kỳ thật chính hắn đều chưa nghĩ rõ, có nên tiến lên hỗ trợ hay không, bởi vậy hắn nhìn về phía Trần Thực Phổ , chờ đợi Trần Thực Phổ quyết định. Trần Thực Phổ tương đối xoắn xuýt, uy thế của ba Chu đang bày biện ở trước mắt, ba vị Trúc Cơ hậu kỳ liên thủ, cho người ta áp lực cực lớn. Các đệ tử kỳ thật đã xuất thủ tương trợ trong Bát Quái Tử Kim Trận, nhưng các đệ tử xuất thủ, cùng chưởng môn, các trưởng lão xuất thủ, tính chất là hoàn toàn khác biệt, tương lai ba Chu truy cứu, phải làm sao? Mắt thấy ba Chu đại phát thần uy trong sông, ép ba tòa quân trận của đám người Trương Tiểu Kim, Hàn Cao, Lý Vô Chân tới muốn phá toái phân liệt, Trần Thực Phổ vẫn đang do dự, đang xoắn xuýt. Xoắn xuýt đến chính mình cũng muốn khóc.